Chương 31: Thanh niên “ngu ngốc” này nhiều thú vui nhỉ!

Phía trước cũng có người chụp ảnh nhưng vì đối phương không có ác ý gì nên Lâm Nhuế không để bụng.

Hiện tại cô chỉ tập trung suy nghĩ về chuyện của Vân Trạch, không nhận thấy một chàng trai ăn mặc rất không chính thống đột nhiên lao về phía cô..

Nhưng cảm quan của Lâm Nhuế rất mạnh mẽ.

Cho nên trong nháy mắt khi đối phương xông tới, cô cực kỳ lưu loát nghiêng người, linh hoạt tránh ra.

Đối phương chụp hụt, vẻ mặt có chút ngượng ngùng.

Thiếu niên tỉ mỉ đánh giá Lâm Nhuế, trong mắt lộ ra vẻ nghi hoặc.

“Cậu là Lâm Nhuế sao?”

Lâm Nhuế vừa nhìn thấy thiếu niên tuấn tú trước mặt này đã rất nhanh tìm ra kí ức về đối phương trong trí nhớ.

Cậu nhóc này là Lệ Đào, cậu chủ nhà họ Lệ, người đã đua xe với nguyên chủ Lâm Nhuế trước đây.

Nói thế nào nhỉ, nguyên chủ Lâm Nhuế ngày trước đi ra ngoài chơi bời đánh nhau

Đều là cùng với Lệ Đào này...

Hai người có thể được coi là những người bạn thực sự.

Nhìn mái tóc sặc sỡ của Lệ Đào và bộ đồng phục học sinh có ít nhất 30 lỗ thủng, không cần nghi ngờ gì nữa.

Lâm Nhuế nhướn mày, nói: “Ừ, làm sao vậy?”

“Ôi, Lâm Nhuế, đã lâu không gặp, không ngờ cậu……”

Lời nói của Lệ Đào dừng lại, cậu ta thực sự không nhận ra Lâm Nhuế ngay từ cái nhìn đầu tiên.

Sau đó nhìn thấy chiếc vòng tay trên cổ tay cô cậu mới nhận ra được.

Đây là chiếc vòng tay trước kia cậu cùng Lâm Nhuế mua được trong buổi đấu giá

Phải nói rằng đây là lần đầu tiên cậu nhìn thấy Lâm Nhuế không trang điểm.

Thật sự rất đẹp.

E hèm, đẹp trai, ưa nhìn, nhưng bộ dáng này của cô là đang phản bội lại thần tích!

Đây là điều mà Lệ Đào không thể chịu đựng được!

Cậu cố ý xụ mặt, hung dữ nói: “Sao cậu lại mặc đồng phục học sinh nam, còn cắt tóc ngắn nữa, rốt cuộc cậu có ý gì hả? Cậu định phản bội lại thần tích của chúng ta sao?"

Thần tích?

Khóe mắt Lâm Nhuế co giật.

Thanh niên “ngu ngốc” này nhiều thú vui nhỉ!

Lúc trước nguyên chủ Lâm Nhuế và Lệ Đào thành lập một nhóm nhỏ tên là “Thần tích”

Các thành viên trong nhóm phải là những người giàu có ở Cẩm Thành.

Sau đó, thói quen hàng ngày của họ là làm mọi thứ trừ những việc bình thường.

Ví dụ: bỏ học, đánh nhau, hút thuốc, uống rượu, đua xe.

Lệ Đào là lão đại của nhóm thần tích này

Còn nguyên chủ Lâm Nhuế lúc trước là chị hai.

Hiện tại chị hai muốn làm phản, lão đại Lệ Đào đang tỏ vẻ cực kỳ phẫn nộ.

Ngay khi Lâm Nhuế đang nói chuyện với cậu bé vui tính Lệ Đào ở đây, các học sinh khác cũng đã sôi nổi bàn tán.

Má ơi! Em trai đẹp trai này thực ra không phải là em trai!

Mà là cô cả độc đoán ương ngạnh của nhà họ Lâm đó!

Cũng có người biết Lâm Nhuế hồi cấp hai, nhìn thấy Lâm Nhuế thay đổi nhiều như vậy, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc.

Đây thực sự là cô Lâm ương bướng sao? !

Một vài học sinh trung học phổ thông vừa đi qua..

Trong đó có học sinh nam đeo kính hào hoa phong nhã thấy được một cảnh này, mắt kính cậu ta thiếu chút nữa rớt xuống đất.

Thiếu niên đỡ mắt kính, chộp lấy người bạn đồng hành bên cạnh.

“Má ơi! Tôi nói này Âu Dương Cẩn, cậu mau nhìn xem, vị hôn thê của cậu đã trở thành mỹ nam rồi kìa!"

Âu Dương Cẩn một thân quý khí chán ghét nhíu mày: “Tiếu Khiêm, tôi đã nói với cậu bao nhiêu lần rồi, tôi đã giải trừ hôn ước, không có vị hôn thê!”

“Được rồi được rồi, vậy cậu nhìn xem, em trai xinh đẹp kia rốt cuộc có phải Lâm Nhuế không ?”

Tiếu Khiêm vẫn rất quan tâm đến một học sinh lớp mười với mái tóc ngắn gọn gàng xinh đẹp đang mặc đồng phục nam kia.

Không chỉ là cậu cảm thấy hứng thú.

Mà mọi người xung quanh đều đang rất tò mò về cậu em trai lạnh lùng xinh đẹp này.

Âu Dương Cẩn nhìn sang thì thấy Lâm Nhuế ngày hôm nay còn khiến anh ta thấy kinh ngạc hơn cả ngày hôm đó trong bệnh viện.

Làn da trắng nõn như ngọc, cười một cái đều khiến người không rời được mắt.

Cô ấy càng ngày càng đẹp……