Chương 1: Ăn chơi trác táng

Ngoài trời mưa đang rơi từng hạt tí tách tí tách, kèm với đó là một cơn gió lạnh thổi vào tiết trời nóng bức của thành phố. Dưới trời mưa, thành phố phồn vinh này vẫn đang hoạt động hăng say theo quỹ đạo của nó mà không có phép màu xảy ra. Buổi tối cũng chính là lúc mà một số người làm việc một cách hăng say bắt đầu một ngày mới đúng nghĩa của họ. Làm việc ở đây cũng có nhiều loại khác nhau có thể hiểu là loại lao động cật lực để kiếm tiền và loại lao động cật lực để tiêu tiền và mua vui cho cuộc sống tẻ nhạt và đầy vô vị của bọn họ.

Vương Thiên Minh chính là loại người lao động cật lực để tiêu tiền và mua vui chân chính trong xã hội. Anh ta hay ở biệt thự WS vào ban ngày để nghỉ ngơi và rời khỏi vào khi đêm đen ngự trị. Anh có thể sống một cuộc sống như thế bởi vì anh may mắn đầu thai vào tập đoàn WS một tâp đoàn xuyên quốc gia lớn nhất trong nước.

Nào nào nhảy đi, nhảy đi nào , tiếng la hét của các cô gái chàng trai trong quán bar khiến tất cả trở thành một mớ hỗn độn.

Bỗng dưng tiếng nhạc dừng lại tất cả mọi người cũng không còn la hét nhảy nhót gì nữa, tất cả họ đều im lặng như đang mong chờ điều gì đó.

Tiếng giày cao gót ngày càng tiến lại gần hoà vào sự yên ắng của quán bar. Sau đó một đôi nam nữ xuất hiện cùng nhau người phụ nữ khoác chặt lấy tay người đàn ông kia mặc kệ cho anh ta có vẻ không thích thú. Đó là Vương Thiên Minh, người đàn ông thuộc loại cật lực tiêu tiền và mua vui. Anh tháo kính râm đang đeo ra đưa cho cô gái bên cạnh kia.

Vương Thiên Minh đảo mắt rồi sau đó bắn ánh mắt của mình về phía bàn VIP ở đó đã có người chờ anh ta từ bao giờ. Anh ta tiến lại gần phía bàn VIP, sau đó liền vung tay không cho cô gái kia bám tay mình nữa. Có vẻ cô gái đó khiến cho cảm giác khó chịu trong hắn nổi lên

Mấy người đang ngồi cùng đều là bạn của anh. Nhưng định nghĩa từ bạn của người đàn ông này không giống người khác. Với Vương Thiên Minh chỉ cần có thể cùng anh uống rượu sẽ là bạn, nhưng từ bạn này sẽ chỉ quen biết khi ở bàn nhậu mà thôi. Bạn bè đối với anh ta là quá xa xỉ bởi vì anh ta không có bạn và cũng không muốn có bạn bè gì cả. Bạn rượu , bạn tình thì có cả hàng tá nhưng một chữ bạn thôi thì khó kiếm.

- Ây da, Bạn gái mới đây sao ?

Một người có ý trêu đùa lên tiếng. Sau đó mọi người đều tập trung vào Vương Thiên Minh đợi câu trả lời. Anh ta nhếch mép, ánh mắt phát ra tia lạnh lẽo hướng tới người kia. Tay hắn cầm lên cốc rượu chạm với cốc của tên vừa hỏi.

- Cậu biết mà, tôi luôn có nhiều sự lựa chọn

Anh ta nhìn vào cô gái bên cạnh mình rồi trả lời kèm theo ánh mắt bình tĩnh làm cô gái kia cảm thấy rất khó chịu.

Cả bàn cười phá lên khiến cô ta rất khó chịuchỉ muốn rời khỏi đây ngay lập tức. Cô ta tức giận đứng phắt dậy dưới sự bình tĩnh lãnh đạm của Vương Thiên Minh, tức giận thét lên

- Anh nói thế là có ý gì

Vương Thiên Minh vẫn không biến sắc, đối với anh việc như thế này là chuyện thường tình như cơm bữa. Nhưng tuyệt nhiên sẽ không bao giờ để bị chia tay trước, anh buông cốc rượu xuống bàn rồi sau đó nhìn vào cô gái kia thở dài. Hắn lạnh nhạt hỏi :

- Muốn chia tay không ? Tôi định sẽ yêu em thêm vài ngày

Cô gái kia cười giả tạo nhìn anh sau đó cầm chiếc túi xách lên, trong đầu cô ta đang nghĩ đến thứ cuối cùng mà khi chia tay sẽ có được. Chưa để cô gái này lên tiếng Vương Thiên Minh đã tiếp lời. Anh biết cô gái này muốn nói gì, vẫn sẽ là những lời nói mà cô gái trước nói. Vương Thiên Minh để sẵn ra bàn một tấm thẻ cùng hai chiếc chìa khoá. Một chiếc là chìa khoá xe và chiếc còn lại là chìa khoá một căn chung cư hạng sang sau đó lặng lẽ nhìn vào biểu cảm ham muốn kia của cô gái dưới sự ngỡ ngàng của những người bạn rượu.

- Lấy cái nào ?

Cô gái tỏ ra chần chừ rất lâu mà không lựa chọn gì cả. Vương Thiên Minh bây giờ còn không cảm thấy kì lạ hay nhìn một cái vì với anh ta đây là tâm lí chung của các cô gái anh quen. Họ đều chần chừ khi chia tay vì không biết lựa chọn thứ gì thay vì chần chừ để níu kéo mối quan hệ đó của họ. Với các cô gái trong giới thượng lưu mà nói, quen được thiếu gia nhà họ Vương chính là cách làm giàu nhanh nhất nhưng cũng có độ khó cao không kém. Cô gái đó cuối cùng cũng chọn xong, thứ cô ta chọn là chiếc xe Vương Thiên Minh đi hôm nay rồi rời đi với nụ cười ở trên môi. Trước khi đi cô ta còn quay người lại cầm chiếc chìa khoá hôn gió với hắn.

Người vừa hỏi kia nhíu mày nhìn Vương Thiên Minh như muốn thăm dò sắc mặt nhưng anh vẫn là một biểu cảm đó chỉ im lặng uống rượu mà thôi. Người đó cầm li rượu lên nhìn vào Vương Thiên Minh rồi cụm li để tạ tội, hắn không muốn đắc tội với người đàn ông nguy hiểm nhất này.

Bởi một câu nói của hắn có sức ảnh hưởng lớn ngang ngửa chủ tịch của tập đoàn WS, ông nội hắn Vương Đông Hạo. Thế lực của hắn ở thương trường trong nước và quốc tế hơn nữa còn là một tên trùm mafia ẩn danh mà không ai biết được. Điều tên kia biết chỉ là hắn ta có thế lực rất lớn mà không cần dựa dẫm vào ai.

Tên đó gượng gạo hỏi.

- Có vẻ tôi hỏi không đúng lúc rồi ?

Vương Thiên Minh cười rồi đảo mắt xung quanh tìm kiếm một bóng hồng nào đó. Anh ta cầm lên li rượu nói một cách thản nhiên

- Không, cậu đã làm rất tốt

văn phong của tớ còn non nha huhu:((