Chương 13

"It, ngồi ở đây đi" Giọng của Day vang lên khi họ bước vào nhà hàng Thái ở Central World. Khi chọn chỗ ngồi, Day yêu cầu It ở gần Nick và ngồi cạnh anh ta.

"Tao sẽ ngồi với Nick" It khô khan nói trước khi kéo cánh tay của bạn mình để ngồi cạnh cậu. Nick nhìn Day một lúc, tự hỏi anh sẽ làm gì với cậu bạn trai bướng bỉnh của mình.

"Sang đây ngồi với tao đi." Day nói lại với giọng nghiêm khắc, nhưng It giả vờ không quan tâm. Cho đến khi Nick phải huých vào người bạn vẫn đang nhìn chằm chằm vào thực đơn trên tay.

"It, tao nghĩ mày nên ngồi xuống với chồng mình trước khi một quả bom rơi xuống" Nick thì thầm với It một cách nhẹ nhàng khiến It nhìn bạn trai của mình và nhận được một một cái nhìn sắc lẹm cho thấy sự không hài lòng của anh ta với cậu.

“Mày cũng không muốn tao căng thẳng phải không?” Day nói. It đứng dậy với một càu nhàu và bước đến bên Day. Nan và Nick kêu lên một tiếng nhẹ nhàng thở dài

Mọi người ngay lập tức gọi đồ ăn, và trong khi chờ đợi, Neil và Nan ngồi nói những chuyện chung chung. Còn It thì tiếp tục chơi điện thoại với khuôn mặt cho thấy cậu đang bí mật làm một cái điều gì đó, nhưng Day không nói gì, anh hơi liếc nhìn ra ngoài. Cho đến khi họ phục vụ thức ăn.

"Nghỉ chơi và ăn cơm đã" Day ra lệnh. Thế là It cất điện thoại đi ăn với cái bĩu môi. Day phải đặt chiếc thìa đang ăn xuống và quay sang bạn trai của mình.

"Nếu mày còn hành động như vậy một lần nữa, mày không cần phải rủ tao đi chơi một lần nào nữa đâu, It," Day nói với một giọng trầm. Điều này khiến It hơi đông cứng.

"Tao đã làm gì?" It hỏi giọng run run

"Thế mày đang làm gì lúc này" Day nói một lần nữa

"Nào, bình tĩnh nào, Day. Đây không phải là chuyện để nói trong phòng ngủ sao?" Neil nhanh chóng ngắt lời.

"Nó còn nhỏ, nếu mày không để ý, nó sẽ mè nheo và khóc đấy" Day nói

"Không phải việc của mày" It cáu kỉnh. Điều đó khiến Day nhìn cậu với ánh mắt mạnh mẽ.

"Này It, khoai tây chiên rất ngon đấy. Ăn thử đi" Nick vội vàng trấn tĩnh bạn mình để bầu không khí không trở nên nặng nề hơn. It sau đó ăn trong im lặng, Day ngồi bên cạnh không quay lại nói hay nhìn It, bóng dáng mảnh khảnh cũng vậy.

Day trò chuyện với Nan và Neil như thường lệ. Về phần It, cậu trò chuyện với Nick một một chút, nhưng phần lớn cậu luôn im lặng. Khi đã no, họ nói tạm biệt để về nhà.

"Nick, tao sẽ đi với mày" It bước đến chỗ bạn mình. Nick lúng túng nhìn Day, người đang đứng cạnh bạn trai mình.

"Nó muốn đi, vậy thì cứ để nó đi," Day bình tĩnh nói

"Vậy là mày sẽ trở lại căn hộ à, Day?" Nick hỏi.

"Không, tao sẽ đến cửa hàng trước," Day thờ ơ nói. It vẫn đứng đó, quay lưng về phía Day với đôi môi mím chặt.

"Tao đi đây," Day nói, trước khi rời đi mà không nói gì với It. It quay lại nhìn bóng lưng của bạn trai mình, hai người đang đi riêng vào bãi đậu xe.

"Mày làm gì thế?" Nick hỏi

"Không ... mày không thấy anh ấy không muốn tao đi cùng anh ấy sao" It nói với bạn mình bằng giọng run run.

"Tại sao mày làm cho cậu ta khó chịu? Mày biết cậu ta là người như thế nào mà" Neil nói

"Neil đừng bận tâm đến bạn của tao. Là do bạn của mày, anh ta là người không bình thường. Hãy để anh ta đi đi" Nick nói khi đứng cạnh bạn mình

"Mày là một thằng ngốc, tao sẽ để mày một mình" Neil nói

"Niel!" Nick gọi người yêu của mình với một cái cau mày. Neil cười toe toét trước khi ôm Nick thật chặt và hôn lên đôi môi mỏng nhô ra một cách giận dữ

"Đừng làm điều này ở đây. Hãy quay trở lại phòng ngủ, Nick" Neil nói với bạn trai và quay sang It.

It chậm rãi gật đầu, rồi cùng bạn mình bước đến xe của Neil. Trong suốt đoạn đường về đến căn hộ, It luôn ngồi trong im lặng. Cho dù Nick có nói bao nhiêu đi chăng nữa, It sẽ chỉ trả lời ngắn gọn, hoàn toàn im lặng cho đến khi Nick bỏ cuộc, để bạn mình ngồi và chìm đắm trong suy nghĩ.

“Mày sẽ ghé qua phòng tao trước chứ?" Nick hỏi khi anh bấm lấy thang máy đến phòng của anh ấy

"Umm" It nói khi ra khỏi thang máy, khi anh đến tầng phòng của Nick và Neil.

"Được rồi, làm bất cứ điều gì mày muốn" Nick nói với bạn mình. It ngồi trên sofa và xem phim. Nick và Neil bước vào phòng để nói về Day và It

"Tại sao bạn của mày lại như vậy? Anh ta luôn thích làm It khó chịu" Nick phàn nàn khi bước vào phòng cùng bạn trai

"Bạn của mày cũng thích được nuông chiều" Neil nói đùa. Nick ngay lập tức quay lại nhìn vào mặt bạn trai mình.

"Này, nếu mày bỏ tao giống như thằng Day bỏ It, tao sẽ nhảy lên và cắn vào tai mày" Nick đe dọa và Neil bật cười trước những lời đe dọa của bạn trai

"Thật đáng sợ..." Neil cười nói.

Reng…reng... Điện thoại của Neil reo khiến Nick dừng lại và nhìn vào của điện thoại của bạn trai.

“Xem ai gọi bây giờ.” Nick nghiêm giọng nói, bởi vì dạo này hai người đang có chủ đề nóng hổi. Neil đưa điện thoại cho Nick, không quan tâm ai gọi. Nick nhìn vào số anh nhận được, lông mày cậu giật giật khi thấy đó là một số quốc tế.

"Cô ấy lại gọi," Nick trầm giọng nói

"Tao phải làm gì đây? Bỏ qua đi", Neil nói thẳng thừng. Neil không có gì phải giấu bạn trai. Nick giận dữ nhìn Neil, cậu biết bạn trai mình không liên quan gì đến người gọi điện nhưng cậu không khỏi lo sợ khi có người khác lại siêng năng gọi điện van xin như vậy. Nick trả lời cuộc gọi ngay lập tức

("Xin chào, Honey") Một giọng nữ ngọt ngào vang lên qua điện thoại khiến Nick khó chịu.

"Cô định nói chuyện với "Honey" à? Cô đã xin phép Thiraphong chưa?" Nick hỏi, khiến Neil cười khúc khích còn người ở đầu dây bên kia thì bối rối

("Ai cơ? Thiraphong nào?) Người kia bối rối hỏi

"À.. à, mày muốn nói chuyện với "Honey" phải không? Mày đã hỏi vợ anh ấy chưa? Xin phép chưa? Mày không biết sao?" Nick hỏi

(“Mày điên à? Gọi Honey đến nói chuyện với tao ngay đi”) Một giọng Thái khỏe khoắn với một giọng nhẹ vang vọng trên đường dây, mặc dù người gọi là người Thái Lan, cô ấy mới chuyển đến nước ngoài ba hoặc bốn năm trước

"Không có Honey nào ở đây dành cho bạn. Chỉ có tình yêu của tao" Nick trả lời.

| ("A, khốn kiếp, Neil là của tao, không phải của mày gọi Neil nói chuyện với tao ngay bây giờ") Giọng nữ lớn hét lên khiến Nick lấy điện thoại ra khỏi tai

"Này, cho tao hỏi mày một điều nhé. Bộ phim truyền hình Thái Lan nào được phát sóng ở Anh thế? Mày có thể bắt chước nhân vật phản diện của bộ phim một cách hoàn hảo như vậy" Nick nói trong khi Neil đang đứng im lặng lắng nghe

("Chết tiệt! Đừng trêu tao, nếu tao bay đến Thái Lan, tao sẽ không đểyên cho mày")

"Ui, đáng sợ quá. Giờ thì bay đến đi, mày có dám không? Giờ tao sẽ đợi ở sân bay, được chứ?" Nick nói một cách không sợ hãi.

"Nick, đừng thách thức cô ta" Neil nói, vì anh ấy không muốnbạn trai mình gặp rắc rối.

("Đó là giọng của Neil, bảo anh ấy đến nói chuyện với tao ngay. Sao mày dám nhấc máy của Neil!") Đầu dây bên kia muốn nói chuyện với Neil,

"Tại sao vợ không thể trả lời điện thoại của chồng? Còn mày là ai? Làm sao mày dám gọi cho chồng của người khác như vậy?!" Nick giận dữ trả lời

("Chết tiệt..")" Cô gái lại nói

"Đừng gọi nữa, phiền phức lắm. Đàn ông không quan tâm đến việc mày hỗn xược khi nói trong điện thoại. Nhân phẩm của mày không tồn tại sao? Mày đang hành động như một đứa ngốc đáng sợ, hãy nghĩ về nó! Bởi vì có những người phụ nữ như mày trên thế giới này nên đàn ông quay sang ăn thịt nhau cho đến ngày tận thế đấy. Biết điều này, mày không cần phải gọi lại, khốn nạn!" Nick nói trước khi cúp máy Neil ngay lập tức

"Suỵt, tao khó chịu," Nick nói, giọng run run

"Hừ, tâm tình không tốt a, mày cúp điện thoại, còn tâm tình không tốt hả Nick?" Neil nói đùa, người phụ nữ gọi điện là một đối tượng cũ của Neil khi anh ấy vẫn còn ở Anh. Neil không yêu cô ta, anh chỉ vui vẻ một thời gian, sau đó Neil đến Thái Lan, anh đã mất liên lạc nhưng bất ngờ, không biết cô gái đó lấy số anh từ đâu và cô ta bắt đầu gọi cho Neil, phải mất một thời gian dài để giải thích cho Nick và khiến cho cậu hiểu. Kể từ đó, Nick luôn trả lời các cuộc gọi từ các cô ta mỗi lần cố ta gọi cho Neil. Mặc dù Neil đã nói với cô ta rằng anh ấy đã có vợ nhưng cô gái dường như không bận tâm và vẫn gọi điện cho Neil. Điều tốt là cô gái không ở trong Thái Lan, nếu không Neil chắc chắn sẽ rất đau đầu.

"Thật ra tao không muốn tranh cãi với phụ nữ đó. Nó giống như cãi nhau với chính mẹ của mình vậy, nhưng tao không thể làm khác được", Nick khàn giọng nói cho đến khi Neil phải ngồi dậy và ôm lấy bạn trai mình.

"Được rồi, tao sẽ đổi số của mình, cô ta sẽ không thể gọi lại nữa" Neil nói với người yêu.

"Hừ…Đáng lẽ mày nên làm điều này từ lâu rồi" Nick ôm lại anh trước khi Neil hôn lên má Nick để xoa dịu cơn giận. Thân hình nhỏ bé bắt đầu mỉm cười trở lại mặc dù cậu cũng không thực sự tức giận, Nick chỉ cảm thấy thất vọng.

Reng... reng... Điện thoại của It đổ chuông khi cậu đang ngồi xem TV trong phòng khách của Nick. Sau đó, It nhặt điện thoại lên và nhìn vào nó trước khi nhấn để trả lời.

"Vâng mẹ" It đáp lại lời chào của mẹ

("Con đang ở đâu thế It?") Mẹ của It hỏi.

"Con ở trong phòng của Nick, có chuyện gì vậy mẹ?" It hỏi với giọng buồn tẻ

("Mẹ thấy Day quay lại cửa hàng một mình. Vì vậy, mẹ đã gọi cho con để hỏi xem con ở đâu. Tại sao con không quay lại với Day?”) mẹ cậu lại hỏi.

“..." It im lặng, không chịu nói gì

("Hai đứa cãi nhau à?") Mẹ hỏi

"Một chút ạ!" It cho biết

(“Vậy mẹ sẽ hỏi Day ngay”) Mẹ It giả vờ đe dọa

"Không, mẹ" It nói ngay lập tức, ngăn mẹ lại, vì cậu không muốn Day nghĩ rằng cậu đã buộc tội anh ta với mẹ mình.

"Con chỉ đùa thôi. Không có gì đâu mẹ" It nói để trấn an mẹ.

(“Con có chắc không?”) Mẹ hỏi

"Vâng, thực sự không có gì. Mẹ không cần phải hỏi anh ấy đâu" It nói một cách cầu xin

("À, nếu không có đánh nhau lớn thì không sao. Chúng ta cũng cần giảm bớt sự ích kỷ một chút đấy con. Nếu không cuối cùng Day sẽ rời bỏ con và con sẽ khóc với một sưng mũi") Mẹ cậu nói đùa với con trai.

"Mẹ..." It rêи ɾỉ, trong lòng có chút run lên.

("Haha, mẹ đùa đấy. Day yêu con chết mất. Thằng bé không dễ dàng từ bỏ con đâu. Không sao đâu, vậy thôi nhé") Mẹ It cười nói trước khi cúp máy. It thở phào nhẹ nhõm muốn ngủ nhưng lại nhìn vào điện thoại

"Đồ ngốc, tao không nghĩ là mày sẽ gọi cho tao" It lẩm bẩm. Sau đó cậu tiếp tục xem ti vi. Một lúc sau, It mới nhớ ra. một cái gì đó và ngay lập tức quay số điện thoại của người bạn khác của mình.

It đợi đầu dây một lúc thì đầu dây bên kia bắt máy.

"Four, mày có nhà không?.. Ờ... Hẹn gặp lại, tao cần mày giúp" It nói và nhanh chóng đứng dậy gõ cửa phòng ngủ của Nick.

"Chuyện gì vậy?" Nick hỏi, mở cửa ra

"Không có gì, tao chỉ ở đây để nói rằng tao sẽ về phòng," It nói, khiến Nick bối rối.

"Được rồi," Nick nói, và It vội vã ra ngoài.

It về phòng, nhưng thực ra cậu chộp lấy chìa khóa xe để lái đến nhà đứa bạn khác của cậu. It không mất nhiều thời gian để đến nhà Four

"Làm sao Day có thể để mày một mình thế? Không biết trời có sập không nữa" Four nói đùa

"Anh ấy cho tao chút thời gian cho riêng mình," It nói

"Vậy mày muốn tao giúp mày cái gì?" Four hỏi

“Còn Gear thì sao?” It yêu cầu người bạn khác của cậu ấy, vì vậy Four đã gọi cho Gear.

….…..

"Cậu ấy đây rồi, mày có mang vợ theo không?" Four nói khi anh nhìn thấy xe của Gear vào nhà mình.

"À... P"It, P"Day đâu rồi?" Night chào đón khi nhìn thấy It một mình. Gus bước về phía Four.

"Tao đến một mình...uh...Night nếu Day gọi và hỏi thăm tao, hãy nói với anh ấy mày không thấy nhé" It vội vàng nói với Night khiến chàng trai bối rối

"Có chuyện gì vậy?" Gear bước ra khỏi xe và hỏi. It nhìn anh trước khi nói.

"Mày có chắc không, It? Nếu Day phát hiện ra, mày chắc chắn sẽ chết," Gear nói, giọng anh căng thẳng trước yêu cầu của người bạn thân.

"Đừng để anh ta biết," It nói

"Vậy P"It anh nghĩ P"Day sẽ không tìm anh à?" Night lo lắng hỏi.

"Tao sẽ nói chuyện với anh ấy sau, Gear Four, hãy giúp tao," It nói, cầu xin những người bạn của mình.

"Xin lỗi, nhưng thằng Day sẽ đá tao mất. Tệ thật," Four nói

"Sau đó mày sẽ làm gì?" Gear hỏi

"Tao làm việc này một lát rồi về nhà ngủ. Khoảng 3 giờ sáng anh ấy sẽ bắt đầu tìm kiếm tao" It nói những gì trong tâm trí của mình

"It, nghe có vẻ dễ nói. Làm sao mày biết Day sẽ không đến màng mày đến về ngủ trong căn hộ? Mày biết Day không thể ở quá xa mày." Gus nói, khiến It hơi đông cứng lại.

"Tao biết," It trầm ngâm nói.

"Ah... It. tao nghĩ lần này kế hoạch của mày sẽ thất bại" Gear nói đùa, bạn của anh thích nghĩ rằng mọi thứ sẽ dễ dàng như cậu ấy nghĩ

"Tao nghĩ tốt nhất là cho nó cơ hội thích hợp, sau đó gọi cho chúng tao, chúng tao sẽ tìm chỗ," Four nói, nhưng Gus huých anh ta và nhìn vào cửa trước của chính mình.

Chiếc xe quen thuộc tấp vào bãi đậu.

"Có chuyện gì vậy? Mày thậm chí còn chưa nói một lời nào" Four nói nhỏ, nhưng It đã nghe thấy. Bóng người nhỏ bé cảm thấy sống lưng lạnh toát.

"P"Day, em nhớ anh rất nhiều" Night làm rõ tình hình và nhanh chóng bước tới để ôm anh trai của mình, người đã ngay lập tức bước ra khỏi xe. Day vỗ nhẹ lên đầu em trai, nhưng đôi mắt anh dán vào tấm lưng dựa vững chắc kia.

"Chết tiệt, tao quên mất rằng tao đã cài đặt GPS trong xe của mình" It lẩm bẩm dưới hơi thở của mình.

"Mấy người đang làm gì với nhau vậy?" Day khẽ hỏi.

"À... bọn tao đã hẹn nhau để nói chuyện và chơi với bạn bè" Gear trả lời không làm Day quá nghi ngờ

"Tao đã nói với bạn bao nhiêu lần rồi? Nói cho tao biết khi mày muốn đi đâu." Day nói trong một giọng nghiêm nghị. It biết Day đang giận dữ

“Mày có hứng thú không?” It hỏi lại, không quay lại nhìn Day,

"Vì chúng ta đang gặp nhau, chúng ta có nên uống say không?" Four vội ngắt lời

"Ồ, đúng rồi, mày không phải vội đi đâu cả, phải không Day?" Gear tham gia, nhưng Day vẫn đang nhìn vào lưng It. It không dám nhìn Day, vì cậu đoán được Day đang nhìn mình bằng đôi mắt hung dữ.

"P"Day" Night gọi tên anh trai van nài

"Ừm, tốt thôi" Day bình tĩnh trả lời

"Chà, chúng ta hãy ngồi xuống và ăn bên hồ bơi ở chỗ của tao. Đi nào, đồ khốn" Four mời, khi anh ta dẫn mọi người đến hồ bơi, nhưng It không thể đi bộ vì cậu đã bị một bàn tay mạnh mẽ nắm lấy. Night nhìn anh trai mình một cách nghiêm khắc, cậu sợ rằng Day sẽ làm điều gì đó bạo lực với It.

"Đi trước đi, tao muốn nói chuyện với It một lát" Day nói, vẫn nhìn vào Gear Four, Gear và Night, những người quay lại nhìn nhau một chút.

"Ồ, đừng đến muộn" Gear nói trước khi bước tới để kéo cái của mình bạn trai để đi dạo cùng nhau và để Day nói chuyện với It. Gear biết rằng nếu anh ta từ chối hãy để Day nói chuyện với It, có khả năng Day sẽ nổi cơn thịnh nộ

"Chúng ta đang đi đâu vậy?" It hỏi với giọng hoảng hốt khi Day kéo tay cậu, giục cậu đi theo.

“Hãy nói chuyện trong xe,” Day trầm giọng nói. Mặc dù It đã cố gắng chống cự nhưng không thể chống lại sức mạnh của Day.

"Mày có thể nói chuyện ở đây. Tại sao chúng ta lại nói chuyện trong xe?" It hỏi với giọng run run vì quá sợ tâm trạng của Day lúc này.

"Tao không nói nữa, ngồi trong xe nói chuyện đi It!" Day nói với giọng nghiêm nghị, Day mở cửa xe phía sau. Sau đó anh ta đẩy It vào trong ghế trước khi ngồi cạnh cậu và đóng cửa lại, It nhanh chóng bước đến mép cửa xe bên kia.

"Mày sợ cái gì?!" Day dứt khoát nói khi kéo tay It về phía anh ta.

"Tao đau," It nói, vì Day siết chặt cánh tay It hơn

"Tao đã nói với mày bao nhiêu lần rồi. Đi đâu cũng phải nói với tao" Day nói với giọng nghiêm nghị

"...tao vừa đến nhà Four...tao không đi đâu cả" It lập tức xin lỗi.

“Dẫu vậy, mày phải nhớ những lời tao nói, dù về với bố mẹ, mày vẫn phải nói với tao," Day nói một lần nữa. It nhìn vào khuôn mặt bạn trai với đôi mắt run rẩy

"Mày không quan tâm đến tao .. ngay cả khi chúng ta ở trung tâm mua sắm, khi mày đi về, mày cũng không quan tâm đến tao và tao sẽ đi đâu, mày chỉ bỏ rơi tao và đi một mình. Vậy tại sao mày muốn tao nói với mày" It hét lại

"Tao đã nói với mày nơi tao sẽ đi, tao đã nói với mày rằng tao sẽ trở về cửa hàng của bố. Mày đã nói với tao rằng mày sẽ trở lại căn hộ với Nick, tao đã biết mày sẽ đi đâu" Day nói, It lắc cánh tay của anh ấy, nhưng Day giữ chặt.

"Tao không có nói cho mày, mày theo tao tới đây." It châm chọc nói.

"Hơn nữa, tao đến nhà bạn tao. Tao không đi gặp Meen hay đến một quán bar tại sao bạn tức giận?!" It hỏi lại. Day nghiến răng trước khi lấy một thở sâu

"Tao có thể hỏi mày một câu không? Nguyên nhân của cuộc cãi vã của chúng ta là gì?" Day cố gắng bình tĩnh cảm xúc của mình. It im lặng, không chịu trả lời vì biết mình sai

"Nó bắt đầu với chiếc moto, phải không?" Day hỏi

"Mày giận tao vì đã không cho mày mua chiếc xe đó. Vì vậy, chúng ta vẫn ở bên ngoài cãi nhau đúng không?" Day hỏi lại

It quay đi, từ chối đối mặt với Day, người đang nhìn cậu bằng ánh mắt nghiêm túc.

"It, tao đã nói với mày rằng tao ích kỉ như thế nào, nhưng tao muốn mày có giới hạn và đừng quá trớn. Tao không muốn quay lại tàn nhẫn với mày, tao biết mày cũng không muốn tao tàn nhẫn, vì vậy đừng trêu chọc tao", Day nói với giọng điệu căng thẳng. It ngồi yên một lúc.

"Tao chỉ muốn chiếc xe đó thôi," It lặng lẽ nói

"Tao đã nói gì với mày? Tao đã nói tiết kiệm tiền của mày và tự mua nó" Day lặp lại nói vì Day vẫn chưa muốn mua.

"Nếu tao có thể gom góp tiền của chính mình, mày có thực sự sẽ để tao mua nó không?" It hỏi, quay sang nhìn Day.

"Hừm" Day trả lời trong cổ họng

"Vì vậy, nếu tao có thể tiết kiệm tiền từ nỗ lực của mình và khi tao mua nó, mày sẽ không ngăn lại tao nữa," It nói.

"Nếu mày tự huy động tiền của mình mà không xâm nhập vào tài khoản mà bố mày đã gửi, tao sẽ không phản đối mày nữa" Day hứa

"Nghiêm túc đúng không?" It hỏi lại, và thầm nghĩ điều gì đó trong tâm trí

"Đúng" Day trả lời

"Ồ xin lỗi tao đã không nói cho mày biết tao sẽ đi đâu" Thấy rằng bạn trai của mình đã gật đầu, It đồng ý lớn tiếng xin lỗi

"Tao xin lỗi, mày có thể nói vậy, ngoài suy nghĩ và cảm xúc, nhưng tao sẽ giải quyết theo cách của mình sau" Day cảnh báo.

"Tao biết" It trả lời

"Vậy tại sao mày lại đến gặp Gear?" Day còn bỡ ngỡ

"Tao nhớ họ nên tao đến," It nói.

"Mày..hứ..đừng để tao biết mày đang tính làm chuyện xấu, nếu không mày sẽ bị tao đánh tơi tả đấy" Day uy hϊếp. It nuốt một ít nước bọt xuống cổ họng.