Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hồn Chủ

Chương 52: Nhận động phủ

« Chương TrướcChương Tiếp »
Đối mặt với vẻ lạnh lùng của Diệp Cầu Tiên, tuy rằng Vương Tường tức giận nhưng cũng không thể không cười làm lành, tiếp đó nhanh chóng trở lại chỗ ngồi của chính mình.

Dương Đại thấy vậy trong lòng lấy làm kỳ lạ.

Hai người này có thể trở thành kẻ thù hay không?

Diệp Cầu Tiên là người đánh chết thí luyện giả bên trong bí cảnh nhiều nhất, Vương Tường cũng không ít. So với Diệp Cầu Tiên, Vương Tường càng âm hiểm hơn.

Dương Đại ngược lại là hi vọng bọn họ có thể chó cắn chó, lẫn nhau gia tăng một chút phiền phức.

Bầu không khí trở nên yên tĩnh.

Ngoại trừ nữ hài áo vàng kia thỉnh thoảng nói thầm vài câu, những người khác đều đang tu luyện.

Ngày hôm sau, lại có bốn vị thí luyện giả tới.

Dương Đại chú ý thấy, tất cả những người tới được đây đều là thí luyện giả, không có một vị tu tiên giả Đại Hạ nào.

Tối hôm đó, trận pháp truyền tống lại sáng lên, rốt cuộc không phải thí luyện giả, nhưng người tới để cho Dương Đại thay đổi sắc mặt.

Chính là nữ tử tóc trắng bắt hắn đi theo kia.

Sau khi nữ tử tóc trắng hiện thân, lão giả áo xám đứng dậy, đi đến trước mặt nàng, cười ha ha nói: "Còn có người sao?"

Nữ tử tóc trắng trả lời: "Có lẽ còn có năm người, chậm nhất ngày mai có thể tới."

"Ngũ đại môn phái đâu?"

"Đã toàn quân bị diệt."

"Rất tốt, ngươi đi về nghỉ ngơi trước đi, ngươi vất vả rồi."

Nữ tử tóc trắng khẽ gật đầu, nàng đi đến vách đá, dưới chân xuất hiện một thanh phi kiếm chở nàng xông về hướng chân trời, biến mất trong biển mây.

Từ đầu đến cuối, nàng đều không nhìn Dương Đại một cái.

Dương Đại không nhịn được đi đến trước mặt lão giả áo xám, hỏi: "Tiền bối, nàng cũng là người của Thập Phương giáo sao?"

Lão giả áo xám vuốt râu cười nói: "Không sai, nàng chỉ là lẻn vào Thiên Nhất môn mà thôi, sau này nàng chính là trưởng bối của ngươi. Sau này gặp lại phải gọi nàng một tiếng sư tổ."

Sư tổ?

Biểu cảm của Dương Đại khác thường nhưng cũng không dám hỏi thêm gì nữa.

Buổi chiều ngày thứ hai, lại tới 5 vị thí luyện giả.

Hiện tại tăng thêm Dương Đại, tổng cộng có 13 vị thí luyện giả. Hắn quan sát một chút, chính mình yếu nhất.

Trận pháp truyền tống lần nữa truyền đến một người, tên này mặc hắc bào, trước mặt mang mặt nạ huyết sắc, giống như lệ quỷ nhân gian. Gã đi đến trước mặt lão giả áo xám, nói: "Đến đông đủ."

Nói xong, gã hóa thành một làn khói đen tiêu tán đi.

Lão giả áo xám đứng dậy, đi về phía 13 vị thí luyện giả. Đám người Dương Đại vội vàng đứng dậy.

"Kể từ hôm nay, các ngươi sẽ gia nhập Thập Phương giáo. Thập Phương giáo đã tồn tại hơn ngàn năm, ngũ đại môn phái tu tiên của vương triều Đại Hạ các ngươi chỉ là từ Thập Phương giáo phân hoá ra ngoài mà thôi. Thập Phương giáo sẽ thu phục bọn họ, trọng chưởng vương triều Đại Hạ. Các ngươi có thể sớm tiến vào Thập Phương giáo cũng coi như là thiên đại cơ duyên."

"Ở bên trong Thập Phương giáo, người dưới Linh Chiếu cảnh đều là đệ tử ngoại môn. Bước vào Linh Chiếu cảnh sẽ có thể vào nội môn. Trước mắt, trong các ngươi có ba người có thể lập tức trở thành đệ tử nội môn. Ba người này hiện tại có thể đi theo ta, những người khác chờ đợi ở đây, đợi lát nữa sẽ có trưởng lão ngoại môn đến đây dẫn các ngươi đi."

Lão giả áo xám cười nói, cũng không nói nhảm nhiều lời, lão vung tay phải lên, trong tay áo bay ra một cái hồ lô nhanh chóng biến lớn, lão nhảy đến trên hồ lô.

Diệp Cầu Tiên dặn dò nữ hài áo vàng đôi câu liền nhảy đến trên hồ lô, hai gã thí luyện giả Linh Chiếu cảnh khác là một nam một nữ. Dương Đại nhớ kỹ mình ở trên Thiên Võng từng nhìn thấy bọn họ, bọn họ ở trong hiện thực đều là tỉnh trụ.

3 vị thí luyện giả Linh Chiếu cảnh vừa đi, còn lại 9 vị thí luyện giả khác bắt đầu bắt chuyện, kết giao với nhau.

Chỉ có mình Dương Đại là tu sĩ Tụ Khí cảnh, có phần lúng túng.

Nữ hài áo vàng nhích lại gần, cười hỏi: "Tiểu đệ đệ, ngươi bao nhiêu tuổi?"

Dương Đại im lặng, nhưng vẫn trả lời: "18 tuổi."

"Thảo nào nha, 18 tuổi đã là Tụ Khí cảnh tầng bảy, quả thật có thể làm cho Thập Phương giáo vừa ý."

Nữ hài áo vàng tấm tắc kêu kỳ lạ, tiếp đó tự giới thiệu, nàng gọi là Tiểu Điệp, năm nay cũng đúng 18 tuổi, tu vi Tâm Toàn cảnh tầng bảy.

Vương Tường đi tới, cười nói: "Hắn thật sự không đơn giản, hắn chính là Bá Vương Bất Quá Giang!"

Vừa dứt lời, 7 vị thí luyện giả khác cũng đều vây tới đây. Dương Đại lập tức bị đám thí luyện giả thổi phồng. Tất cả mọi người rất nhiệt tình, hắn chỉ có thể khiêm tốn.

Sau khi hàn huyên một phen, bọn họ coi như là quen biết. Vương Tường đề nghị sau khi đăng xuất, mọi người sẽ thành lập một nhóm chat. Đối với chuyện này, những người khác cũng không có ý kiến.

Đây là giao lưu.

Tại sao chỗ bối cảnh tận thế còn có đại học tu tiên tồn tại, ngoại trừ suy tính về lợi ích, chính là vì kết giao bằng hữu.

Tựa như niên đại hòa bình, tỷ phú 40-50 tuổi cũng sẽ đi học đại học.

Dương Đại cũng là người sinh hoạt tại trong hiện thực, tự nhiên sẽ không cự tuyệt bằng hữu. Đương nhiên, cho dù kết bạn cũng phải bảo trì cảnh giác, không thể tín nhiệm một cách mù quáng.

10 vị thí luyện giả tự mình tán gẫu, đại khái trôi qua nửa giờ, rốt cuộc có người của Thập Phương giáo đến đây.

Là một tên nam tử thân mặc hắc bào, khí chất nho nhã, khuôn mặt anh tuấn, trên mặt mang nụ cười ấm áp.

"Ta là trưởng lão ngoại môn, tên là Ứng Trường Ca. Hiện tại ta sẽ đưa các ngươi đi đến chỗ ở. Sau khi các ngươi có chỗ ở rồi, Thập Phương giáo sẽ cung cấp cho mỗi người các ngươi 5 người hầu, 1 tên dược nô, 1 tên y sư, 3 gã nông phu."

Nam tử áo đen, cũng chính là Ứng Trường Ca. Vừa nói, y vừa lấy ra một cây trường côn màu vàng. Cây côn này nhanh chóng biến lớn, không ngờ hóa thành một con rắn dài màu vàng. Y nhảy đến trên lưng con rắn, đám thí luyện giả lập tức đi theo.

Đứng trên lưng rắn, Dương Đại rất hiếu kỳ, nhưng lại sợ chính mình té xuống.

Rắn vàng đi về phía trước, Ứng Trường Ca đứng ở phía trước, tiếp tục giới thiệu về Thập Phương giáo: "Giáo quy của Thập Phương giáo uy nghiêm, đồng môn không được tương tàn. Bất kể nội môn hay là ngoại môn, mỗi ngày đều có đệ tử nhận nhiệm vụ tuần tra. Dị nhân thiên ngoại các ngươi có thể thỏa thích tu luyện thiên phú của mình, không cần phải lo lắng đưa tới phiền phức. Cho dù có phiền phức cũng là sau khi ra ngoài. Hành tẩu ở tu tiên giới dù sao cũng phải dựa vào chính mình."

"Ngoại môn có một tòa thành, đi về phía đông có thể đến. Khí tức linh lực mênh mông kia hội tụ cùng một chỗ, các ngươi hẳn là có thể cảm nhận được. Sau khi đến chỗ ở, các ngươi có thể trước tiên dàn xếp mấy ngày, sẽ có đệ tử đến đây đăng ký thân phận cho các ngươi. Phàm là đạt tới Tâm Toàn cảnh đều có thể đi đến Trưởng Lão đường bái sư. Ở bên trong Thập Phương giáo, các ngươi chỉ có thể có một vị sư phụ, không thể đổi. Các ngươi cũng có thể chờ tiến vào nội môn rồi mới chọn sư phụ."

Dương Đại nghiêm túc lắng nghe, trước mắt nghe những điều này, hắn cảm giác cũng không tệ lắm.

Là một nơi có thể cẩu.

Hắn trực tiếp ở lại Thập Phương giáo không ra ngoài!

Linh khí nơi đây dồi dào như thế, so với Đại Hạ còn nồng đậm gấp mấy lần, hoàn toàn có thể tu luyện tới Linh Chiếu cảnh lại nói tiếp!

Tuy nhiên khi nghe Ứng Trường Ca nói đệ tử ngoại môn định kỳ phải chấp hành nhiệm vụ, hắn biết tính toán của chính mình thất bại. Quả nhiên, ở bất kỳ địa phương nào cũng không nuôi người rảnh rỗi, cũng may hắn có thể lựa chọn nhiệm vụ ở trong giáo, như vậy có thể nhận được Thập Phương giáo che chở.

Thời gian một nén nhang sau.

Ứng Trường Ca đi đến một vùng rừng núi, nơi đây mọc lên rất nhiều ngọn núi, bố cục rõ ràng, có chút không giống tự nhiên hình thành, càng giống như là mô hình trên bàn cát trở thành hiện thực.

"Các ngươi có thể tự mình chọn một ngọn núi ở phía dưới. Từ nay về sau, đó chính là động phủ của các ngươi. Đệ tử khác không được mạnh mẽ xông vào, chỉ có thể ở chân núi kêu gọi chủ nhân, sau khi đối phương đồng ý mới có khả năng vào núi. Nếu như có người mạnh mẽ xông vào, có thể bẩm báo Chấp Pháp đường, nhẹ thì giam giữ, nặng thì xử tử." Ứng Trường Ca thao túng rắn vàng dừng lại.

Quy tắc này khiến cho Dương Đại rất hài lòng.

Ta thích!

Tiểu Điệp không khỏi hỏi: "Há không phải là có thể gài bẫy để dụ người khác vào núi?"

Ứng Trường Ca cười nói: "Đúng vậy, nhưng nếu như bị gài bẫy thì cũng chỉ có thể trách chính mình ngu xuẩn."

Sau đó, thí luyện giả ngự kiếm phi hành, tự mình chọn lựa đỉnh núi thích hợp.

Dương Đại chọn lựa một ngọn núi lớn nhất, linh khí ở ngọn núi này không tính là nồng nặc nhất, cho nên không ai tranh đoạt với hắn.

Ứng Trường Ca rời đi, đám thí luyện giả tự mình an cư.

Sau khi hạ xuống, Dương Đại lập tức thả toàn bộ âm chúng ra, 1690 vị âm chúng xuất hiện. Hắn bắt đầu an bài nhiệm vụ cho đám âm chúng, tuyệt đại đa số chịu trách nhiệm tu luyện, một bộ phận chịu trách nhiệm xây dựng nhà cửa.

Ngọn núi này là núi hoang, ngay cả đường cũng chưa có, cần chính mình kiến thiết.

Sau này hắn còn có thể làm ruộng, trồng dược liệu, dẫu sao trong túi trữ vật của hắn có không ít linh thảo linh hoa.