Nick & Neil - Chương đặc biệt 9

"Tại sao mày lại nghĩ như thế?" Nick tò mò hỏi.

"Trực giác" Neil nhẹ nhàng nói

"Mày không phải là suy nghĩ hơi nhiều sao?" Nick vẫn lạc quan.

"Nếu những gì tao nghĩ là đúng thì sao?" Neil hỏi lại khiến Nick hơi đơ người và bắt đầu suy nghĩ như người yêu đang nghi ngờ

"Vậy mày cho rằng ai muốn hại tao chứ?" Nick tò mò hỏi, muốn biết Neil nghi ngờ ai.

"Tao không biết, nhưng tao cần phải biết. Nếu thật sự như là tao nghĩ như vậy, tao cũng không biết nên làm như thế nào." Neil nghiêm túc nói. Nick im lặng về vấn đề đó và không nói gì khác cho đến khi Neil dọn dẹp xong. Neil đưa Nick ra và đặt lên ghế trong khi mẹ Neil chuẩn bị thức ăn cho họ.

"Mau ngồi xuống đi Neil. Nước sôi rồi" mẹ Neil nói với cậu con trai vừa cõng người yêu đi ra.

"Mẹ, mẹ phải tự mình chuẩn bị mọi thứ sao?" Nick nhẹ nhàng nói với vẻ tiếc nuối.

“Không sao đâu, cũng không quá nhiều,” mẹ mỉm cười nói trước khi cho rau và đồ tươi vào nồi sukiyaki. Neil liên tục rót vào bát của Nick.

"Neil ăn chút đi, tao tự ăn được mà" Nick nói khi thấy Neil chỉ lấy cho mình và anh ấy rất hiếm khi ăn.

"Đừng nhiều lời, ăn cơm đi cho mau lớn a." Neil cười nói. Nhưng đôi mắt anh không cười. Nick biết người yêu của mình đang làm gì đó. Nick dùng đũa để giữ con bạch tuộc trong nồi và nhét nó vào miệng Neil. Điều này khiến Neil dừng lại một chút và quay sang nhìn Nick

"Tao sẽ cho mày ăn, ăn đi Neil" Nick nói.

"Không" Neil trả lời khiến Nick cau mày

"Tại sao mày không ăn? Hãy muốn tự ăn." Nick nói.

"Mày vừa lấy nó từ trong nồi và cho vào miệng tao. Nó nóng," Neil nói lại, nhắc nhở Nick

"Oops..tao quên mất, mày có thể đổ lỗi cho tao thế à?" Nick thổi bạch tuộc để giải nhiệt trước khi cho Neil ăn trở lại. Lần này dáng người cao lớn ăn không chút phàn nàn, Neil, Nick và mẹ ngồi ăn cùng nhau, vừa nói chuyện một lúc.

Sau khi họ hoàn thành bữa ăn, Neil đề nghị dọn dẹp, để mẹ anh nghỉ ngơi. Nick được Neil bế về phòng ngủ.

“Uống thuốc đi,” Neil nói, đưa thuốc và nước cho người yêu. Nick chấp nhận một cách dễ dàng.

"Ngủ trước đi, tao đi lấy đồ trước." Neil nói.

"Hãy đi nhanh đi, tao nhớ mày" Nick nói với một nụ cười.

Neil lắc đầu trước sự trơ trẽn của người yêu, trước khi ra khỏi phòng, Nick cầm ly nước rồi từ từ di chuyển nằm xuống đợi người yêu quay lại. Một lúc sau, Nick chìm vào giấc ngủ và tỉnh lại thì nghe thấy Neil nói chuyện điện thoại trong phòng khách.

"Um..hãy kiểm tra nó cho tôi..tôi muốn biết càng sớm càng tốt..,.hm..cảm ơn rất nhiều..thế thôi" Neil nói xong trước khi cúp máy

"Mày đang nói chuyện với ai vậy?" Nick hỏi với giọng thì thào khiến Neil phải quay lại nhìn trước khi ngồi xuống giường cạnh người yêu.

"Nói chuyện với một người bạn, anh ấy sẽ tìm ra đăng ký xe. Thế chàng lùn cảm thấy thế nào? Vết thương có đau hay đau ở đâu không?" Neil hỏi tình trạng của người yêu. Giúp Nick ngồi dậy.

"Hmm..., bây giờ nó bắt đầu nhói lên rồi, nó bắt đầu đau rồi, Neil," Nick nói, cơn đau kéo theo những vết bầm tím khi cậu ngã xuống,

"Ngày mai có thể còn đau hơn, uống thuốc kháng sinh không tốt sao?" Neil nhìn vết sẹo trên chân người yêu nói. Rồi nghĩ về người đã khiến chân Nick trông như vậy, càng nhìn anh cảm thấy oán giận

"Chuyện gì vậy?" Nick luồn một ngón tay vào giữa đôi lông mày đang nhíu lại của Neil.

"Không có gì chỉ là tao thấy khó chịu với kẻ đã làm tổn thương mày" Neil nói. Nick rướn người dựa vào người yêu. Neil cũng ôm Nick

"Nếu mày nghĩ ra điều gì đó, hãy cho tao biết. Đừng giải quyết việc này một mình," Nick nói và Neil gật đầu

"Hmm" Neil đáp trong cổ họng.

"Thực sự..Neil, tao nghĩ chúng ta nên gặp Paul vào ngày mai. Hãy nói về những bức ảnh" Nick nói khi nhớ lại

"Vậy làm cách nào để liên lạc với anh ta đây? Hay là mày vẫn giữ số của anh ta hả" Neil hỏi với giọng nghẹn ngào. Nick nhéo cánh tay người yêu.

"Chồng ngu ngốc..anh ấy mang xe đến gara của chúng ta để sửa, nhớ không? Anh ấy phải để lại số để chúng ta gọi và nói chuyện về chiếc xe" Nick nói với giọng cáu kỉnh trong cổ họng.

"Chà... vậy ngày mai gọi cho anh ta và bảo xuống ga ra đi" Neil đáp lại.

"Hừm.. đến gara của chúng ta cũng tốt. Trong trường hợp có gì lạ, chúng ta sẽ nhờ thợ máy xử lý, được chứ?" Nick cười nói, Neil cười nhẹ trong cổ họng.

"Mày sắp vũ phu hả vợ? Ngủ đi, tao về gặp mẹ trước đã. Sau đó tao sẽ quay lại để mày ôm" Neil nói

"Cái gì? Tao vừa tỉnh, muốn tao ngủ tiếp sao?" Nick càu nhàu, nhưng không quá nghiêm túc.

"Đi ngủ đi hoặc mày sẽ ngủ một mình" Neil nói trước khi nhảy ra khỏi giường để nhìn mẹ mình. Nick nằm xuống trước khi bấm điều khiển để xem TV khi tiếp tục đợi người yêu của mình.

Sáng hôm sau..

"Mẹ, mẹ có thể tự đi một mình không? Sẽ tốt hơn nếu Neil đưa mẹ đi," Nick nói với mẹ Neil vào buổi sáng hôm sau, khi mẹ Neil muốn ra ngoài gặp một người bạn cũ ở Pathum Thani, Neil vốn định lái xe đưa mẹ mình đi nhưng người mẹ từ chối vì biết con trai mình sẽ làm việc trong gara và bà không muốn cản đường.

"Không sao, mẹ có thể bắt taxi," mẹ Neil nói với một nụ cười

"Vậy mẹ có nhớ đường không? Lâu rồi mẹ không về Thái" Neil lo lắng hỏi.

"Mẹ không phải trẻ con. Hơn nữa mẹ đã gọi điện nói chuyện với bạn của mẹ rồi, hai đứa không cần lo đâu" mẹ lại nói.

"Được rồi, nếu mẹ muốn về lúc nào thì gọi cho con. Con sẽ rảnh đến đón mẹ" Neil nhắc nhở mẹ.

"Mẹ biết... vậy Neil có mang theo Nick đến nhà để xe không con?" người mẹ hỏi khi thấy Nick đã tắm rửa và mặc quần áo.

"Vâng, con không thể bỏ mặc Nick được, cậu ấy vụng về và có thể bị thương nặng hơn" Neil cười nói. Sau đó anh ta bị Nick đấm nhẹ vào vai

"Vậy thì hãy chăm sóc vợ của con thật tốt. Nick, đừng cứng đầu với Neil như vậy, con trai" Người mẹ quay sang Nick và xoa nhẹ đầu cậu

"Vâng" Nick trả lời với một nụ cười, trước khi ba người họ rời khỏi phòng.

Neil không bế Nick, vì cậu không để Neil bế mình. Bảo vệ chung cư đã gọi taxi cho mẹ Neil, sau khi đợi mẹ lên xe, Neil sau đó đưa Nick ra xe của anh ấy, đảm bảo Nick ngồi thẳng. Neil lên xe và ngồi vào ghế lái, sau đó rời khỏi căn hộ và đi đến ga ra

"Nếu mày cảm thấy mình sắp sốt, hãy nói với tao nhé. Tao sẽ tìm thuốc cho mày uống" Neil nói, sợ người yêu làm vết thương sưng tấy và lên cơn sốt.

"Không sao đâu, tao rất cứng rắn," Nick cười nói. Khi đến gara, Neil vội vàng xuống xe và đỡ Nick ra khỏi xe.

"Ồ, Nick, có chuyện gì vậy?" Bill bước vào và sửng sốt hỏi. Điều này khiến người thợ máy và những nhân viên khác nhìn thấy vết thương cũng muốn biết.

“Có một chiếc xe bị mất kiểm soát, không sao đâu, mọi người đi làm đi,” Nick đáp lại, trước khi Neil đưa cậu vào văn phòng và mời cậu ngồi xuống.

"Neil bảo P"Nut mang dữ liệu của Paul đi" Nick nói, sau đó Neil rời đi và nói với thư ký trưởng của mình để mang dữ liệu của Paul đến. Một lúc sau, Nut bước vào.

"Mang nó cho Nick, P"Nut" Nick nói, và Nut bước về phía Nick

"Nong Nick muốn gì nữa thì anh đi lấy cho em" Nut lo lắng nói, vì anh thấy Nick đi một mình không giỏi lắm

"Cảm ơn P’Nut, chúng ta bắt đầu làm việc thôi" Nick mỉm cười nói trước khi Nut rời đi

"Tao sẽ gọi cho anh ấy, Neil," Nick nói ngay lập tức, háo hức muốn nghe toàn bộ câu chuyện.

"Ừm, nhưng hãy bật loa ngoài để tao có thể nghe thấy." Neil đáp lại, mỉm cười nhẹ, trước khi nhấc điện thoại của cửa hàng và quay số của Paul, số mà anh ấy đã để lại để liên hệ với anh ấy về chiếc xe.

"Xin chào" Giọng của Paul vang lên. Nick nhìn người yêu một chút.

"Paul, là Nick đây" bóng dáng nhỏ nhắn nói, để đối phương trầm mặc một chút.

"Cái gì.., mày có nghĩ đến tao không? Mày nói mày không thể gọi cho tao mà" Paul hỏi ngược lại khiến Neil nhướng mày, anh lập tức đứng dậy khỏi ghế làm việc và ngồi xuống cạnh người yêu. Nick sau đó dùng tay còn lại bình tĩnh giữ cánh tay bạn trai.

Nick nói: “Tao có vài việc muốn nói với mày.

"Có chuyện gì vậy? Có chuyện gì với chiếc xe vậy?" Paul nghi ngờ hỏi

"Không..ừm... Tao muốn mày đến nhà gara. Tao và bạn trai của tao cần hỏi mày vài điều" Nick nói, khi Neil mỉm cười. Thành thật mà nói, Neil thích Nick nhắc đến mình.

"Muốn tao vào gara không?" người kia hỏi ngược lại.

"Có" Nick trả lời

"Chà... khoảng một giờ nữa, tao sẽ làm. Hãy để tao giải quyết mọi việc một lát” Paul nói trước khi Nick chào tạm biệt và cúp máy

"Tao đã nghĩ mọi chuyện sẽ không dễ dàng như vậy" Neil nói khi Nick cúp điện thoại.

"Nếu anh ta không tới, chúng ta làm sao bây giờ?" Nick hỏi

"Tao sẽ kéo cổ anh ta đến." Neil ngay lập tức nói lại mà không cần suy nghĩ.

………

"Nong Nick, cậu Paul đến gặp em" Nut bước vào văn phòng nói với Nick. Sau gần một giờ.

“Cho anh ấy vào đi, P’Nut,” Nick đáp lại, và Neil ngay lập tức bỏ dở công việc đang làm. Paul bước vào và nhìn đi nhìn lại Neil và Nick.,

"Xin chào Neil" Paul chào

"Mời ngồi" Neil không đáp lại mà mời đối phương ngồi xuống bằng một giọng ngắn gọn đến nỗi Paul không nói nên lời. Paul quay sang nhìn Nick trước khi nhướn mày

"Chuyện gì đã xảy ra vậy Nick?" Paul ngay lập tức hỏi. Nick và Neil ngơ ngác nhìn nhau.

"Tao bị một chiếc ô tô đâm. Nhưng đó không phải là vấn đề lớn," Nick nói trước khi nhìn Paul một cách cẩn thận.

"Làm sao chuyện này lại xảy ra?" Paul hỏi lại.

“Đó là một câu chuyện dài,” Nick nói ngắn gọn, cắt ngang kịch bản vì cậu muốn đi sâu vào các bức ảnh.

"Vì vậy, mày yêu cầu tao đến gặp mày. Chuyện gì đang xảy ra vậy?" Paul hỏi lại. Nick quay sang người yêu của mình.

"Neil, cho P"Paul xem đi" Nick nói. Neil lấy điện thoại ra, bật bức ảnh và đưa cho Paul. Người kia nhận lấy, không thể tin nhìn vào, sau đó nhíu mày.

"Đây là ảnh của mày và Nick. Có vẻ như hôm qua phải không? Hai người gặp nhau ở trung tâm thương mại" Neil nói, khiến Neil nhìn vào mặt Paul để nắm bắt nghi ngờ.

"Vâng, một bức ảnh của Paul và tao. Khi chúng ta gặp nhau trước phòng vệ sinh nam" Nick đáp lại.

"Vậy?.. Ai chụp?" Paul tò mò hỏi

"Đó là điều tao muốn hỏi mày. Mày vẫn tán tỉnh vợ tao rồi ai đó gửi ảnh này vào máy tao. Mục đích rõ ràng là để vợ chồng tao cãi nhau", Neil khô khan nói.

"Vậy mày cho rằng là do tao làm?" Paul hỏi ngược lại.

"Mày nghĩ sao?" Neil hỏi, đột nhiên nghiêm nghị.

"Neil, bình tĩnh đi" Nick mắng người yêu nhưng Neil vẫn đứng đó bực bội vì anh muốn biết nhanh hơn.

"Nick, mày có nghĩ rằng tao đã gửi bức ảnh đó không?" Paul hỏi Nick

"Tao không tin, đó là lý do tại sao tao gọi mày đến đây. Tao biết mày sẽ không có nghĩ làm bất cứ điều gì để khiến tao cãi nhau với bạn trai của tao" Nick nói lại, Paul thở phào nhẹ nhõm.

"Nick, tao có thể thành thật nói rằng tao vẫn yêu và nhớ mày nhiều như ngày nào." Paul nói, khiến Neil phải xen vào. Nick nắm lấy cánh tay của Neil trước.

"Nhưng tao biết đó chỉ là quá khứ. Tao đã chấp nhận nó, và điều đó cũng tốt thôi, thậm chí dù mày đã có chồng, taoi chỉ muốn xin tình anh em, tao thực sự muốn điều đó", Paul nói lại

“Vậy ý mày nói đó không phải việc mày làm đúng không?” Neil bướng bỉnh hỏi

"Với danh dự của một người đàn ông, tao thực sự không biết điều đó, tao vô tình nhìn thấy Nick ở trung tâm thương mại. Tao thừa nhận rằng lúc đó, có thể tao đã hơi cố chấp với Nick, vì tao muốn Nick trả lời tao về yêu cầu được ở bên cậu ấy như anh em" Paul nghiêm túc nói

"Và đúng như Nick đã nói, tao không nghĩ chụp bức ảnh này để khiến hai người cãi nhau," Paul nói lại.

"Ai sẽ làm điều này sau đó?!" Neil bực bội nguyền rủa.

"Nếu P"Paul xác nhận điều đó, tao tin điều đó," Nick đáp lại, vì cậu biết nhân cách Paul. Anh ấy chắc chắn sẽ không nghĩ đến việc làm một cái gì đó như thế.

"Dù tao có muốn Nick quay lại đến mức nào, kể cả khi tao lừa dối vợ mình, tao cũng không đủ tệ để phá hoại hạnh phúc của cậu ấy. Hủy hoại cuộc sống mới của Nick", Paul lại nói. Điều đó khiến Nick cảm thấy tốt hơn một chút.

"Cảm ơn," Nick đáp lại, và Paul quay sang nhìn Neil.

"Tao đảm bảo với mày rằng bức ảnh này chắc chắn không phải của tao" Paul khẳng định một lần nữa.

"Hmm" Neil đáp trong cổ họng. Đúng là người trước mặt có thể đang nói dối, nhưng cảm xúc của Neil chắc chắn rằng Paul thực sự không biết. Khi cuộc thảo luận này kết thúc, Paul nói thêm một chút về chiếc xe của mình với Neil trước khi bỏ đi.

"Ôi đầu tao đau quá" Nick càu nhàu.

"Mày có cảm thấy tốt không?" Neil ngay lập tức hỏi.

"Không, đầu tao đau quá, tao không thể tìm ra ai đã chụp bức ảnh này", Nick nói khi ngồi xuống chiếc ghế dài. Neil ngồi lại vào ghế và không khỏi thắc mắc đó là ai.

Reng… reng... Không lâu sau, điện thoại của Neil đổ chuông. Neil cầm lên và nhìn qua, trước khi vội vàng bắt máy khi thấy đó là số của người bạn mà anh đã nhờ tra cứu biển số xe.

"Này, mày tìm được cái gì à?" Neil hỏi ngay khi trả lời điện thoại. Điều đó khiến Nick trông cũng tò mò.

"Mày đã biết rồi đúng không?.. Đó là một chuyến đi bằng xe máy, ở đâu... chờ một chút" Neil nói với người gọi trước khi cầm bút viết gì đó

"Mày cũng đã gửi cho tao một bức ảnh của anh ta đi, tao sẽ có thể theo dõi đúng người... ừm.. Cảm ơn rất nhiều, mày có thể mang xe của mình đến gara của tao, bất cứ điều gì mày muốn, tao sẽ làm nó miễn phí" Neil nói với bạn mình trước khi cúp máy

"Này Neil, mày có biết mình đang tìm ai không?" Nick ngay lập tức hỏi, tò mò

"Hừm." Neil trả lời, chờ đợi bức ảnh mà bạn anh gửi qua điện thoại,

"Vậy mày định làm gì tiếp theo?" Nick hỏi

"Chúng ta hãy nói về nó," Neil nói trước khi đứng dậy mở cửa hông bằng kính.

"Bill..đến văn phòng của tao ngay bây giờ, nhanh lên!" Neil hét vào nhà để xe. Trước khi cấp dưới của Neil lập tức đến văn phòng của Neil

"Em đã làm gì sai sao?" Bill sợ hãi hỏi, vì anh nghe thấy tiếng Neil hét lớn.

“Không có gì, nhưng tao có việc nhờ mày làm,” Neil nói. Bill bối rối nhìn Neil

"Anh định làm gì thế?" Bill hỏi,

"Mày sẽ mang cho tao kẻ đã làm tổn thương Nick đến đây, được chứ" Neil nói

"Ai? Tại sao phải mang?" Bill hỏi lần nữa, và Neil kể cho anh ấy nghe về vụ việc.

"Nick, anh đã từng mắng bố mẹ mình chưa?" Bill hỏi, trước khi Nick nhìn qua.

"Tao sẽ mắng mày đấy, Bill. Mày thật bướng bỉnh" Nick nói và Bill cười

"Em đùa thôi. Chà, em không muốn anh căng thẳng," Bill nói

"Vậy làm sao chúng ta bắt được anh ta? Đập đầu anh ta và bắt cóc anh ta à?" Bill hỏi lại.

"mày thấy đó, nó ngồi ngay ở giữa đấy""" Neil đưa Bill đi xem viên phi công. Người đã làm Nick bị thương. Ngoài việc nhìn vào biển số xe, họ thấy rằng họ trùng khớp.

"À, em hiểu rồi, người anh em, một kẻ nghiện ngập" Bill nói khi nhìn thấy tình trạng của viên phi công.

"Um.. mày không cần phải làm gì nhiều. Chỉ cần đi xuống và thuê anh ta chở mày đến nhà gara. Nói với anh ta rằng mày sẽ trả cho anh ta bất cứ thứ gì anh ta muốn vì mày đang vội và tao sẽ đợi anh ta ở đây" Neil nói, không cần cố gắng nhiều.

"Vâng thưa ngài" Bill trả lời,

"Hmm..khi mày đến nơi, hãy để anh ta vào và lấy tiền từ văn phòng của tao" Neil nói lại, và Bill gật đầu. Trước khi Neil lái xe đi và để Bill ra khỏi xe. Neil ngay lập tức quay trở lại gara để đợi

"Anh em, đưa tôi đến gara này một chút .. làm ơn đi anh em" Bill bước tới nói chuyện với người đàn ông là mục tiêu.

"Có xa quá không anh?" người kia nói.

"Anh muốn gì tôi đều đồng ý trả. Chiều tôi phải đi làm rồi, nếu không ông chủ của tôi sẽ gϊếŧ tôi mất" Bill nói.

"Được rồi, lên xe đi" người kia trả lời cùng với chiếc xe đã làm Nick bị thương. Bill ngay lập tức nhắn tin cho Neil.

"Xong rồi, thưa ngài, chúng tôi đã đi...”

“Chỗ này sao, 300 baht đấy” người tài xế trẻ nói khi điều khiển chiếc xe đến đón Bill tại gara. Bill ra khỏi xe trong khi tìm ví của mình.

"Anh ơi, anh đi lấy ít tiền từ ga ra với em đi. Trong ví em không có đủ, em vào không ra được, em không muốn bị ông chủ mắng" Bill nói. Bên kia phải đậu xe trước nhà để xe. Sau đó đi vào xưởng

Nhiều kỹ thuật viên quay lại nhìn với ánh mắt sắc bén, nhưng không ai nghĩ để hỏi.

"Vào đi, anh có thể vào đi." Bill đem hắn kéo tới cửa kính trước khi mở ra. Người đàn ông bước vào, nhưng không suy nghĩ quá nhiều, vì anh ta đã nhìn thấy một nhà để xe lớn với nhiều nhân viên. Khi bên kia bước vào, Bill ngay lập tức đi đến bên cửa. Chàng trai trẻ sững sờ khi nhìn thấy hai người đang ngồi trên chiếc ghế dài và một trong số họ là người mà anh ta biết.

"Tiền đâu hả nhóc? Tôi phải nhanh chóng quay lại làm việc" Người kia vội quay sang hỏi Bill

"Anh đi đâu mà vội thế?" Neil nói với giọng cụt lủn. Vươn lên đứng trước mặt chàng trai trẻ. Người thanh niên bị lừa dối không dám nhìn thẳng vào mắt Nick.

"Vậy thì tôi không nhận tiền nữa, tôi đi đây" Người thanh niên định rời khỏi văn phòng của Neil, nhưng anh ta phải lùi lại một bước khi hai người cấp dưới của Neil bước vào với vẻ mặt bình tĩnh, trên tay cầm một chiếc tuốc nơ vít lớn.

"Chuyện gì đang xảy ra ở đây ... các người định làm gì?" người kia hỏi, run lên vì sốc, khá sợ hãi.

Neil đặt một bàn tay nặng nề lên vai chàng trai trẻ, trong khi Nick vẫn ngồi nhìn.

"Không có gì, đừng sợ, tao chỉ là có vài chuyện muốn hỏi mày thôi." Neil nói

"Cái gì?" hỏi người kia với một cái nhìn nhỏ.

"Mày có nhớ tao không?" Nick nhẹ nhàng hỏi. Người đàn ông ngay lập tức lắc đầu

"Tao không nhớ mày," người kia trả lời ngay lập tức, đôi mắt anh ta nhìn đi chỗ khác một cách sợ hãi

“Mày không nhớ cái gã mà mày đã đυ.ng phải à?” Neil hét lên khiến đối phương giật mình, nhảy lùi lại và va vào Bill đang đứng chắn đường.

“Neil, đừng có gây ồn ào… anh ta sẽ không nhớ đâu, điều đó không có gì lạ cả vì anh ta không đỗ xe lại để nhìn tao hay quay lại nhìn tao" Nick nói, để ý thấy miệng đối phương rõ ràng đang run run. Điều này cho Nick biết rằng cậu không cần phải tạo quá nhiều áp lực cho tình huống, chỉ cần nói chuyện.

"Mày không nghi ngờ gì à. Làm sao tao biết mày là người hại vợ tao à? Bởi vì số đăng ký tao có là xe của mày đang đỗ trước lối vào nhà tao, vì vậy tao đã gọi điện vào ngày hôm qua, khá chắc chắn rằng mày là người đã đi trên chiếc xe đó" Neil nói chắc nịch.

“A, tao sai rồi, tao cũng không muốn. . . Có người thuê tao lái xe đâm vào cậu ta" Thanh niên run giọng nói.