Chương 5

Hàn Thiên Ngạo đi công tác mấy ngày, anh biết cô không thích những vật chất anh đưa cho cô, nhưng anh không ép cô, nếu cô muốn sống theo ý cô anh liền chiều theo monh muốn của cô.

Mộc Hạ nhờ năng lực làm việc tốt nên rất nhanh được làm nhân viên chính thức, hôm nay là ngày nghĩ, Mộc Hạ muốn về nhà thăm ba mẹ cô một lúc, nhưng thấy ba mẹ còn đang bận rộn cô không vào quấy rầy, đa phần cô sợ ba mẹ lại đau long. Mộc Hạ tính ra về thì cô nhận được điện thoại của Bạch Nhạn.

Kim xuyên:

Bình thường Mộc Hạ không thích chưng diện, cô ngoài đồng phục bắt buộc ở công ty thì ngoài Ra cô chỉ mặc quần jean ống suông rộng áo thun hoặc sơ mi đơn giản, nhưng cô không ngờ vẫn không thoát khỏi những con mắt nhìn cô chăm chăm, trước đây Bạch Nhạn có kêu ca với cô rằng dù có quăn cho cô bộ đồ hết sức bình thường thì mặc trên người cô liền có giá trị, cô ấy còn khuyên cô đi làm người mẫu chắc chắn hợp đồng lớn nhận không kịp.

“ Hạ Hạ, cậu giúp mình một việc được không?” Bạch Nhạn gương mặt trang điểm tỉ mỉ, bày ra khuôn mặt đáng thương nhìn cô. Mộc Hạ không nói mà nhìn Bạch Nhạn đợi cô ấy nói tiếp.

“ Cậu tham gia một bữa ăn với mình được không?” Bạch Nhạn lên tiếng đôi mắt trông đợi nhìn Mộc Hạ.

“ Không đi!” cô liền cự tuyệt không cần suy nghĩ.

“ Hạ Hạ, mình biết cậu rất tốt với mình, đây là cơ hội cho mình có thể tìm một kim chủ tốt, đầu tư phim cho mình.” Bạch Nhạn bày ra bộ dạng muốn ăn vạ. Mộc Hạ bị Bạch Nhạn làm phiền cuối cùng cũng đầu ý, hai người ăn xong liền đi thang máy đi xuống.



“ Hứa…Hứa thiếu…” Bạch Nhạn không thể tin người đứnng trong thang máy, đây chẳng phải Hứa Chí Quân người đàn ông có sức ảnh hưởng không hề nhỏ trong giới hắc bạch đạo và nền kinh tế hiện nay, hiện tại vẫn chưa thể thống kê hết tài sản anh ta đang sở hữu lá bao nhiêu nhưng chắc chắn con số không hề nhỏ hơn Nhất ca trong truyền thuyết. Mộc Hạ bị thái độ kinh ngạc của Bạch Nhạn cô đưa mắt liếc nhìn người đàn ông trong thang máy, anh ta đang dung ánh mắt nóng rực như muốn thiêu đốt cô, Mộc Hạ không vui lạnh lùng quyay mặt đi cũng không muốn bước vào thang máy, nhưng là giống như người đàn ông này không nhận ra cô chán ghét ánh mắt của anh ta, anh ta đưa tay muốn giữ thang máy nhìn cô xoay người rời đi. Mộc Hạ mặc kệ Bạch Nhạn liến hướng đến thang máy khác ấn nút đi xuống, Bạch Nhạn hoàng tỉnh liền vội vàng đuổi theo cô.

Hôm nay giống như cô bị đàn ông nhìn đến mức khó chịu, lúc vừa đi xuống liền gặp một người đàn ông cũng nhìn chằm chằm cô nhưng người này không l65 liễu như tên vừa rồi. Mặc dù Mộc Hạ không vui nhưng cô sớm đã quen với việc này, cô chỉ là lạnh nhạt không để tâm.

Phòng bao lớn của kim xuyên, người đà ông vừa rồi đem sấp tài liệu cung kính đưa cho Hứa Chí Quân.

“ Vừa nãy tôi có gặp qua cô ấy, đúng là rất giống thiếu phu nhân, có điều thoạt nhìn cô ấy so với thiếu phu nhân nhỏ tuổi hơn.” Người đàn ông kia lên tiếng.

Hứa Chí Quân không nói chỉ là chăm chú nhìn vào tấm hình cô gái nhỏ xinh đẹp thanh thuần, cô so với vợ anh đúng là nhỏ hơn, mặc dù hai người khá giống nhau nhưng nét đẹp và nụ cười của hai người hoàn toàn khác biệt, Mộ Dung Vân xinh đẹp quyến rũ còn Mộc Hạ là kiểu xinh đẹp thanh thuần, nụ cười cô tỏa sáng ánh nắng ấm áp khiến người nhìn một lần liền không thể quên.

“ Hứa thiếu, vừa nãy tôi có nghe cô gái đi cùng cô ấy nói cô ấy đã kết hôn, nhưng trên tư liệu tra không ra.” Người đàn ông kia hơi ngập ngừng nói, anh ta theo Hứa Chí Quan đã lâu, phụ nữ theo Hứa Chí Quân không ít, nhung đều là thiên kim tiểu thư hoặc diễn viên ngườu mẫu xinh đẹp, họ phải có đặc đểm gì đó có chút giống thiếu phu nhân mới có thể lọt vào mắt xanh của Hứa Chí Quân, nhưng đây là một cô gái so với thiếu phu nhân là rất giống nhau, có điều cô gái này đã kết hôn không lẽ ngay cả phụ nữ có gia đình Hứa thiếu cũng muốn sao?

“ Kết hôn sao? Nếu thật sự tra không ra thì người đàn ông kia chắc chắn không bình thường, mặc kệ là ai người phụ nữ này tôi vẫn muốn có.” Hứa Chí Quân nghĩ cũng không them nghĩ kiên định nói, anh nắm chặt tấm hình Mộc Hạ trong tâm ánh mắt nóng rực, bảy năm qua anh chưa bao giờ có ý nghĩa ham muốn một người phụ nữ nào như cô, phụ nữ dưới thân anh đúng là đếm không hết, nhưng cô ch1nh là người phụ nữ đầu tiên sau bảy năm khiến anh rung động.

Năm đó Mộ Dung Vân đang mang thai đứa con của anh, họ chuẩn bị có một cuộc sống hạnh phúc thì không may tai nạn giao thông cướp mất đi cả hai người, năm đó có một khoản thời gian Hứa Chí Quân chìm đắm trong đau đớn, nhưng vì trách nhiệm của Hứa thị anh đang ghánh trên vai, anh đành phải cố gắng gắng gượng tiếp tục sống. Trong bảy năm anh điên cuồng thay phụ nữ, chuyện tình của anh có thể viết chắc chồng lên nhau, viết cũng không hết, nhưng mấy ai dám đăng tin về anh. Phụ nữ anh dể mắt có ai làm không thuận theo anh, Mộc Hạ cũng vậy.