Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hồng Trần Như Mộng

Quyển 1: Kiếp nạn Yêu Hoàng - Chương 2: Tử Kiếp

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tên truyện: Hồng trần như mộng

Tác giả: Vấn Vương

Phần 1: Kiếp nạn Yêu Hoàng


Couple: Công Chúa Giao Long (La Vũ Cơ - La Vũ Hàn) x Chiến Thần Ứng Long (Vệ An)

Chương 2: Tử kiếp


Nói sơ qua một chút về Ứng Long và Giao Long trong truyện này. Cả hai đều thuộc Long tộc chỉ khác một điều, chính là Ứng Long có một đôi cánh còn Giao Long thì không. Giao Long được xếp vào hàng "Yêu" còn Ứng Long được xếp vào hàng "Tiên". Có thể nói, Ứng Long và Giao Long có cùng tổ tiên nhưng cuối cùng lại tách gia làm hai tộc gọi là Giao Long tộc và Ứng Long tộc.



---



Trên con đường tu luyện, người tu luyện trải qua 3 kiếp nạn: Sinh Kiếp - kiếp nạn để phi tiên. Tử Kiếp và Tình Kiếp là hai kiếp nạn sau khi thành tiên phải trải qua. Là Thần... Là Ma đều do ý niệm trong hai kiếp này mà ra.

~~~ Vào truyện ~~~

Nơi mà y sống chính là Tiên giới, nơi gần với Nhân giới nhất. Nơi này có rất nhiều tiên môn tu luyện, nổi bậc nhất phải kể đến chính là Thiên Dao Tông - Huyền Dương Tông - Văn Linh Tông - Cửu Huyền Tông.

Thiên Dao Tông nằm trên đỉnh Tử Sinh Sơn, linh mạch dồi dao thích hợp để khống chế và thanh lọc ma khí. Nơi đây chuyên tu luyện kiếm pháp và âm pháp cho nên đệ tử của Thiên Dao Tông đều mang một bộ dáng lãnh đạm, có chút xa cách với thế sự. Khẩu vị thanh đạm có chút nhạt nhẽo.

Huyền Dương Tông nằm trên đỉnh Côn Luân Sơn, chuyên tu luyện thương pháp và đao pháp. Nơi đây có thể nói là nơi tự do nhất trong các Tiên Môn, đệ tử của Huyền Dương tông có chút tùy hứng, nóng nảy nhưng lại rất trọng tình trọng nghĩa.

Văn Linh Tông nằm trên đỉnh Tử Linh Sơn, chuyên tu luyện các loại chú thuật và trận pháp, họ thường sử dụng bút lông và mực để làm vũ khí chiến đấu. Văn Linh Tông cổ quái, kỳ lạ, xa cách với thế nhân, họ ăn chay trường và rất am hiểu Phật pháp.

Cửu Huyền Tông nằm trên đỉnh Vong Linh Sơn, là tông môn bí ẩn nhất. Nghe nói họ rất tà môn dù là tông môn chính phái. Tiên môn nghi ngờ rằng Cửu Huyền Tông là một Tông phái theo Ma Thần, tu luyện tà thuật gây hại cho chúng sinh.

- Chúc mừng Thiên Dao tông chủ lịch kiếp thành công.

- Đa tạ. Huyền Dương tông chủ đường xa đến đây, ắt hẳn cũng đã mệt nhỉ? Sư phụ ta thực sự rất muốn gặp ngài, hay là để sư phụ ta bồi ngài.

La Vũ Hàn nói.

- Vậy thì còn gì bằng.

Nghe vậy, La Vũ Hàn cười trừ, có vẻ như Huyền Dương tông chủ - Triệu Cẩn Du đến đây chỉ vì Trương Cửu Chân, còn chúc mừng vì y đã lịch kiếp thành công chỉ là cái cớ để có thể đến đây mà thôi.

La Vũ Hàn lắc nhẹ đầu dẫn đường cho Triệu Cẩn Du.

- Lão đầu, ngươi cũng đến đây à?

Vừa nhìn thấy bóng dáng của Triệu Cẩn Du, Trương Cửu Chân liền lao đến, đẩy La Vũ Hàn sang một bên.

- Các sư huynh của ngươi đang ở bên đó.

- Đi! Đi! Đi!

Trương Cửu Chân nói. La Vũ Hàn chưa kịp hành lễ liền bị bỏ rơi không thương tiếc. Y đành bất lực mà đi đến chỗ của các vị sư huynh.

- Vũ Hàn đến rồi à?

- Đại sư huynh, Nhị sư huynh.

La Vũ Hàn hành lễ.

- Vũ Hàn, đệ chỉ mới vừa thức tỉnh cho nên vẫn cần nghỉ ngơi. Đừa lao tâm quá nhiều.

Đại sư huynh - Triệu Thiên Trường nói.

- Ân. Đa tạ sư huynh đã quan tâm. Đệ hiện tại cảm thấy rất tốt. Dù sao thì 50 năm qua cũng đã phiền các sư huynh phải làm việc thay cả phần của đệ. Mọi người đã vất vả rồi.

La Vũ Hàn nói.

- Vất vả gì chứ?! Đệ chính là bảo bối của Thiên Dao Tông chúng ta, giúp được đệ, ta cầu còn không được nữa là.

Nhị sư huynh - Tiêu Hoành nói.

- Mà này Vũ Hàn.

- Ân?

- Lần này cuộc tuyển chọn đệ tử có chút hà khắc, đệ nói xem, lần này sẽ có bao nhiêu người hoàn thành?!

Tiêu Hoành hỏi.

- Lần này thì khó mà nói trước được. Nhưng...

La Vũ Hàn âm trầm nhìn ly trà trên tay.

- Có vẻ như đệ lại thấy chuyện gì nữa nhỉ?

- Ân.

- Có thể nói không?

- Tình kiếp của đệ sắp đến nhỉ?

- Ân.

La Vũ Hàn đáp.

- Không biết là cô nương nhà nào đây.

Nghe vậy La Vũ Hàn liền thở dài. Nếu là nữ nhân thì còn dễ giải quyết nhưng nếu là nam nhân thì... Haizzz...

- "Haizzz... Có khi nào chuyện mình là nữ nhân sẽ bị phát hiện hay không?!"



La Vũ Hàn âm trầm nghĩ.

- Các vị sư huynh, đệ có chuyện cần phải đi trước không làm phiền hai vị sư huynh nữa.

La Vũ Hàn nói rồi biến mất.

------ Nhân gian ------

La Vũ Hàn hạ phàm, giả dạng thành một phàm nhân bình thường.

- Có vẻ Tình kiếp của mình chỉ đang ở gần đây.

La Vũ Hàn nói, y nhìn vào viên đá đang phát ra ánh sáng đỏ trong tay. Đây được gọi là Hồn thạch, thứ lưu giữ một phần linh hồn của chủ nhân. Tất cả Tiên Môn đều sở hữu Hồn thạch, bất kỳ ai gia nhập vào tiên môn đều phải nhỏ một giọt máu của mình vào Hồn thạch, một phần linh hồn sẽ theo giọt máu đó mà trú ngụ trong Hồn thạch, nếu chủ nhân có xảy ra chuyện gì bất trắc thì có thể dùng nó để "trùng sinh".

Cách để phân biệt Hồn thạch của tông môn nào đó, chỉ có một cách duy nhất chính là dựa vào màu sắc.

Hồn thạch của Thiên Dao Tông có màu trắng. Bởi vì năm xưa, Tử Sinh Sơn là một ngọn núi được bao phủ bởi tuyết trắng, quanh năm chỉ có tuyết rơi cho nên năng lượng thiên địa ở đây thuộc tính hàn. Hồn thạch vì thế mà có màu trắng.

Hồn thạch của Huyền Dương Tông có màu đen.

Hồn Thạch của Văn Linh Tông có màu vàng kim.

Hồn Thạch của Cửu Huyền Tông có màu đỏ sẫm.

La Vũ Hàn lắc đầu một cái rồi bước vào thành. Nơi này là Mạc Quốc, quốc gia hưng thịnh nhất của thế gian.

La Vũ Hàn dù Thần lực truyền vào Hồn thạch sau đó để nó lơ lửng trên không trung. Hồn thanh run đông một lúc rồi bay đi, La Vũ Hàn nhanh chóng đuổi theo.

- Con heo... có sừng???

La Vũ Hàn bất ngờ nhìn con heo khổng lồ có một cái sừng.

- Được rồi. Đừng bất ngờ. Mình quanh năm mưa nắng ở Thiên Dao Tông cho nên không thấy những thứ kì lạ dưới Nhân gian.

La Vũ Hàn tự trấn an bản thân mình.

- Cứu... Cứu với.

Giọng của một nữ tử vang lên. La Vũ Hàn giật mình liền nhìn thấy Hồn thạch của mình đang lơ lửng trên đầu của nữ tử kia.

- "Đó là... tình kiếp của mình? Nữ tử?"

La Vũ Hàn nhìn chăm chú vào nữ tử ấy. Y lắc đầu một cái rồi tập trung vào con thú kia. Yêu - Ma - Quỷ - Quái thì thứ đó được xếp vàng hàng Quái, không có ý thức, điên loạn mà tấn công.

- Tru Tâm, Tuyệt Tình.

La Vũ Hàn gọi một tiếng, song kiếm xuất hiện hai bên y. Một thanh kiếm màu ngọc bích - Tru Tâm và một thanh kiếm màu vàng kim - Tuyệt Tình.

- Lên.

Hai ngón tay mang theo Thần lực mà điều khiển song kiếm tấn công vào con quái thú kia.

- Ân... Nhân...

Nữ tử kia nhìn thấy bóng lưng mờ mờ ảo ảo của La Vũ Hàn sau đó ngất đi. La Vũ Hàn liếc nhìn xuống nhưng cũng dời mắt đi.

- Súc sinh.

La Vũ Hàn nói, hai thanh kiếm tảng ra hai hướng rồi hình thành nên một trận pháp, sấm sét xuất hiện bên trong nhắm vào con quái thú đó. Con quái thú đó dần dần tan biến.

- Haizzz... số mệnh đúng là trêu người mà.

La Vũ Hàn thu lại song kiếm, lạnh nhạt nhìn nữ tử đang nằm trên mặt đất bên cạnh là một người đàn ông lớn tuổi, có lẽ hai người là phụ tử. Y phất tay một cái, cả ba liền biến mất.
« Chương TrướcChương Tiếp »