Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hồng Hoang Tam Quốc Tối Cường Ngoạn Gia

Chương 100: Sự sợ hãi

« Chương Trước
Người chết vì tiền, chim chết vì ăn.

Đối với vương cấp công pháp thì khát vọng, chính mắt thấy tiên thiên bẩm sinh cảnh giới, càng kích tích người chơi.

Hơn nữa có người cố ý rống to kêu lên, thêm kí©h thí©ɧ người chơi xông lên.

Ai đều muốn gϊếŧ Diệp Thần sau đó được được có “ một bước lên trời”, sỡ hữu vương cấp công pháp.

Các người chơi tre già măng mọc, điên cuồng xông về phía Diệp Thần.

Diệp Thần nhìn về phía người chơi mênh mông, nhìn họ điên cuồng, hai mắt nhiễm đầy du͙© vọиɠ.

Tay phải nắm chặt Thí Thần Thương không chút lưu tình lại một lần nữa chém ra.

Khí thế một lần nữa tái hiện, cảnh tượng từng lớp đầu người bay lên không trung, từng mảnh cơ thế bị xe rách rơi xuống trên mặt đất.

Con đường phía trước Diệp Thần lại một lần nữa lại hoang vắng.

Chiến mã vẫn phóng nhanh.

Bước qua con đường đầy mảnh vụn thi thể, mặt đất như một rừng hoa huyết tươi.

Huyết, nhiễm hồng vó ngựa, nhiễm hồng lên thi thể người chơi.

Nồng nặc mùi máu tươi, sau đó trở nên dày và mạnh mẽ hơn.

Đôi mắt Diệp Thần lạnh lùng, hai mắt như con dao, tay phải cầm Thí Thần Thương vung lên từng nhát.

Chân khí bẩm sinh trong cơ thể, từng đợt từng đợt tuân ra.

Không khí bị xé nát liên tục, một đám lại một đám người chơi nổ xuống.

Tàn nhẫn, máu lạnh gϊếŧ chết tất cả những người chơi đang điên cuồng, một lần nữa chấn trụ nhóm người chơi điên cuồng.

Bọn họ bắt đầu ngập ngừng, liệu họ có thể thành công.

“ Không phải sợ, đã chết nhưng không phải chết thật. Đây là trò chơi, ai gϊếŧ được hắn sẽ được vương cấp công pháp”

“ Đừng sợ, hắn không có khả năng bảo trì trạng thái như vậy mãi, đánh a, không thể để hắn rời khỏi Lạc Dương không thì biết đi đâu tìm hắn”

“ Đánh, mau đánh, ngăn trở Diệp Thần, chỉ có ngăn hắn mới có cơ hội gϊếŧ hắn có được vương cấp công pháp “

Mấy tiếng rống to lại một lần nữa trong đám người vang lên.

Đây chính là có người ồn ào kí©h thí©ɧ đám người lên chịu chết thay.

Tuy rằng biện pháp ấu trĩ nhưng hiệu quả mang lại rất lớn.

Đông đảo người chơi ban đầu nhìn thấy thế có chút sợ hãi, sau khi tiếng hô vang lên, ý chí như một lần nữa bị đốt cháy hừng hực.

“Mẹ nó, gan lớn thì no, gan yếu chết đói, lên!”

“ Lên! Diệp Thần đúng là lợi hại, nhưng có thể thế nào, đây là trò chơi a, chết cũng không phải là chết, còn có gì phải sợ “

“ Lên a! Gϊếŧ Diệp Thần “

…..

Các người chơi lại lần nữa điên cuồng xông lên, hướng về phía Diệp Thần thề không cùng sống chết.

“ lộc cộc lộc cộc”

Chiến mã phía trước vẫn lao nhanh, chưa phút nào dừng lại.

Diệp Thần nguyên là ánh mắt băng lãnh nay thấy vậy ám lệ quanh người càng gia tăng.

Diệp Thần trọng sinh mà đến, đối với những người tham si mộng tưởng càng rõ ràng.

Mà hiện tại, những người chơi tham vọng lại ở ngay trước mắt Diệp Thần.

Tuy rằng đây là trò chơi, trong trò chơi đánh đánh gϊếŧ gϊếŧ, chết chóc là chuyện rất bình thường.

Chính là trò chơi này không đơn giản chỉ có thế, nó còn liên quan tới hiện thực.

Trò chơi càng mạnh, hiện thực cũng càng mạnh.

Mà đây chính là thêm một bước phóng đại niệm ước, mộng của con người.

Không ai không muốn mạnh hơn,không ai muốn bản thân có thể nghiền nát hết thảy.

Mà hiện tại, không có bất cứ trừng phạt nào nên càng kí©h thí©ɧ tham vọng bên trong từng người chơi.

Diệp Thần cũng không căm hận bất cứ người chơi nào, bởi vì cũng không cần thiết.

Đối với Diệp Thần mà nói, những người chơi trước mặt này toàn bộ đều là địch nhân.

Đối với địch nhân, Diệp Thần chỉ có một cách đối đãi, gϊếŧ.

“ Duy nhất.. SÁT”

Cho dù là thế giới trò chơi hay là với thế giới hiện thực, Diệp Thần đều sẽ lựa chọn như vậy, hơn nữa không chút do dự.

Bởi vì Diệp Thần biết, sau khi sao băng kia rơi xuống, nhân tính đều trở nên ti tiện, dơ bẩn.

Kiếp trước nhìn thấy tận mắt, nghe thấy rõ ràng.

Nếu thế giới hiện thực, Diệp Thần đạt khoang trò chơi cấp Kim Cương, có được lệnh bài Thần cấp, thêm vào trò chơi vật liệu xây dựng, lại thêm kiến tạo thành công Luân Hồi thôn, bên trong lãnh địa còn có thêm linh tuyền, có ảnh linh trận sự, bị những người biết đến bàn tán.

Như vậy Diệp Thần ở trong này giống nhau, ở hiện thực cũng sẽ bị công kích, hơn nữa, rõ ràng là có rất nhiều người công kích.

Diệp Thần hiểu điều này rất rõ.

Nhìn thấu tất cả.

Cho nên Diệp Thần lựa chọn, sau khi một khắc trọng sinh kia, cũng đã xác định, hơn nữa tuyệt đối sẽ không sửa đổi.

Vô luận là ai, chi cần là định nhân, chỉ có một chữ, SÁT.

“ Sát ” Diệp Thần bỗng quát một tiếng, tay phải nhấc Thí Thần Thương chém ra.

“ Ong ” mũi thương chấn động.

Khí lực xé rách cả không khí.

Từng đầu người đứt đoạn, từng mảnh vụn bay về phía không trung.

“ lộc cộc lộc cộc”

Chiến mã vẫn phi nhanh.

Trên đường cái phía trước nam thành môn, những người chơi chắn trước Diệp Thần nháy mắt bị gϊếŧ sạch đường.

Diệp Thần không ngừng phóng ngựa về phía nam thành môn.

Tới gần.

Thí Thần Thương sau hai lần chém ra, lúc sau cổng nam thành môn to lớn đã xuất hiện trước mắt Diệp Thần.

1000 mét, Diệp Thần còn cách cổng nam thành môn chừng ấy đoạn đường.

Trên con đường này, người chơi đã đến dày đặc lấy người, đều là những người chơi đạt trình độ nhất định.

Vô số người chơi hai mắt sáng trưng nhìn chằm chằm, Diệp Thần nghênh đón người chơi, mặt không có một tia cảm xúc.

Vào giờ phút này, chân khú Bẩm sinh trong Diệp Thần đã tiêu hao không còn gì.

Tuy không còn cách nào lợi dụng chân khí, từng thành người chơi vẫn tiếp tục ngã xuống.

Nhưng dù vậy, Diệp Thần vẫn không có một chút thay đổi.

Trên khuôn mặt Diệp Thần, không nhìn ra một chút khủng hoảng, càng không có một tia lo sợ.

Chiến mã vẫn phi nhanh.

Cuồng phong thổi qua, cuốn lên từng cuộn khí huyết tinh gây người.

Mặt trời như máu, ánh đỏ chiếu lên sườn mặt Diệp Thần càng thêm lãnh khốc.

Phía sau Diệp Thần, từng dòng xác người bị Diệp Thần chém thành mảnh vụn, chất đầy đường phố.

Trên mặt đất, máu bắt đầu tụ lại rồi lại lưu động.

Nhìn thấy càng ngày càng gần người chơi, Diệp Thần trợn mắt rồi quát lớn

“ Sát ”
« Chương Trước