Chương 25: Thiên Túc Chân Nhân (2)

Dương Đại lộ ra nét mừng.

Ngoại vật của thí luyện giả ở trong Thâm Vự đều không thể đưa đến hiện thực, vật liệu trong hiện thực ngoại trừ y phục mặc trên người đều không thể đưa vào Thâm Vực.

Bởi vậy, Luyện Đan sư, Đoán Tạo sư, Trận Pháp sư các Tu Tiên giả đặc thù đối với quốc gia mà nói, rất có ý nghĩa chiến lược, địa vị cao hơn Tu Tiên giả cùng cảnh giới.

Lý Thiên Sư chính là một vị Luyện Đan sư duy nhất trong mười hai quốc trụ, môn hạ đệ tử hơn vạn, cũng là hội trưởng danh dự hiệp hội đan dược Hạ Quốc.

- Cảm tạ cơ quan tình báo, ta vĩnh viễn là người của cơ quan tình báo.

Dương Đại lập tức tỏ thái độ khiến cho Hồ Lợi càng cao hứng hơn.

Tiểu Dương rất biết cách làm người, không giống những thiên tài khác, cậy tài khinh người, được sủng ái mà kiêu.

Sau đó Hồ Lợi bắt đầu giới thiệu cho Dương Đại các trường đại học đỉnh tiêm trước mắt trong nước, từ khi yêu ma hiện thế, đại học đã bắt đầu chuyển hình, đại học khác biệt có biệt tính nhắm vào chuyên nghiệp khác nhau, giống như luyện đan, luyện khí, trận pháp, Âm Dương, bát quái, phong thuỷ các loại.

Dương Đại là người trùng sinh, thế giới này quá không giống thế giới kiếp trước của hắn, cho nên hắn phải lần nữa hiểu rõ.

...

Sáng sớm, ánh nắng xẹt qua rừng trúc, chiếu vào trên người Dương Đại cùng âm chúng của hắn, tựa như khoác lên hào quang, thần thái từng người sáng láng.

Dương Đại dự định ở trong đây tránh đầu gió, dù sao Cửu Yêu thần đồ can hệ trọng đại, đồng thời, hắn muốn tăng lên tu vi một chút, lại chạy tới chiến trường.

Tu sĩ thần bí tru diệt Trương Hiền, Chu Lương đại khái là tu sĩ Tâm Toàn cảnh, nói không chừng còn đang tìm kiếm bọn hắn khắp nơi.

Điền Bất Trung, Bạch Vĩ, Trình Ngạ Quỷ đã nhớ hết phương pháp tu hành Thiên Cương Đại La Kiếm Trận, Cửu Yêu thần đồ được Dương Đại để vào túi trữ vật, những ngày tiếp theo, mục tiêu hàng đầu của ba vị âm chúng chính là luyện thành kiếm trận này.

Dương Đại trước đó sờ thi nhặt được mười mấy thanh đao kiếm, mặc dù không phải pháp khí, nhưng cũng miễn cưỡng đủ.



Sau khi Thiết Ngưu và mười bảy vị âm chúng mới nắm giữ phương pháp thổ nạp, tốc độ tu vi Dương Đại tăng trưởng lần nữa tăng lên, nhưng hiệu quả tăng lên không lớn.

Tư chất của phần lớn hộ viện đều không cao, dựa theo lời Trình Ngạ Quỷ nói, không phải tất cả mọi người đều có tư cách tu luyện, nhưng khiến cho hắn ngạc nhiên là hết thảy âm chúng đều có thể luyện được linh lực.

Chẳng lẽ trở thành âm chúng có thể làm cho phàm nhân có tư cách tu tiên?

Dương Đại biết được điểm này càng thêm chờ mong tình cảnh sau khi hắn nắm giữ hơn vạn âm chúng.

Sau đó Dương Đại phát hiện, nhóm âm chúng mặc dù có thể tu luyện ra linh lực, nhưng tốc độ tu luyện không đồng đều, xem ra vẫn tương quan với tư chất bản thân, nhưng có thể để đám âm chúng thu hoạch được tư cách tu hành, rất nhiều người tu luyện như thế nào đều không ra linh lực, chủ yếu là linh căn cùng công pháp thuộc tính tương xung, nói theo một ý nghĩa nào đó, có khả năng tất cả mọi người có thể tu luyện, chẳng qua là tìm không thấy công pháp thích hợp cho bản thân.

Như vậy xem ra, linh căn âm chúng sẽ trở nên phù hợp hết thảy thuộc tính, nhưng cường độ tư chất vẫn giống như khi còn sống.

Thời gian chậm rãi trôi qua.

Buổi trưa cấp tốc đi qua.

Điền Bất Trung ba người còn đang tu luyện kiếm chiêu, kiếm trận rất khó tu luyện, ngoại trừ kiếm chiêu, vẫn phải nắm giữ pháp môn vận khí cùng với bộ pháp, linh lực ngự kiếm các loại, Dương Đại cũng không nóng nảy, để ba người bọn họ chuyên chú tu luyện kiếm trận này.

- Kiếm trận thật tinh diệu.

Một âm thanh bỗng nhiên truyền đến, làm cho Dương Đại cùng một đám âm chúng cả kinh mở mắt.

Theo phương hướng âm thanh truyền tới nhìn lại, sâu trong rừng trúc có một đạo nhân áo bào trắng đi tới, tóc hắn trắng xoá, gần cao hai mét, trên mặt mang nụ cười thản nhiên, đạo bào hơi phiêu động, quả nhiên là tiên phong đạo cốt.

Sau lưng đạo nhân áo bào trắng còn có một nữ tử đi theo, người mặc áo trắng, ngoài khoác áo màu đen, trắng đen xen kẽ, lại thêm đầu đội mũ có màn lụa, cả người lộ ra hết sức thần bí, nhìn dáng người uyển chuyển đã làm cho tâm thần nam nhân miên man bất định.

Hai mươi chín vị âm chúng lập tức bao vây Dương Đại, bày trận địa sẵn sàng đón quân địch.



Điền Bất Trung quan sát tỉ mỉ đạo nhân áo bào trắng, sắc mặt kịch biến, lẩm bẩm nói:

- Thiên Túc chân nhân...

Đạo nhân áo bào trắng cười hỏi:

- Ngươi nhận ra ta?

Không đợi Điền Bất Trung trả lời, ánh mắt của hắn rơi vào trên thân Doanh Kỷ, cảm khái nói:

- Cửu hoàng tử, bần đạo nghe nói ngươi chết, không ngờ là thật.

Doanh Kỷ xấu hổ, tiến lên một bước, hành lễ nói:

- Sau khi ta ra khỏi Vương Thành đã lọt vào truy sát, chết đói ở gần Quỷ Khốc lĩnh, không có quan hệ với chủ nhân ta bây giờ.

Trong lòng Dương Đại thở dài một hơi, tiểu tử này biết nói chuyện, sau này nên khao thưởng một phen.

Thiên Túc chân nhân quét mắt nhìn đám âm chúng, khẽ cười nói:

- Giống như quỷ hồn, lại không có tà khí, oán khí, càng giống hồn phách thuần túy, nhưng các ngươi còn có thể bảo trì ý chí của mình, quái tai quái tai, bần đạo đã sớm nghe nói dị nhân thiên ngoại nắm giữ đủ loại thiên tư không thể tưởng tượng, xem ra vị thiên tư tiểu hữu này tương quan cùng hồn phách.

Ánh mắt của hắn cuối cùng rơi vào trên người Dương Đại.

Dương Đại rất khẩn trương, hắn chú ý tới Điền Bất Trung mạnh nhất trong đội ngũ hiếm thấy khẩn trương, nói rõ vị Thiên Túc chân nhân này rất mạnh.

Hắn vội vàng trả lời:

- Xác thực như thế, vãn bối cùng âm chúng ở đây tu luyện, đã quấy rầy tiền bối?