Chương 56: Group chat hóng hớt

*ấn theo dõi truyện để tụi mình ra chương nhanh hơn nha!

Hạ Dĩ Mặc ngồi ở vị trí sát cửa trong nhà ăn đanh cho công nhân, ăn cơm trưa lúc được lúc không, trên tay lướt xem diễn đàn tin tức của thư ký và trợ lý vào buổi sáng.

Sau khi Mặc Mặc nhìn thấy bài đăng cuối cùng, trong lòng loé lên vô số dấu "...".

Cuối cùng, cô che giấu lương tâm nhấn trên bàn phím một chuỗi đối thoại: [ Tôi không biết rõ sinh hoạt cá nhân của giám đốc Dịch. ]

Mục Miên ngồi ở bàn đối diện, vốn đang nghiêm túc ăn cơm thì nghe thấy điện thoại tinh một tiếng, sau khi nhìn thấy tin tức, cô ấy lặng lẽ nhìn thoáng qua Hạ Dĩ Mặc.

Thật ra, cô ấy cũng nhận ra dạo gần đây chị Mặc thay đổi rất nhiều, đặc biệt là phần thần thái.

Trước đây chị Mặc luôn lạnh lùng khô khan, bây giờ con mắt dưới lớp kính đen đã sáng lấp lánh, cái miệnh anh đào cong lên thường xuyên. Giọng điệu nói chuyện cũng trở nên dịu dàng, không lạnh nhạt giống như trước đây.

Dựa theo lời giải thích không đúng đắn của người họ Trình nào đó: Bộ dạng ngập tràn sắc xuân thế này, vừa nhìn là biết đã đàn ông chăm nuôi không ngừng.

Hạ Dĩ Mặc không biết Mục Miên ở đối diện đang rối rắm trong lòng.

Tuy rằng đồng ý ở bên Dịch Hướng Thư nhưng cô không muốn công khai cho công ty biết.

Mối quan hệ vừa là cấp trên cấp dưới vừa là bạn trai này sẽ khiến người ta khinh thường trỉ trích, có hại nhiều hơn có lợi với bọn họ.

Quan trọng hơn đó là Hạ Dĩ Mặc không biết mối quan này của bọn họ có thể duy trì được bao lâu, không bằng không nói ngay từ đầu cho an toàn.

Mà vấn đề trước mắt là quầng thâm mắt càng ngày càng đậm.

Đúng là bởi vì tần suất cao không ngừng nghỉ của người đàn ông, buổi tối cô bị anh làm không ngừng, ban ngày khi làm việc nếu bị anh bắt được thời gian rảnh thì sẽ quấn lấy cô không dứt, có thể nói là ngày đêm "Làm lụng vất vả".

Còn khiến người khác cho rằng, thư ký Hạ khi sinh ở lại văn phòng của tổng giám đốc để vội vàng làm việc. Nào biết rằng cô bị anh đè dưới thân?

Kết quả là thời gian nghỉ trưa cá nhân gần như bằng không, buổi tối thiếu ngủ, giấc ngủ không đủ.

Hạ Dĩ Mặc mang theo tâm trạng phức tạp gửi một tin nhắn cho Dịch Hướng Thư: [ Sau này không được làm vậy trong công ty! ]

Đầu tiên khi Dịch Hướng Thư nhìn thấy tin nhắn của cô gửi tới, chính là bộ dạng nhíu mày thật chặt và gõ phím của cô.

Dịch Hướng Thư nhịn cười, trả lời tin nhắn rất nhanh: [ Ha ha ha ha, đây không phải là nguyện vọng lễ tình nhân? ]

Hạ Dĩ Mặc gửi một dòng tin nhắn qua: [ Không cho phép anh cười! Gần đây giấc ngủ của em không được đủ. ]

Quầng thâm mắt quá đậm, dùng hai lớp phấn cũng không thể nào che được.

Dịch Hướng Thư: [ Được, tôi hiểu rồi! Vậy đêm nay tôi nhịn một ngàt. Giữa trưa hãy đến văn phòng tôi để nghỉ ngơi, tôi thề rằng tôi rất ngoan, bảo đảm không làm gì cả. ]

[ Đúng rồi, còn có một truyện chuyển phát nhanh nhớ ký nhận giúp tôi, đợi lát nữa là anh về ngay, ngoan. ]

Khó thấy Dịch Hướng Thư nói chuyện dễ nghe như vậy, Hạ Dĩ Mặc không nhận ra sự khác thường, sau khi ăn cơm chưa xong thì cùng Mục Miên trở về văn phòng.

Khi vào thang máy, Mục Miên không dám nhìn thẳng vào cô, nhấn tầng hai mươi hai, cô ấy cúi đầu nói: "Chị Mặc à, ừ, giám đốc Trịnh nói có việc muốn tìm em, em tạm thời... Trước không hỏi về văn phòng."

Hạ Dĩ Mặc gật đầu, tâm tư nhanh chóng thay đổi, hình như Mục Miên và giám đốc Trịnh có chút thân mật?