Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hồn Chủ

Chương 54: Thương Nguyên Bá Thể

« Chương TrướcChương Tiếp »
Thần bí như vậy?

Không phải là âm mưu gia bên trong Thập Phương giáo đấy chứ?

Dương Đại đậu đen rau muống trong lòng, nhưng biểu hiện ra ngoài vẫn là cung kính đồng ý.

Nữ tử tóc trắng vung tay phải lên, một cái bình nhỏ xuất hiện trong tay Dương Đại, còn mang theo một chút ấm áp.

"Cái này coi như là lễ gặp mặt, chuyện tối nay không được để lộ ra ngoài."

Nói xong, nữ tử tóc trắng liền hóa thành một cơn gió rời đi.

Từ đầu đến cuối, Dương Đại cũng không biết tên của nàng, không thấy rõ diện mạo của nàng.

Dương Đại lần nữa ngồi xuống, tiếp đó mở bình nhỏ ra, bên trong có mười viên đan dược, tản ra mùi thuốc nồng đậm.

Hắn lập tức dùng tâm linh cảm ứng gọi Bao Giải, Từ Siêu Nhân, Nam Nguyệt Như đến.

Ba vị âm chúng vào trong nhà gỗ.

"Biết rõ đây là đan dược gì sao?" Dương Đại hỏi.

Ba người nhìn đan dược trong tay hắn, quan sát cẩn thận.

Bao Giải bỗng nhiên thay đổi sắc mặt, nói: "Chẳng lẽ là Tụ Linh Đan tuyệt phẩm trong truyền thuyết?"

Vẻ mặt của Từ Siêu Nhân và Nam Nguyệt Như đều chấn động.

Bao Giải phấn khích nói: "Chủ nhân, đây là đan dược cho Tâm Toàn cảnh tăng cường tu vi. Một khi xuất hiện ở bên trong vương triều Đại Hạ, tất nhiên sẽ gây ra một trận tranh giành lộn xộn. Ta chưa từng gặp qua tuyệt phẩm, chỉ từng thấy thượng phẩm, nhưng đan dược này ẩn chứa linh lực rõ ràng vượt qua thượng phẩm, chỉ có thể là tuyệt phẩm!"

Dương Đại cau mày lại.

Đan dược cho Tâm Toàn cảnh dùng!

Nữ tử tóc trắng rất có thành ý nha!

Dương Đại cất kỹ đan dược, tiếp đó để cho đám âm chúng lui ra, lại tiếp tục tu luyện.

Đám âm chúng không cách nào sử dụng đan dược, cho nên chỉ có thể hâm mộ.

Khoảng thời gian tiếp theo chính là thời điểm trùng kích Tâm Toàn cảnh!

Hai ngày sau.

Một tên âm chúng của Dương Đại bắt đầu độ kiếp.

Chính là Lương Tử Tiêu, đột phá Tâm Toàn cảnh.

Âm chúng độ kiếp ngược lại là hiếm lạ, Dương Đại để cho y đi đến trên đỉnh núi độ kiếp.

Lương Tử Tiêu ngồi dưới đất, xung quanh y có hơn mười thân ảnh tụ tập, trong đó bao gồm Dương Đại.

Dương Đại muốn nhìn một chút xem quá trình độ kiếp như thế nào. Đám âm chúng thì nhìn xem Lương Tử Tiêu có thể thành công hay không. Nếu thành công, vậy thì đại biểu cho bọn họ cũng có thể tiếp tục trở nên mạnh mẽ.

Sau khi Lương Tử Tiêu đả tọa hơn nửa canh giờ, trên đỉnh đầu bắt đầu hội tụ lôi vân, đột ngột xuất hiện, khiến cho trong lòng Dương Đại thầm nghĩ thật không khoa học.

Đám mây đen kia bắt đầu đánh xuống đầu Lương Tử Tiêu, Lương Tử Tiêu dùng linh lực của bản thân hình thành vòng phòng hộ, chống đỡ lôi kiếp.

Đại khái trôi qua nửa giờ, Lương Tử Tiêu độ kiếp thành công, trở thành tu sĩ Tâm Toàn cảnh.

Dương Đại rõ ràng cảm giác được linh lực của mình tăng trưởng một tia, xem ra âm chúng đột phá cũng có thể giúp cho tu vi của hắn được tăng lên một chút. Trước mắt biên độ tăng trưởng tập trung ở trên linh lực và tố chất thân thể, cũng không biết sau này có tăng cường thêm cái gì đặc thù nữa không.

Lương Tử Tiêu sau khi đột phá thành công lần nữa trở nên hăng hái. Liễu Tuấn Kiệt từ bên cạnh Nam Nguyệt Như lại về tới bên cạnh y, khiến cho y rất hưởng thụ.

. . .

Trong một tòa lầu các tràn ngập đàn hương, hai lão giả đang ngồi đối diện với nhau cùng uống trà, một vị trong đó chính là lão giả áo xám tiếp đãi thí luyện giả lúc trước.

Một lão giả khác có thân hình khôi ngô, mày rậm mắt báo, khiến người ta nhìn qua đã cảm thấy tính khí của lão rất nóng nảy.

Lão lắc lắc chén trà, hỏi: "Gần đây, dị nhân thiên ngoại ở ngoại môn, nội môn cũng gây ra náo nhiệt không nhỏ. Vị Diệp Cầu Tiên kia thể hiện ra tiềm lực của đệ tử tinh anh, tạm thời không đề cập tới. Ngoại môn có một vị dị nhân ngược lại là khó lường, tu vi chưa tới Tâm Toàn cảnh liền nắm trong tay hơn 1000 hồn thể, trong đó bao gồm mấy vị Tâm Toàn cảnh. Trong mắt của ta, thiên phú như thế so với Diệp Cầu Tiên kia còn khó lường hơn."

Lão giả áo xám cười nói: "Đúng vậy, dựa theo lời của dị nhân nói, thiên phú của bọn họ cũng có chênh lệch với nhau. Thiên phú của người tên là Dương Đại mà ngươi vừa nói đến kia, ở thế giới khác cũng là vô cùng hiếm thấy, thiên phú so với Diệp Cầu Tiên cao hơn hai cấp."

Lão giả khôi ngô như có điều suy nghĩ.

Lão giả áo xám cười nói: "Muốn nhận làm đồ đệ sao?"

Lão giả khôi ngô gật đầu nói: "Dưới trướng ta vẫn luôn không có đồ nhi, truyền thuyết dị nhân thiên ngoại đến là vì tương lai sẽ xuất hiện hạo kiếp. Nếu như có thể thu một tên dị nhân làm đồ đệ, vậy thì càng có ý nghĩa."

Lão giả áo xám lắc đầu bật cười.

"Làm sao? Ngươi cảm thấy không được?"

"Cũng không phải không được, mà cảm thấy có chút khó. Người để mắt tới hắn cũng không ít."

"Hừ, chờ hắn rời núi, ta tự nhiên sẽ có biện pháp để cho hắn bị thuyết phục."

"Vậy ta liền mỏi mắt mong chờ."

"Nói một chút về Đại Hạ đi. Ngũ đại môn phái mất đi nhiều tu sĩ như vậy chắc chắn sẽ không cam lòng. Trong giáo có ý tứ là để cho ngoại môn ứng phó Đại Hạ."

Lão giả áo xám nghiêm mặt nói, nói lên Đại Hạ, trong giọng điệu của lão hiện ra vẻ chán ghét.

Lão giả khôi ngô nói khẽ: "Ngũ đại môn phái quả thật không thể khinh thường, nhưng bọn họ cuối cùng chỉ là con chó leo ra từ giáo phái của chúng ta mà thôi. Qua một thời gian ngắn, ta sẽ đi ra ngoài một lần, xem nội tình của bọn họ có đủ tư cách móc ra bí cảnh của lão tổ tông hay không."

Lão giả áo xám nói: "Vẫn phải cẩn thận một chút, tốt nhất mang theo một nhóm đệ tử."

Lão giả khôi ngô lên tiếng liền không nói thêm gì nữa.

. . .

Màn đêm buông xuống.

Dương Đại trở lại trong hiện thực. Hắn cầm lấy máy tính bảng, đi đến trên sofa nhỏ trước cửa sổ sát đất, ngồi dưới ánh trăng bắt đầu lên mạng xem tin tức.

Mấy trăm tên tu tiên giả của ngũ đại môn phái ở tu tiên giới ở Đại Hạ té ngã ở trong một bí cảnh, việc này đưa tới vang động ở trên mạng. Lúc mới bắt đầu cũng không có hiện lên ở hot tìm kiếm, về sau không biết là ai khơi mào, trong lúc nhất thời, trên mạng dấy lên bàn luận sôi nổi.

Tuyệt đại đa số mọi người đoán được có liên quan với môn phái thần bí kia, nhưng tạm thời không có xuất hiện chữ ‘Thập Phương giáo’.

Ngũ đại môn phái rõ ràng đã biết được Thập Phương giáo, thí luyện giả trong môn phái này theo lý mà nói có lẽ cũng có hiểu biết, nhưng không hề xuất hiện ở trên Thiên Võng, Dương Đại cảm thấy Hạ Quốc đang cố ý đang ẩn giấu việc này.

Như vậy xem ra, Thập Phương giáo thu những thí luyện giả như bọn họ thực sự không phải là ý định nhất thời, có lẽ là Hạ Quốc đã thành lập mối liên hệ cùng với Thập Phương giáo.

Nhớ lại thái độ của Diệp Cầu Tiên lúc vừa tới Thập Phương giáo, không hề kinh ngạc chút nào đối với Thập Phương giáo, thậm chí có cảm giác như y chủ động đến Thập Phương giáo, hắn càng ngày càng cảm thấy có khả năng.

Trừ điều này ra còn có một sự kiện lên hot tìm kiếm, lại có người mới thí luyện giả thu được thiên phú cấp độ SS. Dương Đại lúc trước đã từng gặp, lúc ấy còn rất ngạc nhiên, không ngờ vị thí luyện giả này lập tức tuôn ra thiên phú của mình.

Mạnh Đại Đế, thiên phú cấp độ SS, thiên phú là Thương Nguyên Bá Thể, tựa như thể chất trong tiểu thuyết, hiệu quả là có thể hấp thu huyết mạch của bất luận sinh linh nào để tăng cường thể chất của bản thân.

Sau khi công bố thiên phú này, Mạnh Đại Đế bị khen tới trên bầu trời, thậm chí có người nói y là người có thiên phú mạnh nhất Hạ Quốc!

Dương Đại cũng hiểu được cái thiên phú này rất biếи ŧɦái, nhưng chắc hẳn có hạn chế nhất định. Cụ thể như thế nào, chỉ có bản thân Mạnh Đại Đế rõ ràng. Dù sao hắn cảm thấy Vạn Cảnh Âm Chủ của mình càng mạnh hơn. Bởi vì nếu như Mạnh Đại Đế bị gϊếŧ chết cũng có thể trở thành âm chúng của hắn!

Đám dân mạng ở Hạ Quốc thật cao hứng. Năm nay xuất hiện hai người có thiên phú cấp độ SS, dường như quốc vận đã đến.

Đối với Mạnh Đại Đế, Dương Đại cũng không chú ý nhiều, sau khi lên mạng hai giờ, hắn lại tiến vào Thâm Vực.

Từ giờ trở đi, thời gian hắn trở lại thực tế sẽ áp súc đến trong vòng ba canh giờ, hắn hoàn toàn có thể ở bên trong Thâm Vực tu luyện.

Bảy ngày sau.

Dương Đại đang tu luyện, Tiểu Điệp đến bái phỏng.

Dương Đại từ chối nhã nhặn, nhưng đối phương nói có chuyện tốt, dẫu sao đều là người trong nhóm "Người một nhà tương thân tương ái". Hắn đi đến chân núi gặp mặt Tiểu Điệp, hai người cách xa nhau 4 trượng, một người chưa đi đến núi, một người không rời núi.

Tiểu Điệp trừng mắt nhìn Dương Đại, rất là bó tay.

Dương Đại không đổi sắc mặt, hỏi: "Tiểu Điệp cô nương, đến cùng có chuyện gì?"

Tiểu Điệp cả giận nói: "Đều là người hiện đại, không cần làm trò này, gọi ta Tiểu Điệp là được. Bí cảnh mở ra, ngươi có muốn đi cùng hay không?"