Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hồn Chủ

Chương 46: Mới vào bí cảnh

« Chương TrướcChương Tiếp »
Dương Đại lặng lẽ quan sát, nghe các đệ tử của ngũ đại môn phái nói chuyện phiếm, bọn họ hình như đang đợi cái gì.

Mục tiêu chính là hẻm núi phía trước.

Dương Đại thử rời khỏi Thâm Vực, kết quả thất bại. Nói cách khác, hắn bây giờ còn đang trong trạng thái chiến đấu.

Hắn không thể không ôm lấy ác ý suy nghĩ, chẳng lẽ gần đó có người muốn gϊếŧ hắn, cho nên bị phán định là đang trong trạng thái chiến đấu?

Hắn nghĩ mãi mà không rõ, dù sao hắn không thể trốn thoát, dứt khoát nạp khí tu luyện.

Thời gian cực nhanh.

Hoàng hôn buông xuống, một tên tu tiên giả bỗng nhiên đi đến bên cạnh Dương Đại ngồi xuống, cười hỏi: "Bạn thân, đến từ cái hành tỉnh nào vậy?"

Dương Đại mở mắt, nghe lời này của đối phương ý tứ chính là thí luyện giả.

Vương triều Đại Hạ cũng không phân chia theo hành tỉnh, chỉ có quận.

Dương Đại trả lời: "Hành tỉnh Hán Tây, ngươi thì sao?"

Đối phương trả lời: "Hành tỉnh Nam Trung. Ngươi không tệ nha, không gia nhập môn phái mà có thể tu luyện tới Tụ Khí tầng bảy, chẳng lẽ có quan hệ à?"

Dương Đại thấy đối phương không coi ai ra gì, thoải mái nói chuyện về thế giới thực tế với chính mình thì cảm thấy kinh ngạc. Hắn lại nhìn các tu tiên giả ở xung quanh, cũng không cố ý nhìn bọn hắn, hình như đã quen với việc dị nhân thiên ngoại nói chuyện phiếm như vậy.

Nói chuyện trong chốc lát, Dương Đại liền biết được thân phận của đối phương.

Vương Tường, Tâm Toàn cảnh tầng một, đệ tử Trụy Tinh cốc. Lần này trong đội ngũ của ngũ đại môn phái có 17 vị thí luyện giả. Y đại biểu cho đám thí luyện giả tới làm quen với Dương Đại, nhóm chém gió ở nơi nào cũng có. Có lời chắc chắn của nữ tử tóc trắng, Dương Đại coi như là chính thức bước vào Thiên Nhất môn, có tư cách vào trong nhóm chém gió của bọn họ.

Dương Đại thuận miệng ứng phó, thật không hề để tâm.

Đây tính là cái nhóm chém gió gì? Các ngươi đều đến từ nhiều môn phái khác nhau, kết thúc lần hành động này chẳng phải là đường ai nấy đi sao, lúc nào mới có khả năng gặp lại nhau chứ? Cũng không thể cố định thời gian đăng xuất ra để chém gió a?

Dương Đại hỏi thăm ngũ đại môn phái tới nơi này làm chi, thế nhưng Vương Tường không có nói, tùy tiện qua loa đôi câu liền rời đi.

Thật không có thành ý.

Trong lòng Dương Đại đậu đen rau muống.

"Đừng hỏi nữa, đến lúc đó ngươi sẽ biết."

Thanh âm của Nữ tử tóc trắng bay vào trong tai Dương Đại, Dương Đại chỉ có thể từ bỏ, lại tiếp tục tu luyện.

...

Vào buổi đêm.

Đám tu tiên giả của ngũ đại môn phái đều an tĩnh tu luyện, khắp các ngọn núi ở bốn phương tám hướng thỉnh thoảng lại truyền đến tiếng yêu thú gào thét. Dương Đại không hề thấy sợ hãi, dẫu sao gần đó có nhiều tu tiên giả như vậy, coi như là thú triều xuất hiện cũng có thể chống đỡ được.

Thời gian đại khái đi đến nửa đêm mười hai giờ, phía dưới sườn đồi trước mặt bỗng nhiên truyền đến thanh âm khóc nỉ non rất kỳ quái, giống như nữ tử, lại như đứa trẻ, làm cho Dương Đại kinh hãi mở to mắt.

Đệ tử các phái cũng là như thế. Ngược lại là các trưởng lão dẫn đội lại rất trấn định, vẫn nhắm mắt tu luyện như trước.

Bên cạnh Dương Đại không có người quen, cũng không tiện giao lưu. Vương Tường cách hắn đến mấy chục thước, hắn cũng không thể chạy tới hỏi thăm.

Hắn cả gan hỏi: "Sư phụ, tình huống phía dưới là như thế nào?"

"Ta không phải sư phụ của ngươi, không cho phép xưng hô với ta như vậy. Ta chỉ dẫn ngươi nhập môn mà thôi. Về phần phía dưới thì không cần ngươi quan tâm, ngươi tiếp tục tu luyện đi."

Nữ tử tóc trắng quay lưng về phía Dương Đại nói, thanh âm rất nhẹ lại làm cho Dương Đại không khỏi trấn định.

Dương Đại bắt đầu tưởng tượng xem phía dưới sườn đồi là cái gì.

Quỷ Vương ngàn năm?

Yêu vật Thượng Cổ?

Hay là chí bảo gì đó?

Tiếng khóc nỉ non kia vẫn còn kéo dài, khi thì lớn, khi thì nhỏ, tựa như đối phương lúc tiến lại gần lúc lại đi xa.

Dương Đại nghe tiếng khóc này cũng không cách nào chuyên tâm tu luyện, chỉ có thể dày vò chờ đợi.

Nhưng mà, một lần chờ này chính là bốn ngày.

Dương Đại đã bốn ngày chưa trở lại thực tế, hắn bị kẹt bug rồi. Mắc kẹt ở trạng thái chiến đấu không cách nào rời khỏi Thâm Vực.

Không chỉ là hắn, đám thí luyện giả của ngũ đại môn phái cũng chưa từng đăng xuất. Nhưng bọn họ vẫn rất bình tĩnh, cũng không hề kinh hoảng.

Nửa đêm ngày thứ năm.

Tiếng khóc nỉ non quen thuộc đúng giờ vang lên, Dương Đại đã không còn e ngại như vậy nữa, ngược lại cảm thấy không thể chờ đợi được, sớm chút vạch trần bí mật đi.

« Chúc mừng thí luyện giả khu Hạ Quốc "Trung Thần Thông" thành công vượt qua Tam Cửu Tiểu Thiên kiếp, bước vào Linh Chiếu cảnh »

Lại một vị đại lão sinh ra, nhưng Dương Đại càng để ý đến tình cảnh của mình hơn.

Những ngày này hắn vô cùng hoài niệm cảm giác tu luyện dựa vào đám âm chúng, để hắn tu luyện một mình quả thực tốc độ chậm như rùa bò.

Hắn cũng không phải là không có thu hoạch. Hắn thành công ích cốc rồi, có thể dựa vào linh khí trong thiên địa để khôi phục thể lực, duy trì sinh khí, không cần phải ăn uống.

Cơ quan tình báo nhất định phải cảm tạ ngũ đại môn phái một chút, vì đã tiết kiệm lương thực cho bọn họ.

Trong lòng Dương Đại điên cuồng đậu đen rau muống, giảm bớt lo lắng của chính mình.

Lúc này, trên sườn đồi nổi lên một trận gió lớn, vù vù rung động, ở trong tiếng gió, tiếng khóc nỉ non quỷ dị kia trở nên khàn khàn.

Nữ tử tóc trắng trước người Dương Đại chậm rãi đứng dậy. Không chỉ là nàng, trưởng lão của các môn phái khác cũng lập tức đứng dậy. Thấy vậy, các đệ tử của các môn phái cũng đứng dậy theo.

Dương Đại cũng đứng dậy, lấy Duyên Quang kiếm ra, chuẩn bị chiến đấu bất cứ lúc nào.

"Chư vị, bí cảnh sắp mở ra, tự mang theo đệ tử vào đi. Thập Phương giáo khả năng sẽ tiến vào từ những cửa khác của bí cảnh, chúng ta nhất định phải cẩn thận."

Trưởng lão dẫn đội của Đạo sơn mở miệng nói, trưởng lão của các môn phái khác gật đầu, đều không nói nhảm, nhao nhao nhảy vào sườn đồi phía dưới.

Dương Đại vốn không muốn động, nhưng linh lực của nữ tử tóc trắng lập tức lôi cuốn hắn nhảy vào trong hẻm núi u ám.

Rất nhanh, Dương Đại đã không có thể thấy mọi vật. Bốn phương tám hướng một mảnh đen nhánh, thậm chí không thể nghe thấy thanh âm. Hắn có cảm giác như từ thực tế tiến vào Thâm Vực.

« Chúc mừng ngươi tiến vào bí cảnh động thiên phúc địa, thí luyện giả tiến vào bên trong bí cảnh sẽ mở ra thông cáo của hệ thống »

Trước mắt Dương Đại lướt qua một hàng chữ. Bốn phía đen nhánh, trước mắt lại có thể nhìn thấy thông báo, thật sự là kỳ quái.

Đợi Dương Đại rơi xuống đất, tầm mắt hắn rốt cuộc khôi phục.

Hắn mở to mắt, bầu trời hiện lên màu đỏ, biển mây thưa thớt, vô số viên đá lơ lửng trên trời tựa như thiên thạch trong vũ trụ. Hắn rơi xuống trong sa mạc. Phóng tầm mắt nhìn lại, đất cát liên miên chập chùng không nhìn thấy bóng dáng của những người khác đâu.

« Thí luyện giả "Tường Ca" tiến vào bí cảnh động thiên phúc địa »

« Thí luyện giả "Lý Tiểu Minh" tiến vào bí cảnh động thiên phúc địa »

« Thí luyện giả "Cứu Mạng hhh" tiến vào bí cảnh động thiên phúc địa »

...

« Thí luyện giả "Bá Vương Bất Quá Giang" tiến vào bí cảnh động thiên phúc địa »

Dương Đại nhìn một chút, ở trước mặt hắn đúng lúc có 17 cái thông báo, chính là thí luyện giả ở ngũ đại môn phái.

Chậc chậc, đây là bí cảnh sao?

Dương Đại ở bên trong Bí Võng đã từng nhìn thấy tình báo liên quan, tuy nhiên đa số nội dung đều nói về bí cảnh có bao nhiêu bảo vật, mấy chữ thông cáo của hệ thống này hắn ngược lại là xem qua, nhưng lại không biết về loại thông cáo này.

Dương Đại lập tức triệu hoán âm chúng, triệu hoán 100 vị âm chúng Nhân tộc có thể thi triển Thiên Cương Đại La Kiếm Trận đi ra.

Dương Đại giới thiệu đơn giản một chút tình cảnh của mình.

Lương Tử Tiêu đeo mặt nạ trầm giọng nói: "Vị Phương trưởng lão kia nhất định có tính kế, ngài không thể không phòng."

Dương Đại gật đầu nói: "Ta cũng nghĩ như vậy, ta nghĩ sớm chạy trốn ra khỏi bí cảnh, các ngươi hiểu rõ bí cảnh sao?"

Điền Bất Trung mở miệng nói: "Ta từng tiến vào bí cảnh, sau khi vào bí cảnh chỉ cần tìm được trận pháp truyền tống là có thể ra ngoài, nhưng không gian bên trong bí cảnh rất lớn, muốn tìm được trận pháp truyền tống cần có thời gian. Hơn nữa không có manh mối, chỉ có thể mù quáng tìm kiếm."

Dương Đại vừa nghe thấy vậy chỉ có thể thôi. Hắn triệu hồi ra càng nhiều âm chúng hơn nữa, để cho bọn họ ẩn núp ở dưới đất, khắp nơi tìm kiếm trận pháp truyền tống.

So với những người khác, Dương Đại có hơn một nghìn thám tử, những thám tử này còn có thể tâm linh cảm ứng với hắn!

Đúng lúc này.

Từng cái thông báo xuất hiện lần nữa ở Dương Đại trước mắt:

« Thí luyện giả "Diệp Cầu Tiên" tiến vào bí cảnh động thiên phúc địa »

« Thí luyện giả "Cờ Vây Chi Thần" tiến vào bí cảnh động thiên phúc địa »

« Thí luyện giả "Sở Thiên Bồng" tiến vào bí cảnh động thiên phúc địa »

« Thí luyện giả "Bão Cát Hoàng Đế" tiến vào bí cảnh động thiên phúc địa »

« Thí luyện giả "Một Người Đã Đủ Giữ Quan Ải" tiến vào bí cảnh động thiên phúc địa »