Chương 23: Thiên Cương Đại La Kiếm Trận (2)

Chỗ sâu trong rừng cây, Dương Đại đột nhiên cảm nhận được có một vị âm chúng bị tru diệt, lông mày của hắn nhảy lên, bất quá hắn không có bối rối, bởi vì hắn rõ ràng cảm giác được còn lại khí tức ba vị âm chúng càng ngày càng xa.

Đây là kế hoạch của bọn hắn, nếu gặp được biến cố, bốn người sẽ chạy trốn theo các phương hướng khác nhau, phân tán địch nhân.

Làm âm chúng, mục tiêu chủ yếu của bọn hắn chính là bảo vệ chủ nhân, nếu Dương Đại chết, bọn hắn hình thần câu diệt, bọn hắn chạy về phương hướng ngược chạy, ít nhất còn có một chút hi vọng sống.

Bốn người Điền Bất Trung chủ động muốn đi đoạt tranh, trở thành âm chúng chẳng qua là để bọn hắn biến thành Hồn nô của Dương Đại, nhưng tính cách mỗi người bọn họ vẫn không thay đổi.

Từ sau khi phát hiện âm chúng còn có thể tu luyện, trong lòng nhóm âm chúng lần nữa sinh ra tham niệm.

Bốn người Điền Bất Trung có thể có thành tựu như ngày hôm nay, chính là gan lớn, dám đoạt đủ loại cơ duyên, nghe nói Cửu Yêu thần đồ, bọn hắn trực tiếp liền máu nóng sôi trào.

Cửu Yêu thần đồ rơi vào tay Dương Đại, công pháp hoặc pháp thuật trong đó, bọn hắn có cơ hội học tập, bởi vì Dương Đại đã truyền thụ Tự Tại Diệu Pháp Chân Kinh cùng Thần Lôi Chân Tâm Quyết cho âm chúng.

- Tình huống không ổn sao?

Thạch Long khẩn trương hỏi, hắn chú ý tới sắc mặt Dương Đại biến hóa.

Mặt Dương Đại âm trầm, khẽ gật đầu.

Mặc dù bốn người Điền Bất Trung là phạm nhân tử hình, nhưng bọn hắn đã chết, đạt được báo ứng, hiện tại chính là chiến lực của Dương Đại hắn, còn là chiến lực cao cấp, tổn thất bất kỳ một vị nào đều khiến hắn đau lòng.

Doanh Kỷ giận dữ nói:

- Quả nhiên, chí bảo như Cửu Yêu thần đồ không có dễ dàng cướp đoạt như vậy.

Trình Ngạ Quỷ mở miệng nói:

- Chờ một chút đi, âm chúng thật ra giống như quỷ hồn, tu sĩ tầm thường rất khó bắt lấy có được quỷ hồn tu vi Tụ Khí cảnh.

Hắn âm thầm vui mừng, may mắn lão phu không có đi.

Âm chúng đã là trạng thái chết, chết lại, có phải hồn phi phách tán hay không?

Dương Đại cảm giác được âm chúng bị tru diệt là Trương Hiền, chuyện này cũng nói cho hắn biết, âm chúng cũng không phải tuyệt đối bất diệt, trước đó chẳng qua là hắn gặp phải kẻ địch quá yếu.



Hắn thử nghiệm rời khỏi Thâm Vực.

【 Ngươi đang ở trong chiến đấu, không thể rời khỏi Thâm Vực 】.

Dương Đại nhíu mày, lúc trước hắn đăng nhập vào Thiên Võng đã biết được thiết lập này, đây cũng là nguyên nhân Thâm Vực rất nguy hiểm, bằng không những người thí luyện bất cứ lúc nào rời khỏi, tương đương với vô địch tại Thâm Vực.

Chẳng qua là hắn không ngờ âm chúng giao chiến với người khác cũng xem như hắn đang giao chiến.

Không được, không thể ngồi chờ chết!

- Trương Hiền bị diệt, chúng ta chạy trốn đi!

Dương Đại đứng dậy, lập tức mang theo nhóm âm chúng chạy trốn về phía ngược lại, rời xa nguy hiểm không biết.

Các âm chúng nghe được Trương Hiền bị diệt, tất cả đều khẩn trương, mặc dù bọn hắn đã chết, nhưng bây giờ ít nhất là một loại trạng thái còn sống khác, lại bị diệt liền thật không có bọn hắn.

Bọn hắn dùng tốc độ cao nhất chạy trốn.

Thời gian nhanh chóng trôi qua.

Thời điểm trời sắp sáng, Dương Đại cảm giác được Chu Lương cũng bị diệt.

Bốn vị phạm nhân tử hình chỉ còn lại có Điền Bất Trung cùng Bạch Vĩ.

Chờ Dương Đại cảm giác được khí tức Điền Bất Trung, Bạch Vĩ càng ngày càng xa lúc, hắn đã biết hai người hoặc đã bị bắt, hoặc đã thoát khỏi nguy hiểm, hắn mang theo nhóm âm chúng dừng lại, bắt đầu nghỉ ngơi.

Chạy trốn trong đêm, đối với Dương Đại mà nói, tiêu hao rất nhiều.

Trước đó Liễu Tuấn Kiệt phấn khởi nhất cũng yên lặng.

Nghỉ ngơi khoảng một nén nhang, Dương Đại cuối cùng cảm giác được Điền Bất Trung, Bạch Vĩ tới gần về phía mình, hắn thở dài một hơi.

Sau ba canh giờ, gần đến giữa trưa.



Bạch Vĩ về trước, hắn cũng không có bị thương, hoàn chỉnh vô khuyết, hắn lắc đầu, ra hiệu Cửu Yêu thần đồ không ở trong tay mình, sau đó ngồi ở một bên chờ đợi.

Nửa giờ sau.

Điền Bất Trung cuối cùng trở về, hắn giao Cửu Yêu thần đồ cho Dương Đại, đắc ý cười nói:

- Tên kia mặc dù khủng bố, nhưng linh lực cũng không phải vô hạn, giày vò một đêm, có thể lo lắng tình huống của tôn nữ, đã trở về.

Hắn nói đại khái một lần tình huống đoạt đồ xảy ra.

- Đáng tiếc Trương Hiền, Chu Lương.

Doanh Kỷ cảm khái.

Điền Bất Trung khinh thường nói:

- Chết sống có số, giàu có nhờ trời, không có cái chết của bọn hắn, chúng ta sao có thể đạt được bức tranh này? Sau này có rảnh thắp hương cho bọn hắn là được.

Bạch Vĩ yên lặng gật đầu, trong lòng nghĩ như thế nào, chỉ có hắn biết.

Dương Đại để Cửu Yêu thần đồ vào trong túi trữ vật, cũng không nhiều lời, lập tức mang theo âm chúng tiếp tục chạy trốn.

Đối với Trương Hiền, Chu Lương, Dương Đại cũng không bi thương, chỉ có chút tiếc nuối.

Nói tóm lại, việc này thành công.

Không thể không nói, Vạn Cảnh Âm Chủ xác thực mạnh mẽ, có thể điều khiển âm chúng đi mạo hiểm đoạt cơ duyên.

Trong lòng Dương Đại sinh ra một vài ý nghĩ to gan.

Chạy ba canh giờ, hắn rời khỏi Thâm Vực, trở về hiện thực đăng nhập vào bí võng học tập pháp thuật, ngày kế tiếp lại tiến vào Thâm Vực, tiếp tục chạy trốn, chạy một ngày, lần nữa rời khỏi Thâm Vực, vừa học tập thuộc làu pháp thuật một ngày, lại chuẩn bị tiến vào Thâm Vực.

Đáng nhắc tới chính là, Dương Đại lên Thiên Võng phát hiện một thí luyện giả gọi Lưu Phong báo rằng gần Trần quận Đại Hạ vương triều có Cửu Yêu thần đồ xuất hiện, dẫn tới cư dân mạng bàn tán sôi nổi dồn dập.

Dương Đại theo miệng Điền Bất Trung biết được bên cạnh nữ tử áo đỏ còn có hai người, chẳng qua không ngờ một vị trong đó là thí luyện giả.