Chương 57: Bắt yêu sủng

Một tuần sau, Dương Đại thu 322 yêu quái âm chúng cùng với Lương Tử Tiêu, Bao Giải, Từ Siêu Nhân vào không gian linh hồn, về phần những âm chúng khác ở lại trên núi tu luyện.

325 vị cao thủ Tâm Toàn cảnh đủ để bảo vệ hắn!

Dương Đại giẫm lên Duyên Quang kiếm, ngự kiếm phi hành đi đến thành trì ngoại môn.

Muốn đi vào bí cảnh, phải hao tổn linh thạch, phần lớn đệ tử đều làm nhiệm vụ để đổi lấy linh thạch, nhưng Dương Đại trước mắt cũng coi như dư dả một chút, rất may mà có các âm chúng làm thuộc hạ.

Trận pháp truyền tống của bí cảnh yêu thú đều ở tại thành trì ngoại môn, Dương Đại trực tiếp thông qua lệnh bài đọc qua tuyến đường trên bản đồ.

Tốc độ ngự kiếm phi hành của Dương Đại rất nhanh, hắn muốn thử xem chính mình nhanh đến bao nhiêu.

Thập Phương Giáo rất lớn, ít nhất tỷ lệ gặp chuyện không may khi phi hành trên không trung là rất nhỏ.

Dương Đại cảm thấy chính mình đã rất nhanh, nhưng vẫn mất tới nửa giờ mới bay đến thành trì ngoại môn, hắn nghiêm trọng hoài nghi Thập Phương Giáo còn lớn hơn so với hành tỉnh Hán Tây, nên biết rằng đây chỉ là ngoại môn, nội môn trong truyền thuyết còn lớn hơn.

Thành trì ngoại môn không có ai canh gác, các đệ tử có thể tự do vào, Dương Đại thấy không ít đệ tử trực tiếp ngự kiếm bay vào trong thành, tiêu sái tột cùng.

Hắn rơi ở cửa thành, thu hồi Duyên Quang kiếm, tiếp đó bước chậm vào thành, dự định dạo chơi bốn phía.

Vào Thâm Vực lâu như vậy, hắn còn chưa chân chính thể nghiệm qua phong thổ của tu tiên giới.

Thành ngoại môn rất lớn, chỉ là cửa thành đã cao tới 100 trượng, tựa như một cái rãnh trời, kiến trúc trong nội thành nhiều vô số kể, trên đường có rất nhiều người tu tiên đi tới lui, tất cả đều mặc quần áo và trang sức giống như cổ trang của Hoa Hạ, Dương Đại phát hiện ra bên trong rất nhiều cửa hàng đều có phàm nhân, phần lớn là hạ nhân, nhưng cũng có phàm nhân làm chủ tiệm.

Đi một đường thẳng tới, phàm nhân chiếm đa số, phục vụ cho người tu tiên.

Nhưng nói tóm lại, số lượng đệ tử ngoại môn của Thập Phương Giáo vượt xa Dương Đại đoán trước.

Số lượng vô cùng khổng lồ!

Một tông môn kinh khủng như vậy, lại tùy thời có thể truyền tống đến vương triều Đại Hạ, Dương Đại suy nghĩ một chút cũng cảm giác kinh khủng, may mắn hắn đã gia nhập Thập Phương giáo, nếu không đối mặt với một thánh địa thượng cổ như vậy, quả thật rất tuyệt vọng.

Đi đầy đường đều là tu sĩ Tâm Toàn cảnh, Tụ Khí cảnh tuy có, nhưng không có nhiều như vậy.

Yêu sủng, đan dược, pháp khí, lá bùa, công pháp, quần áo và trang sức, thảo dược, ngọc thạch..., các loại cửa hàng có đủ mọi thứ, có thể nói là rực rỡ muôn màu, để cho Dương Đại đắm chìm trong đó.

Ước chừng trôi qua hơn một giờ, Dương Đại mới vừa tới Bí Cảnh viện, Bí Cảnh viện rất lớn, Dương Đại đưa ra thẻ bài chứng minh thân phận sau liền thành công đi vào.

Từng tòa trận pháp truyền tống được dựng trong đại điện, được xếp thành nhóm, sắp đặt vô cùng hợp quy tắc, trước mỗi một tòa trận pháp truyền tống đều có tên của cảnh giới, còn có đệ tử đang chờ đợi.

Trận pháp truyền tống của mỗi một cảnh giới đều có không ít, trận pháp truyền tống của Tâm Toàn cảnh ít nhất cũng có 30 tòa, thậm chí còn có thể thấy bí cảnh của Linh Chiếu cảnh và Không Vô cảnh, để cho Dương Đại nghi hoặc, ngoại môn chẳng lẽ còn có lão quái Không Vô cảnh tồn tại sao?

Có không ít đệ tử đang lưỡng lự đứng trước trận pháp truyền tống, thật đúng lúc, Dương Đại thấy được hai người quen.

Là Tiểu Điệp và Vương Tường.

Vương Tường hình như đang nịnh bợ Tiểu Điệp, Tiểu Điệp lộ ra vẻ mặt không kiên nhẫn.

Thấy hai người bọn họ, Dương Đại liền thầm nghĩ không may.

Hắn nhanh chóng đi đến trước một tòa trận pháp truyền tống của Tâm Toàn cảnh, hắn hỏi thăm đệ tử đang đứng gác: "Cần dùng bao nhiêu linh thạch?"

Đệ tử hồi đáp: "1000 viên linh thạch trung phẩm."

Đen như vậy sao?

Dương Đại xém chút nữa mắng chửi người, tại tu tiên giới, linh thạch phân ra hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, tuyệt phẩm, mỗi cấp chênh lệch là gấp trăm lần, nói cách khác 1000 viên linh thạch trung phẩm tương đương với 10 vạn viên linh thạch hạ phẩm.

Dương Đại vội vàng kiểm tra túi trữ vật và nhẫn trữ vật của mình, phát hiện ra còn lâu mới đủ. . .

"Bá Vương, ngươi rốt cuộc đã tới rồi!"

Một giọng nói bay tới, để cho Dương Đại cảm thấy bất đắc dĩ.

Chỉ thấy Tiểu Điệp đi đến bên cạnh hắn, cười nói: "Không đủ linh thạch sao? Có muốn ta mời ngươi hay không?"

Dương Đại không khỏi nhìn nàng, hỏi: "Ngươi xa xỉ như vậy hả?"

Tiểu Điệp đắc ý cười nói: "Nói giỡn thôi, ta là tiểu phú bà hay sao chứ, lang bạt Thâm Vực nhiều năm như vậy, tài sản tích lũy cũng rất kinh người đó! Nhưng mà nếu ta mời ngươi, ngươi phải giúp ta một chuyện."

Dương Đại hỏi: "Chuyện gì?"

"Giúp ta bắt một con Yêu quái, do ta tùy chọn."

Dương Đại im lặng.

Tiểu Điệp cả giận nói: "Ngươi có biết vì sao lại mắc như vậy không? Bởi vì sau khi vào, ngươi muốn nán lại bao lâu liền ở đó bấy lâu!"

Dương Đại suy nghĩ một chút, nói: "Được rồi, ngươi ra tiền đi."

Tiểu Điệp lập tức đưa cho đệ tử một túi trữ vật, tiếp đó bắt đầu ném linh thạch vào bên trong, đệ tử kia đang nhìn chằm chằm, đoán chừng là đang tính toán.

Vương Tường đi tới, chào hỏi với Dương Đại.

Đợi Tiểu Điệp thanh toán xong 2000 viên linh thạch trung phẩm, Vương Tường lộ ra nụ cười tha thiết, hỏi: "Tiểu Điệp, mời ta với, ta cũng sẽ hỗ trợ."

Tiểu Điệp nói khẽ: "Không muốn, ngươi tránh ra đi!"

Nàng ra hiệu cho đệ tử bên cạnh, đệ tử lập tức khởi động trận pháp, Tiểu Điệp để cho Dương Đại vào trận trước, đoán chừng là sợ Vương Tường làm khó dễ hắn.

Đợi Dương Đại truyền tống rời đi, Tiểu Điệp trừng mắt nhìn Vương Tường, nói: "Đừng tưởng là ta không biết ngươi có tâm tư gì, trên đầu ta chính là có Diệp Cầu Tiên, ta chỉ là nhìn vào mặt mũi của đám bằng hữu nên không muốn vạch mặt ngươi mà thôi."

Sắc mặt Vương Tường âm tình biến ảo, cuối cùng vẫn là rời đi.

Ở một phía khác.

Dương Đại xuất hiện trong một khu núi rừng, linh khí ở nơi đây cũng nồng đậm giống như bí cảnh mà lúc trước hắn đã từng đi qua, hắn có thể cảm giác được bốn phương tám hướng đều có yêu khí.

Hắn không có thất hứa, ngồi ở bên cạnh trận pháp truyền tống chờ Tiểu Điệp.

Rất nhanh, Tiểu Điệp từ trong trận đi ra.

Dương Đại hiếu kỳ hỏi: "Thời điểm ra ngoài, làm thế nào để khởi động trận pháp vậy?"

Tiểu Điệp nói: "Có nhìn thấy mặt lỗ khảm trước mặt không, dùng thẻ bài thân phận của ngươi khảm lên, trận pháp sẽ tự động khởi động."

Công nghệ ở tu tiên giới thật là hiện đại. . .

Tiểu Điệp chắp hai tay ở sau lưng, cười đùa nói: "Ta trước tiên đi theo ngươi lăn lộn nhé, ngươi muốn đi chỗ nào thì đi chỗ đó, dọc đường nếu ta gặp phải yêu thú mong muốn, ngươi sẽ giúp ta bắt."

Dương Đại nhíu mày, hắn vẫn muốn đi một mình.

Nhưng mà suy nghĩ một chút, chờ đến khi bắt xong yêu sủng cho Tiểu Điệp, lại mỗi người đi một lối cũng giống như vậy thôi.

Phí vào bí cảnh mắc như thế, hắn không nên quá chi li!

"Được rồi."

Dương Đại đáp, tiếp đó triệu hoán âm chúng, Lương Tử Tiêu, Bao Giải, Từ Siêu Nhân hiện thân.

Tiểu Điệp trừng mắt nhìn, nói: "Lương Tử Tiêu và Từ Siêu Nhân, ngươi có thể gϊếŧ người hút hồn hả?"

Dương Đại không có lên tiếng, bắt đầu tiến lên.

Lương Tử Tiêu đi theo bên cạnh Dương Đại, quay đầu nhìn Tiểu Điệp, hỏi: "Ngươi chính là nữ nhân bên cạnh Diệp Cầu Tiên sao?"

Tiểu Điệp cười nói: "Đúng vậy, y rất ngưỡng mộ ngươi, y nói nếu không phải là dị nhân, căn bản y không sánh bằng ngươi."

Lương Tử Tiêu im lặng.

Dương Đại không ngờ bọn họ là người quen biết cũ, nhưng cũng lười hỏi nhiều.

Diệp Cầu Tiên có sát tâm rất nặng, người như vậy vẫn nên tránh xa thì hơn.

Tiểu Điệp tiến lên, đối với Dương Đại cười hỏi: "Ngươi không hiếu kỳ ta cùng Diệp Cầu Tiên có quan hệ như thế nào sao?"

Dương Đại mắt nhìn phía trước, bình tĩnh nói: "Không muốn biết, để tránh rước phiền phức."

"Thôi đi, ngươi thì sợ cái gì, ngươi chính là đối tượng bảo hộ trọng điểm của Hạ Quốc, Diệp Cầu Tiên cũng không thể nào gϊếŧ ngươi, y còn phải bảo hộ ngươi." Tiểu Điệp bĩu môi nói.

Dương Đại vừa nghe, hỏi: "Y là người của cơ quan tình báo sao?"

Tiểu Điệp đắc ý cười nói: "Đúng vậy đó, hơn nữa y còn là cục trưởng cơ quan tình báo của một hành tỉnh, Hồ Lợi đã từng bắt chuyện qua với y. Nhưng mà y là người có tính tình lạnh lùng, cho nên không kết giao cùng ngươi mà thôi, ngươi cho rằng bổn cô nương coi trọng ngươi sao, bày ra dáng vẻ nịnh bợ ngươi làm gì? Còn không phải là do phía trên ra lệnh, trong nhóm đệ tử đầu tiên vào Thập Phương giáo, ngươi là đối tượng bảo hộ quan trọng nhất! Nghe nói ngươi đã khiến cơ quan tình báo tốn mất cả mấy chục tỷ, có phải thật vậy hay không? Ngươi rất ngầu đó nha người mới!"