Chương 6: Đi Chơi Với Em Chồng Bị Chồng Phát Hiện

Chương 6: Trang viên

Vừa trở lại bàn cơm, mẹ Hoắc nghe được Ôn Nhiên không thoải mái, quan tâm mà hỏi cậu vài câu, Ôn Nhiên phải giải thích một hồi mới cho qua chuyện, Hoắc Huân giống như tri kỉ lắm mà gắp một ít đồ ăn thích hợp cho Ôn Nhiên.

Ăn cơm xong, mẹ Hoắc lôi kéo Ôn Nhiên, Hoắc Huân cùng Hoắc Ân đi dạo phố, Hoắc Âm không tình nguyện đi theo nhưng vẫn bị mẹ Hoắc nắm lỗ tai xách đi.

“Tuần sau chúng ta về nhà một chuyến, ba vừa rồi gọi điện thoại nói chúng ta đi biệt thự Minh Hải chơi hai ngày, có ba mẹ em đi chung nữa.” Hoắc Huân nhìn kính chiếu hậu một tay đánh tay lái ra gara.

Ôn Nhiên gật gật đầu, có chút thất thần, còn suy nghĩ đến chuyện xảy ra trong nhà ăn, hạ thể cậu còn dính nhớp tϊиɧ ɖϊ©h͙, cậu cảm giác được nơi đó đang chảy ra thứ chất lỏng kia, trở về phải tắm sạch sẽ mới được, không thể để Hoắc Huân nghi ngờ, Ôn Nhiên đau khổ trong lòng, nhìn ra ngoài cửa xe để giảm bớt muộn phiền.

Hoắc Huân tưởng rằng bụng Ôn Nhiên không thoải mái, nói: “Còn khó chịu sao? Anh đưa em đi bệnh viện khám thử. "

Ôn Nhiên rất nhanh lắc đầu, “Không, không có, chỉ là đang nghĩ tới một chuyện.”

“Chuyện gì?”

Ôn Nhiên nhất thời nghẹn lời, không biết nên trả lời như thế nào, chỉ đành nói: “Đã lâu…… chưa gặp ba mẹ nên nhớ bọn họ.”

“Ừ……”

Trong xe lâm vào an tĩnh.

Cuối tuần Hoắc Huân dẫn Ôn Nhiên đi tới biệt thự Minh Hải, cha mẹ Hoắc tới đây sớm hơn một ngày, hai nhà thường ngày khó mà gặp được, ai nấy cùng đều vui vẻ, Hoắc Huân không có hứng thú với nơi này, sau khi tới biệt thự liền đi lên phòng ngủ, biệt thự tuy rất lớn, Ôn Nhiên cũng chả biết nên làm gì, Hoắc Ân thì rất giống chó hoang, chạy đi nơi này nơi đó nhìn xem, cái gì cũng tò mò, sau đó trực tiếp kéo Ôn Nhiên chạy theo.

Hoắc Ân tinh lực tràn đầy, Ôn Nhiên bị cậu ta kéo đi thở hồng hộc.

Ôn Nhiên tránh khỏi tay bị Hoắc Ân túm, thở hổn hển “Anh, anh đi không nổi nữa.... nghỉ ngơi…… Một chút……”

Hoắc Ân kéo cậu ngồi vào ghế trong công viên, tay cậu ta quàng qua sau vai cậu, nếu nhìn từ phía sau thoạt nhìn hai người giống cặp đôi yêu đương. “Tiểu Nhiên, không đi nỗi nữa thì để em cõng anh nha.”

“Không cần đâu.” Ôn Nhiên quay mặt sang một nên, cậu thấy Hoắc Ân thân cận với cậu quá mức rồi.

“Không sao đâu, em nghe nói khi đông bên kia có suối nước nóng, em còn chưa xem qua đâu, nếu tính theo khoảnh cách này, em với anh đừng mong tới chỗ đó, lên đây em cõng anh.” Hoắc Ân đứng lên, ngồi xổm mình xuống trước mặt Ôn Nhiên.

“Cậu làm gì vậy, anh không cần đâu, nghỉ ngơi một lát thì quay về thôi, trời cũng sắp tối rồi, anh còn muốn cùng ba mẹ vào trong đình ăn cơm nữa.”

Chỉ đọc truyện duy nhất tại Truyenhdx CherryBlossom

“Không sao đâu, ba mẹ sẽ không nói gì đâu, dù sao đâu còn cơ hội nào đi chung đâu, em nghe nói khu suối nước nóng bên kia còn có nướng BBQ, chúng ta đi ăn BBQ đi.” Hoắc Ân có tính cách muốn khám phá, nơi nào chưa đi liền phải đi coi cho bằng được.

Ôn Nhiên lắc đầu “Không được.”

Hoắc Ân có vẻ không cao hứng, trong miệng uy hϊếp “Nếu anh không chịu đi, em đành phải ôm anh đi thôi " Dứt lời liền bắt đầu động thủ, Ôn Nhiên nhanh chóng đứng lên :"Cậu làm cái gì vậy, còn trước mặt nhiều người như vậy."

"Bây giờ có chịu lên hay không?” Hoắc Ân nhéo bên hông Ôn Nhiên một cái, cảm giác mềm mại làm cậu ta có chút ngây người.

Toàn thân Ôn Nhiên đều là chỗ ngứa, chưa gì đã cười rồi.

Hoắc Ân cảm thấy chưa đã ghiền, chọn chỗ ngứa của Ôn Nhiên nhéo nhéo vài cái. Ôn Nhiên nào phải đối thủ của cậu ta, căn bản không có chỗ trốn, cười không thở nổi.

“Có đi hay không? Có đi hay không?” Hoắc Ân luôn miệng hỏi.

Ôn Nhiên kêu to: “Ha ha ha dừng dừng !Anh chịu không nổi ha ha ha cậu còn như vậy anh sẽ nổi giận đấy!”

Hoắc Ân lúc này mới dừng tay, “Đi thôi đi thôi, em sẽ nướng BBQ cho anh. Anh muốn ăn cái gì em liền nướng cái đó, xem này người gầy hết cả rồi, sờ lên cũng không có bao nhiêu thịt, có phải hay không bị anh trai em bỏ đói.”

“Cậu nói cái gì, thật là……” Ôn Nhiên đỏ mặt, không thoát nổi yêu cầu của Hoắc Ân, cậu là một người không có chủ kiến, đành phải gật đầu nghe theo sắp xếp của Hoắc Ân.

Khu nướng BBQ rất đông người, phần lớn là ở bao luôn suối nước nóng, vừa ăn vừa nướng, Hoắc Ân cũng muốn làm như vậy, nhưng cậu ta biết thân phận của Ôn Nhiên, chỉ có thể tiếc nuối chứ không làm gì được.

Nói thật Ôn Nhiên cũng không thèm cho lắm, chờ Hoắc Ân nướng chín thì lại thấy đói bụng cực kỳ, ăn liên tục mười xâu thịt nướng, Hoắc Ân lau miệng cho cậu :“Ăn chậm thôi nào, không có ai dành của anh đâu mà sợ.”

Ôn Nhiên chăm chú ăn thịt nướng, không rảnh quan tâm chuyện khách, ăn ngon chút nữa cắn luôn lưỡi mình, cậu không ngờ rằng kỹ thuật nướng BBQ của Hoắc Ân tốt như vậy.

Ăn được một lát thì Hoắc Huân gọi điện thoại tới. Ôn Nhiên nghe điện thoại rất nhanh, Hoắc Huân hỏi cậu đi đâu, Ôn Nhiên trả lời, giọng điệu của Hoắc Huân bên đầu giây kia rất trầm thấp, chỉ dặn cậu mau trở về, sau đó tắt điện thoại. Ở chung với Hoắc Huân đã lâu, cậu hiểu rõ tính cách hắn rất thích khống chế người khác, Ôn Nhiên phát hiện Hoắc Huân đang không vui, đành phải nói với Hoắc Ân: “Chúng ta trở về đi.”

Hoắc Ân vẫn liên tục nướng thịt“Gấp cái gì, vừa rồi chỉ lo nướng cho anh, em còn chưa được ăn nữa.”

Ôn Nhiên xin lỗi cậu ta: “Ba mẹ nói mau về đi, trời cũng đã tối, nếu em thích thì ngày mai chúng ta lại tới đây..”

“Là anh trai anh gọi đúng không, còn nói dối ba mẹ làm cái gì.” Hoắc Ân làm sao mà không thấy tên gọi hiện thị trên điện thoại cơ chứ, trong lòng cậu ta bắt đầu ghen tuông, anh trai cậu ta quản nhiều như thế làm gì, Ôn Nhiên gả cho hắn chứ không phải bán cho hắn, đi ăn BBQ còn quản nhiều như vậy :"Nghe lời anh ấy răm rắp làm gì, về trễ có một có chết ai đâu. "

Nói thì nói như vậy, nhưng Hoắc Ân không biết rằng, ở quốc gia Liên Bang vào buổi tối song tính không được ra khỏi nhà, đây là phòng ngừa có người có ý xấu.

“Nhưng mà……” Ôn Nhiên còn muốn nói thêm, Hoắc Ân cầm xiên khoai tây nhét vào miệng cậu.

“Ăn đi, vừa rồi chỉ lo ăn thịt, cũng ăn một chút rau đi, còn về anh trai để em nói cho.” Dù sao cũng song tính đã có chồng, cho dù em trai muốn giải thích với anh trai cũng không được, lại thêm Ôn Nhiên rất nghe lời Hoắc Huân nói, trong lòng Hoắc Ân hụt hẫng, xiên thịt nướng trong tay bị nướng khét cậu ta cũng không phát hiện ra.

Thời điểm hai người trở về cũng là nữa đêm, Ôn Nhiên mò trong bóng tối đi vào phòng ngủ, cậu tưởng rằng Hoắc Huân đã ngủ rồi, cho nên Ôn Nhiên đi lại đều rất nhẹ nhàng, cậu vừa mở đèn phòng vệ sinh thì thấy Hoắc Huân ngồi ở cửa sổ sát đất :"Anh còn chưa ngủ sao? ".

“Đã trễ thế này mới biết đường trở về ?” Hoắc Huân quay đầu lại.

Ôn Nhiên cúi đầu, “Thật xin lỗi.” Sau đó vào phòng tắm, mở ra vòi nước tắm tẩy rửa dơ bẩn bụi bám bên ngoài.

Không ngờ rằng Hoắc Huân trực tiếp mở cửa đi vào, lúc này cậu đã cởi sạch quần áo, Hoắc Huân nhìn cậu mà nhíu mày :"Lần sau đừng trở về tối như vậy, xem lại thân phận của mình đi, còn về phần Hoắc Ân ngày mai anh sẽ nói chuyện với nó. "

“…… Vâng.” Ôn Nhiên rầu rĩ trả lời, cả người ngâm trong bồn nước, Hoắc Huân rất ít khi nghiêm khắc mà nói cậu như vậy, Ôn Nhiên nghĩ Hoắc Huân chắc là tức giận rồi, trong lòng vô cùng áy náy.

“Tắm nhanh rồi đi ngủ, nhớ đừng mặc qυầи ɭóŧ.” Dứt lời Hoắc Huân đi ra ngoài.

Ôn Nhiên đương nhiên biết ý tứ của Hoắc Huân, cho dù là đã trải qua rất nhiều chuyện nhưng vẫn đỏ mặt, cậu tắm sạch sẽ bản thân, đặc biệt rửa sạch chỗ kia.