Chương 6

"Mẹ ơi, con về rồi đây!"

Chu Tiếu Tiếu gọt bỏ đi thái độ kiêu ngạo, hống hách ở bên ngoài, trở nên cực kỳ ngoan ngoãn và cư xử đúng mực.

Tất nhiên, cô ta không bao giờ bỏ lỡ cơ hội để khoe với bạn bè.

Trước đây, khi tôi còn là thiên kim thật, nếu cô ta khoe khoang trước mặt các bạn cùng lớp, sẽ có người vặn lại ngay: “Nghe nói cô không phải con gái ruột của nhà họ Chu, hình như Chu Sam mới phải.”

Những người bênh vực cô ta sẽ nói: “Có cái chuyện thật giả thôi mà cứ nói mãi thế không chán à?”

Có lẽ chính những lời nói đó đã khiến cô ta không thể chịu đựng được, muốn tìm đủ mọi cách để âm mưu chống lại tôi.

Mẹ tôi lơ cô ta đang nhảy nhót như một con ngỗng ngu ngốc, trong mắt không có chút cảm xúc nào.

Chu Tiếu Tiếu chưa bao giờ bị đối xử lạnh lùng như vậy.

Cảm thấy có lỗi, cô ta bước tới ôm lấy cánh tay mẹ và nói: "Mẹ ơi, mẹ làm sao vậy?"

"Có phải là vẫn đang giận vì chuyện của Chu Sam không?

"Không thể trách chị ấy được. Dù sao thì chị ấy cũng lớn lên ở một nơi như vậy. Chị ấy có thể làm ra chuyện như vậy cũng không có gì đáng ngạc nhiên..."

Nghe cô ta nói, nhóm bạn liền đồng tình gật đầu.

"Ở trường học cậu ấy cư xử giống như tụi côn đồ xóm chợ, quả nhiên..."

"Chu Sam không xứng làm con gái nhà Chu! Dì à, dì đừng buồn, dì vẫn còn có Tiếu Tiếu! Tiếu Tiếu thông minh hiểu chuyện, là chiếc áo bông nhỏ gần gũi với dì!"

"Cũng chỉ có Tiếu Tiếu mới xứng làm con gái nhà họ Chu!"

Chu Thiên Thiên hài lòng nhìn mấy bạn cùng lớp nâng cô ta lên, dìm tôi xuống dưới bùn lầy, đây đều là thủ đoạn quen thuộc của nhóm người đó.

Nếu là trước đây, mẹ nhất định sẽ vì thể diện mà nói nặng lời với tôi.

Nhưng hôm nay...

Mẹ tôi nhìn vẻ mặt ngạc nhiên và tức giận của các bạn cùng lớp, lúc đầu bà cảm thấy bối rối, sau đó là đau đớn.

Bà bất ngờ nắm lấy vai một cô gái lắc mạnh.

"Không có! Sam Sam nhà chúng tôi không có! Cô không được phép nói xấu con bé!"

Sự bộc phát đột ngột của bà khiến lũ chim sẻ nhỏ sợ hãi.

Cả bọn nhìn Chu Tiếu Tiếu trong mắt tràn đầy kinh hãi.

Cô ta dùng sức gỡ đôi tay đang lắc mạnh trên người cô bạn kia ra.

Giả vờ hiếu thảo: “Mẹ, mẹ không cần bao che cho Chu Sam, mọi người đều biết hết!”

"Không! Các người không biết!"

Mẹ nhìn quanh, tìm người làm chứng cho tôi.

Đúng lúc đó, anh tôi bước vào cửa.

"Yến Sâm, mau nói cho bọn họ biết, Sam Sam bị oan! Sam Sam vô tội! Con bé là một cô gái ngoan!"

Chu Tiếu Tiếu nhìn anh trai, thấp giọng hỏi: "Anh, mẹ bị sao vậy ạ?"

Cô chỉ vào đầu mình, ám chỉ rằng dường như não mẹ mình có vấn đề.

Vẻ mặt và hành động của cô không hề thể hiện sự kính trọng nào đối với mẹ mà trái lại là cảm giác ghê tởm.

Anh trai nhìn cô bằng ánh mắt lạnh căm.

"Mẹ, con đỡ mẹ lên lầu."

Chu Tiếu Tiếu bị bỏ lại bĩu môi không để bụng, quay người đi chào mời mấy bạn học dự tiệc.

Đến cả dì giúp việc của không chịu đựng được nữa mới lên tiêng.

"Cô Tiếu Tiếu, cô không quan tâm đến bà chủ à? Hôm nay là do cô sai quá sai rồi!"

Chu Tiếu Tiếu một chút cũng không thèm quan tâm, "Không phải còn có bố với anh trai sao, cũng không đến lượt tôi phải lo?"

Liếc nhìn đồ ăn trên bàn, cô ta bắt đầu phàn nàn: "Dì, sao dì chỉ nấu món này vậy? Không phải con đã nói trước là sẽ đưa các bạn cùng lớp về sao?"

“Ông bà chủ đều không muốn ăn, nên tôi không làm nhiều.”

Chu Tiếu Tiếu bất mãn phàn nàn, yêu cầu dì giúp việc làm thêm mấy món.

Dì giúp việc lau tay vào tạp dề, lắc đầu lẩm bẩm: “Người khác đều nói Sam Sam tiểu thư lạnh lùng, nhưng nếu ông bà chủ không muốn ăn, cô ấy sẽ chủ động xuống bếp, còn Tiếu Tiếu tiểu thư chỉ biết quan tâm đến bản thân mình, thậm chí còn không thèm quan tâm....”

Tất cả những điều này đã được anh trai đang xuống cầu thang nghe thấy rõ mồn một.

Dì giúp việc ngẩng đầu, chợt nhìn thấy anh trai, sắc mặt thay đổi, ngại ngùng cười lớn rồi trốn vào trong bếp.

Ở nhà họ Chu, không một ai được phép nhắc đến những thứ tốt đẹp về tôi, và cả những thứ xấu xa về Chu Tiếu Tiếu.

Bọn họ đã thỏa thuận cả rồi.

Ngày tôi được đưa về nhà họ Chu, bố mẹ ruột đã trịnh trọng tuyên bố trước mặt mọi người, sợ rằng dì giúp việc chỉ quan tâm đến việc lấy lòng tôi, một đứa con gái thật mà bỏ bê đứa con gái giả quý giá của bọn họ.

Anh tôi còn nói nếu bắt được ai vi phạm sẽ bị phạt một tháng lương, nếu sự việc nghiêm trọng sẽ bị đuổi ra ngoài!

Cho nên, dì giúp việc sợ hãi là đúng!

Anh trai ngơ ngác đứng ở cầu thang, phải mất một lúc sau mới bước tiếp được.

Chu Tiếu Tiếu nhìn thấy anh ta xuống, vội vàng đi tới chào hỏi, “Anh, tới giờ ăn cơm rồi. Bọn em sắp đói chet tới nơi rồi, đều đang đợi anh cả đó!”

Lần này, anh trai gỡ tay cô ta ra.

Chu Tiếu Tiếu khó hiểu nhìn anh ta.

“Tiếu Tiếu, tay của em thật sự là do Chu Sam đánh gãy sao?”

Chu Tiếu Tiếu chột dạ.

“Tất nhiên rồi! Tiểu Nhã bọn họ đều tận mắt chứng kiến cả mà…”

Cả nhóm nhanh chóng gật đầu đồng ý.

Anh trai cũng gật đầu, sau đó không nói gì nữa.

Chu Tiếu Tiếu bắt đầu cảm thấy áy náy.

Khi tiễn nhóm bạn ra về, cô ta còn đặc biệt cảnh cáo.

“Tay của tôi là do Chu Sam đánh gãy! Các cậu không được phép tiết lộ điều gì! Trong tay tôi có bằng chứng các cậu bắt nạt Chu Sam! Nếu các cậu nói sai điều gì, tôi cam đoan các cậu sẽ không có được kết quả tốt đâu!”