Chương 3

Anh còn nhớ lần đầu tiên vô tình bắt gặp "Ninh Thành" hôn nhau trong ký túc xá, đầu anh choáng váng thế nào, nhưng bây giờ, đừng nói là hôn, thậm chí anh đυ.ng mặt họ sau khi họ làm chuyện đó, anh cảm thấy mình có thể ở lại, vững vàng như một ngọn núi, bình tĩnh đối mặt với nó.

Thói quen thực sự là một điều khủng khϊếp.

Sự cảm thông và xin lỗi của Viên Cửu Cửu dành cho Lữ Nho Luật đã thực thể hóa thành những món điểm tâm ngon lành, Lữ Nho Luật ăn không hết nên gói một hộp bánh trứng trở về ký túc xá.

Điều kiện ký túc xá ở hai người một phòng của trường bọn họ nếu nói ra ngoài đủ để khiến sinh viên đại học trên cả nước ghen tị, Lữ Nho Luật thậm chí còn biến ký túc xá 418 của mình thành phòng đơn sang trọng. Bạn cùng phòng cũng là bạn thân của anh đã sớm bị cậu em dễ thương phòng 419 bên kia cuỗm mất. Cặp gay "Lan Thư" đã chuyển ra ngoài sống cùng nhau. Hiện tại ký phòng 419 cũng giống 418, chỉ có một người ở, đó là một người trong cặp "Ninh Thành" - Sở Thành.

Lữ Nho Luật đang định chia sẻ món bánh trứng anh mang về với người bạn thân đồng tính của mình, anh vừa bước đến cửa phòng 419, chưa kịp gõ cửa đã chợt nghe thấy bên trong 419 dường như có động tĩnh gì đó bất thường.

Hiệu quả cách âm của ký túc xá họ rất tốt, nhưng thính giác của Lữ Nho Luật còn tốt hơn nữa, không quá lời khi nói thính giác của anh đã bất thường đến mức có thể gia nhập cơ quan tình báo với tư cách là một đặc vụ, anh có thể phân biệt chính xác hai loại âm thanh phát ra từ phòng 419: một là tiếng cọt kẹt của ván giường rung chuyển, hai là...tiếng thở hổn hển của một cậu trai đang sắp kiệt sức. Hai người quấn quýt lấy nhau, thúc đẩy nhau, cùng nhau chìm vào cơn say, thật khó để kiềm chế.

Ngoài cửa phòng 419, Lữ Nho Luật đang bưng bánh trứng, tóc bị gió thổi lộn xộn.

Dường như điều anh lo lắng cuối cùng cũng đã xảy ra, anh đã sớm đoán từ lâu sẽ có một ngày, nam sinh viên đại học ở độ tuổi đôi mươi, tràn đầy năng lượng, còn sống một mình trong ký túc xá sẽ dẫn bạn trai đến ký túc xá để làm việc gì đó thân mật.

Anh thực sự có thể hiểu, nhưng có thể đừng để anh nghe thấy được không, anh vẫn chưa tu luyện đến level có thể nghe họ tập đánh vần a ê với nhau mà mặt không đỏ tim không đập!

Lữ Nho Luật hít một hơi thật sâu, nhét chiếc bánh trứng vào miệng để bình tĩnh lại, sau đó lấy điện thoại di động ra gửi Wechat cho Sở Thành, anh chân thành gõ chữ: [Thành này, nghe lời đàn anh, làm nhiều chuyện thân mật vào, tốt cho sức khỏe lắm đấy]

Lữ Nho Luật gửi tin nhắn xong, nghĩ rằng sau khi họ làm xong chuyện mới có thể nhìn thấy những lời khuyên chân thành của anh, không ngờ, anh còn chưa kịp quay người rời đi thì cánh cửa phòng 419 đã bất ngờ mở ra, phía Sở Thành trần trụi, phía dưới mặc mỗi một chiếc quần đùi thể thao có dây rút đứng ở cửa, người đầy mồ hôi, cơ bụng màu lúa mì tỏa sáng rực rỡ.