Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hôm Nay, Thái Tử Phi Lại Bị Mạo Phạm Rồi!

Chương 13: Nàng bị gạt.

« Chương TrướcChương Tiếp »
Edit: Trà

Liễu Hạc nhìn đống bừa bộn trên đất, sắc mặt u ám: “Trong mắt con còn có người cha là không?”

Liễu Thanh Tư không dám lên tiếng, từ nhỏ đến lớn, nàng ta đều hết sức nghe lời của cha, riêng chỉ có lúc đối mặt với Mộ Dung Uyên là ngoại lệ.

Từ khi còn nhỏ nàng đã tương tư Mộ Dung Uyên, hôm nay nghe được tin hắn muốn thành thân, sao nàng có thể ngồi yên?

“Cha, con thích Thái tử, con muốn gả cho Thái tử, cha, người thành toàn cho con được không?”

“Các ngươi lui ra đi.”

“Dạ.”

Bọn nha hoàn nối đuôi nhau ra ngoài.

Sau khi đám tôi tớ lui ra hết, Liễu Hạc ngồi trên ghế, chân thành nói: “ Tâm tư của con ta biết, nếu là Mộ Dung Uyên lúc trước, con muốn gả, cha không cản, nhưng cơ thể hắn bây giờ, ngay cả một tên phế vật cũng không bằng, con thích thứ gì của hắn? Thích gương mặt của hắn sao? Ha, năm đó sau khi hắn xảy ra chuyện, vậy mà con đuổi đến tận cửa giải trừ hôn ước, lúc ấy ta cũng đâu có ngăn con đâu?”

Sắc mặt Liễu Thanh Tư trắng bệch, năm đó, là nàng bị ma quỷ dẫn lối.

“Bây giờ không giống khi xưa, con hối hận rồi, con muốn gả cho huynh ấy, cha, con không muốn để huynh ấy cưới Tô Lạc gì gì đó!”

“Trên đời này còn rất nhiều nam nhân tuấn tú.”

“Nhưng Mộ Dung Uyên thì chỉ có một.”

“Thanh Tư!” Giọng Liễu Hạc trầm xuống: “Hắn một thân trúng kịch độc, không chừng không bao lâu nữa sẽ chết, con gả cho hắn có nghĩa lý gì?”

Liễu Thanh Tư: “Con gái đã có tung tích của Y Thánh, chỉ cần tìm được Y Thánh là huynh ấy được cứu rồi.”

Mộ Dung Uyên vốn là con cưng của trời, bởi vì một chuyện bất ngờ mới rơi vào kết cục như thế này, chỉ cần giải được độc, hắn có thể khôi phục diện mạo trước kia.

Dựa vào thiên phú của hắn, trở lại đỉnh cao không phải là chuyện trong chớp mắt sao?

“Y Thánh?” Liễu Hạc trong lòng kinh hãi, nhưng ngoài mặt vẫn tỏ ra vui vẻ nói: “Con tìm được Y Thánh rồi sao?”

“Vẫn chưa, nhưng mà cũng sắp rồi.” Trong lúc vô tình nàng đã lấy được bức họa của Y Thánh, có chân dung ở đây, còn sợ không tìm thấy y ư?

Hiện giờ nàng đã tìm được địa điểm Y Thánh từng xuất hiện một tháng trước, tin rằng chỉ cần cho nàng thêm mấy ngày, nàng có thể dựa teo dấu vết để tìm được hắn!

Liễu Than Tư nói hết những tin tức mình biết cho Liễu Hạc, nàng hy vọng cha có thể tìm giúp nàng ta, nào ngờ Liễu Hạc lại nổi lên sát ý với Y Thánh.

“Con yên tâm, cha nhất định sẽ giúp con tìm được Y Thánh.”

“Tạ ơn cha.”

Liễu Thanh Tư chần chờ một chút, trong mắt nổi lên sát ý: “Cha, Tô Lạc đó là ai?”

...

Tô Lạc còn chưa biết mối hôn sự này sẽ đem tới cho nàng một đống rắc rối, sau khi nàng tự giam mình trong phòng một lúc lâu, rốt cuộc mới suy nghĩ rõ ràng được một chuyện.

----- nàng bị gạt rồi!

Tô Lạc kéo Tô Thanh Phong vào một góc vắng người, thấp giọng nói: “Lão già thối, tất cả những chuyện này có phải do cha cố ý sắp xếp không?”

“Ta cố ý sắp xếp cái gì?”

Tô Lạc nghiến răng nghiến lợi: “Hôn sự của con và Thái tử!”

Tô Thanh Phong cau mày: “Sao có thể là do ta sắp xếp được chứ? Vậy ta hỏi con, có phải tự con bắt người trở về không? Hôn lễ có phải do con tự mình đồng ý không?”

“Muốn tính sổ với con đúng không?” Tô Lạc ngồi trên bậc thang, tiện tay bẻ một nhánh cây chọc chọc đất: “ Con gái Chu gia không lâu trước đây đã được định hôn, tuy rằng Chu cô nương hơi mập, nam nhân đính hôn với nàng diện mạo xấu xí, nhưng nhân phẩm tốt đẹp, tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện đào hôn như vậy. Chưa tính chuyện này, Du Phong Đường chúng ta đã hợp tác với Chu gia nhiều năm, người Chu gia hiền hậu hàng xóm đều rõ, coi như đối phương có chê con gái của mình, cũng sẽ không làm ra chuyện cướp dân nam nhà lành.”

Tô Thanh Phong càng nghe nàng phân tích càng thấy chột dạ.

Tô Lạc tiếp tục nói: “Nhị Cẩu cũng nói, lúc ấy có hai tên Hoàng Linh cường giả bảo vệ hắn, trùng hợp thay, lúc ta đánh cướp Thái tử, bên người hắn cũng có hai tên hộ vệ Hoàng Linh, cha, có phải cha nên giải thích cho con một chút không?”
« Chương TrướcChương Tiếp »