Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hôm Nay, Thái Tử Phi Lại Bị Mạo Phạm Rồi!

Chương 15: Đến tìm huynh bồi dưỡng tình cảm

« Chương TrướcChương Tiếp »
Edit: Trà

Tô Thanh Phong: “Nói bậy gì đó? Ở trong mắt con ta là loại người như vậy sao?”

“Đúng vậy.”

Tô Thanh Phong : “...”

Được rồi, phải thì phải đi.

“Tạm cho ta đổi chủ đề chút, con muốn điều kiện gì thì mới đồng ý cứu hắn?”

“Không phải là con không muốn cứu, mà thật sự không cứu được. Ban đầu, con cứu người kia là vì hắn chỉ vừa mới trúng Ly Thương, độc tố còn chưa ngấm vào xương tủy, nhưng Mộ Dung Uyên thì không giống vậy.”

Tô Lạc ngừng lại, nói: “Người đời chỉ biết hắn trúng độc Ly Thương, nhưng lại không biết trong thân thể hắn có mấy loại độc tố, qua một thời gian, những loại độc kia đã tạo ra trong cơ thể hắn một chất độc mới, dù là con, cũng không biết nên giải thế nào.”

Tô Thanh Phong thấp giọng lẩm bẩm: “Không có cách nào khác sao?”

Tô Lạc nghĩ tới cây sinh mệnh ở trong linh hải của nàng, chỉ đáng tiếc nó vẫn chỉ là một mầm non, lại thở dài một tiếng: “Không biết nữa, chỉ có thể thuận theo ý trời thôi, con sẽ cố gắng hết sức.”

Tô Lạc đứng dậy, vỗ vào bả vai Tô Thanh Phong một cái: “Thân phận của con, cha nhớ giúp con giữ bí mật.”

“Biết rồi.”

Người của Du Phong Đường ở lại phủ Thái tử ba ngày mới trở về, vì để biểu đạt thành ý, Mộ Dung Uyên còn đặc biệt dùng phi thuyền đưa bọn họ về.

Lần đầu được ngồi linh khí, đoàn người cũng quên sạch chuyện từng bị bắt vào đại lao.

Sau đó từng người từng người không chờ nổi mà kéo nhau lên phi thuyền, chẳng có chút lưu luyến nào đối với Tô Lạc đã đính hôn phải ở lại phủ Thái tử cả.

Tô Lạc: Tình cảm suốt những năm nay cuối cùng lại gửi gắm sai người.

Tiễn bọn họ xong, Tô Lạc quay về viện tử của mình, bỗng nhiên nàng dừng chân, gọi một nha hoàn tới hỏi: “Mộ Dung Uyên đang ở đâu?”

Nha hoàn nhìn Tô Lạc, biểu tình sâu xa: “Điện hạ ở rừng trúc, đi thẳng hướng này, tới cuối đường là được.”

Chỉ đường xong nàng ấy liền nhanh chóng rời đi.

Tô Lạc: “...” Nha hoàn phủ Thái tử có phải cũng không được bình thường lắm không?

Dựa theo sự chỉ dẫn của nha hoàn, Tô Lạc tìm được rừng trúc, vừa đi vào trong chợt nghe được tiếng nước chảy róc rách, mới ngước mắt lên nhìn đã thấy một nam nhân đang ngâm mình trong suối nước nóng.

Cuối cùng nàng cũng đã hiểu vì sao nha hoàn kia lại nhìn nàng với ánh mắt sâu xa như vậy rồi.

Ngực Mộ Dung Uyên nửa lộ, cảnh xuân vô tận, nhưng lại tỏa ra khí chất bất phàm, cấm người xâm phạm, khiến cho người khác không dám nảy ra bất kỳ ý định xấu xa nào.

Tô Lạc chảy dãi ba thước, vóc người không tệ, sắc đẹp không tệ, lấy về không thua thiệt.

Mộ Dung Uyên nhắm mắt cũng có thể cảm giác ánh mắt rực lửa của người nào đó đang nhìn hắn.

Hắn âm thầm nghiến răng, nữ nhân này không biết rụt rè là thế nào sao?

Mộ Dung Uyên mở mắt ra, hung hăng quát Tô Lạc một cái, sau đó túm lấy áo khoác, nhanh chóng mặc quần áo vào.

Tô Lạc chậc một tiếng, chậm rãi đi tới: “Ngâm suối nước nóng nhiều rất tốt cho thân thể huynh, huynh có thể mặc kệ ta, tiếp tục ngâm đi.”

Mộ Dung Uyên buộc chặt đai lưng, xác nhận mình không lộ ra chút da thịt nào, mới đi ra: “Cô tới nơi này làm gì?”

Tô Lạc không chút khách khí ngồi xuống chiếm lấy một bên xích đu, ném về phía hắn một ánh mắt quyến rũ: “Đến tìm huynh bồi dưỡng cảm tình đó.”

Vừa nói những lời âu yếm, nhưng ánh mắt lại vô cùng trong sáng, không có chút tình ái nào.

Mộ Dung Uyên không khỏi tò mò, rốt cuộc nàng ta là một nữ nhân như thế nào?

Hành vi ngang ngược, bất chấp hậu quả, vô tâm vô phế, mê nam sắc...

Khuyết điểm của nàng, Mộ Dung Uyên vừa mở miệng là có thể kể ra một loạt, ưu điểm ngoại trừ dáng vẻ xinh đẹp một chút, hắn không nghĩ ra nàng còn có ưu điểm gì.

Nhưng hết lần này tới lần khác, chỉ có khi đến gần nàng, cảm giác nặng nề trong thân thể của hắn mới biến mất, độc Ly Thương đã hành hạ hắn suốt bốn năm cũng yên tĩnh lại.

Suốt bốn năm qua, hắn chưa bao giờ dễ dàng trải qua như vậy, nhẹ nhàng tới mức hắn cho rằng, hắn vẫn là Mộ Dung Uyên của bốn năm về trước.

Mới đầu, hắn chưa phát hiện ra nguyên nhân là gì, cho nên mới mang tất cả người của Du Phong Đường trở về.

Nhưng sau mấy ngày sống chung, hắn từ từ xác định, trên người Tô Lạc chắc chắn có đồ vật khắc chế Ly Thương.
« Chương TrướcChương Tiếp »