Chương 7: Về nhà

“Weasley, anh làm được không, dám giữ Malfoy lại. Nhưng Potter có vẻ không ủng hộ anh nhiều như những gì anh nói nha, anh em tốt của anh vừa rồi đã xông tới tìm người, tôi hảo tâm thông báo cho anh nha!”

Khi Ron dùng Floo đến văn phòng Thần Sáng vào buổi sáng hôm sau, một tên mà anh ta chán ghét nhất, đội trưởng Ricci không có hảo ý mà kêu anh ta.

Ron hung hăng trừng mắt lại một cái, “Cho dù là Harry cũng phải tuân theo quy tắc, tôi đây là việc công xử theo phép công.”

“Nhưng anh thật sự không tìm được phần báo cáo thẩm vấn sao, Ron?” Một nữ Thần Sáng lo âu chờ Ron; cô là tổ viên của Ron, bất an lại đây vội hỏi, “Báo cáo theo tôi nhớ đúng là có phần tư liệu này, nhưng hiện tại tôi lại tìm không thấy!”

Ron vẫy vẫy tay, “Tôi cũng tìm không thấy, có lẽ là cô nhớ lầm?”

“Tôi cũng hy vọng là tôi nhớ lầm,” nữ Thần Sáng cắn môi dưới, “Nhưng nếu thật sự đánh mất, anh nói Potter tiên sinh liệu có truy cứu sai lầm này không? Anh có nói qua với anh ấy chưa? Anh ấy sẽ nguyện ý nói chuyện giúp chúng ta chứ?”

“Sợ cái gì,” Ron nhíu mày, “Đánh mất thì đánh mất, nhiều lắm chỉ là một chứng thư, dù sao chúng ta chỉ cần bảo đảm Malfoy không chạy trốn, hỏi lại một lần là được, có cái gì mà sợ?”

“Nhưng đó là Malfoy! Là Potter...” Nữ Thần Sáng lo lắng rít lên.

“Thì tính sao! Cậu ấy chỉ là đại đội trưởng mà thôi, muốn xử phạt cũng không phải cậu ấy quản. Huống chi cuối cùng cậu ấy sẽ cảm kích tôi, cô không cần sợ, trật tự làm chuyện của cô là tốt,” Ron khẳng định mà nói lại.

Nữ Thần Sáng thấy cậu ta như vậy, áp lực bất an trả lời, “Được thôi, nhưng mà Malfoy muốn đổi chỗ đợi, nếu chúng ta vẫn luôn không tìm được phần báo cáo kia. Để anh ta ở chỗ giam giữ không có bùa giữ ấm sẽ xảy ra chuyện, mang thai trước ba tháng rất nguy hiểm, ta không muốn có...”

“Cô nói cái gì?” Ron dừng lại, xoay người trừng mắt nữ Thần Sáng, “Mang thai? Malfoy mang thai!?”

“Đây là câu thần chú xác nhận sức khỏe trước khi bị giam giữ hiển thị, chẳng lẽ anh không xem báo cáo ngày hôm qua sao!? Cho nên anh biết tôi đang lo lắng cái gì chưa! Nếu con của Potter có việc, ai cũng không bảo vệ nổi chúng ta!!” Nữ Thần Sáng lại lần nữa lo lắng.

Ron trên mặt hiện lên hoài nghi, tức giận, khinh miệt cuối cùng dừng ở đắc ý, “Vậy cũng không nhất định, tôi phải cẩn thận nghĩ lại nên làm cái gì bây giờ...”

******

Mặt khác, Harry quả thực tức muốn hộc máu.

Ngày hôm qua anh mất cả buổi chiều xử lý xong vụ cướp đột ngột của Gringotts trở lại trang viên, đang khó hiểu Draco vì sao không ở đấy, tiếp theo nhận được một con cú mèo đến từ Larsen tiên sinh.

Larsen công bố là luật sư của Draco, bởi vì Draco buổi chiều bị Thần Sáng không báo trước mà giữ ở sở giam giữ, hạn chế tự do, lấy thân phận bị cáo. Y theo trình tự, Thần Sáng cho phép Draco liên hệ với luật sư trước khi đưa ra bất kỳ tuyên bố nào, mà vị Larsen tiên sinh này rốt cuộc chạng vạng mới thuận lợi liên lạc được Harry.

Harry lập tức hỏi vụ án là gì cùng với Thần Sáng phụ trách, vừa hỏi xong anh liền phẫn nộ lại hoang mang.

Anh trực giác nghĩ Ron vẫn không từ bỏ việc tìm Draco gây chuyện; vì phá hư tiệc kỷ niệm kết hôn hai ngày sau của bọn họ, nhưng tình bạn nhiều năm làm Harry thật sự không thể tin Ron vậy mà sẽ lấy việc công làm việc tư, hơn nữa làm như vậy đối với Ron không có chỗ nào tốt, sau khi kiểm tra không có chứng cứ thì Ron vẫn phải thả Draco ra, kéo lần này về cũng chẳng có ý nghĩa gì. Vì vậy, anh ấy muốn tìm hiểu xem có điều gì không ổn hay không, anh không muốn chỉ bằng suy đoán liền kết tội Ron, cho dù bọn họ mới cãi nhau qua.

Nhưng mà đêm đó, khi Harry bất kể là dùng gương hai mặt, cú mèo hay là trực tiếp Floo đến Hang Sóc đều tìm không thấy Ron, liền biết sự tình có lẽ chính là như phỏng đoán của mình, nếu không Ron vì sao không dám đối mặt với mình? Cũng không trả lời bất kì tin nhắn nào? Thậm chí ngay cả Hermione cũng không rõ lắm vì sao đêm đó Ron không thấy bóng dáng.

Vì thế Harry vượt qua một buổi tối nôn nóng bực bội, cũng không ngừng an ủi chính mình, nếu Draco chỉ là bị giam giữ, như vậy Draco hẳn là vẫn an toàn, nhiều lắm là sở giam giữ hoàn cảnh khắc nghiệt sẽ làm Draco khổ một chút. Nhưng Draco mấy tuần này thân thể vẫn không thấy chuyển biến tốt đẹp, rất dễ dàng mệt nhọc, ăn uống còn trở nên không tốt......

Sáng hôm sau, Harry mắt thâm quầng lần thứ hai thử liên lạc Ron, vẫn như cũ không tin tức.

Harry cắn răng một cái, gót chân vừa chuyển trực tiếp đi tìm Moody.

Tối hôm qua anh lăn qua lộn lại nghĩ Ron có thể có cái gì lý do gì giữ Draco lại, nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có phần báo cáo thẩm vấn kia. Anh thực tin tưởng, trừ phi là báo cáo thẩm vấn anh ta đưa ra là sai, nếu không Draco không nên có lý do bị buộc tội là 『 bị cáo 』.

Một khi đã như vậy, để an toàn, Harry quyết định trích xuất một bản sao bổ sung ký ức thẩm vấn trong đầu gửi ở chậu tưởng ký của sở giám sát Thần sáng, đến lúc đó có cái vấn đề gì, bản sao đã ở trên tay Moody, mà Moody sẽ bảo đảm phần vật chứng hữu hiệu này được sử dụng hiệu quả ở những nơi mà nó nên được sử dụng.

Tuy nhiên điều nãy cũng có nghĩa là Harry không tính che giấu giúp Ron. Ngay sau khi vấn đề được thông báo cho Tổng thanh tra, quản lý Thần Sáng, họ sẽ tiếp tục truy tìm nó. Nếu Ron ngay thẳng, cậu ta sẽ sống sót sau cuộc điều tra từ Cục Giám sát, nhưng nếu Ron thực sự có vấn đề, vậy cũng chỉ có thể tự trách cậu ta.

Anh muốn khiến Ron hiểu rõ, ngày đó mình là nghiêm túc.

Không ai có thể bỏ qua anh, lấy bất luận cái hình thức không công chính gì mà đối đãi Draco; cho dù là bạn tốt nhiều năm của mình.

Làm tốt cái này, Harry cũng không có ý liên lạc với Ron. Anh trực tiếp đi đến cửa sổ người nhà muốn gặp mặt xin đăng ký, nếu Draco không có bị cấm thư từ qua lại giao tiếp, anh ít nhất có thể thông qua con đường bình dân nhất, chính mắt xác nhận Draco ổn không.

Chỉ là Harry không nghĩ tới, Ron lại ở trước cửa sổ, ôm cánh tay chờ mình.

******

“Cậu rốt cục cùng muốn làm sao? Tôi thực xác định rằng có một báo cáo thẩm vấn trong hồ sơ đủ để chứng minh Draco trong sạch, cậu còn đem Draco giữ lại là có ý tứ gì?”

Ron giơ lên đôi tay giống như trấn an, “Tớ chưa từng nhìn thấy phần báo cáo thẩm vấn kia, bạn à, thật sự không biết cậu đang nói cái gì. Tớ chỉ là việc công xử theo phép công.”

“Sao có thể không có, phần hồ sơ kia là tôi tự mình sửa sang lại!” Harry căm tức nhìn Ron, “Từ đánh số chứng cứ đến danh sách đối chiếu vật chứng, toàn bộ, không có khả năng có để sót!”

“Nhưng luôn có những sai lầm trong việc chuyển các phòng ban, đây không phải là không phát sinh. Nếu cậu nói có, tớ bảo đảm, bất luận tiêu tốn bao lâu thời gian tớ cũng sẽ tìm nó ra, cậu không cần tức giận như thế,” Ron thoạt nhìn như có định liệu trước.

Harry híp mắt đánh giá biểu cảm của Ron, không giống như là bộ dáng chột dạ, nhưng tối hôm qua Ron tránh né lại nói như thế nào? “... Nếu cậu nói như vậy, được, tớ tin. Chỉ là tớ yêu cầu gặp Draco, nếu cậu không muốn hỗ trợ, tôi phải viết đơn xin gặp mặt, xin cho làm,” nói xong Harry bước đến cửa sổ.

“Hey, tớ đương nhiên có thể cho ngươi phương tiện,” Ron cười xua xua tay; khá giống như Harry thường làm, “Hiện tại tớ biết cậu vì sao lại khẩn trương như vậy, tớ có thể hiểu, rốt cuộc Malfoy hiện tại mang thai đã hơn hai tháng, dù sao cũng phải cẩn thận một...”

“Cậu nói cái gì!?” Harry đột nhiên xoay đầu.

Ron vô tội mà trợn to mắt, “Chẳng lẽ cậu không biết? Thần chú kiểm tra trước khi giam giữ xác nhận Malfoy đã mang thai 9 tuần ...”

“Mang thai!? Draco mang thai?” Harry thất thanh hỏi, đồng thời kéo lấy cánh tay Ron.

Ron biểu cảm kinh ngạc, lúc sau dần dần chuyển sang tiếc hận.

“Ồ, cậu ta không nói cho cậu, đúng không? Tớ thật không dám tin tưởng, cậu ta lại trộm gạt cậu uống ma dược sinhh con?... Tớ cho rằng đây là các cậu đã thương lượng tốt, Harry, rốt cuộc đây không phải nuôi thú cưng gì đó, chẳng lẽ hắn là muốn...”

Harry lại không có tâm tư nghe, sắc mặt của anh trắng xanh.

Anh nhớ tới Draco gần đây mệt nhọc, khi hỏi Draco trả lời mơ hồ không rõ, sau đó Draco sắc mặt tái nhợt, kén ăn không phấn chấn, luôn rúc vào vòng tay anh như thể tìm kiếm năng lượng ......

Cho nên Draco biết?

Em ấy... Em ấy thế nhưng che giấu mình chuyện này?

“... Tớ biết cậu yêu cậu ta, Harry, nhưng không nên dựa trên sự lừa dối ...”

“Ngẫm lại, ngay cả con Malfoy đều có thể gạt cậu, đây căn bản chính là tính kế ngươi kế thừa...”

“Mang tớ đi gặp em ấy.”

Harry cuối cùng chỉ nói mấy chữ này.

******

Sở giam giữ tổng bộ Thần Sáng không giống Azkaban hoàn cảnh hiểm ác, ở chỗ này đều là chút phù thủy bị cho rằng có hiềm nghi phạm tội, trong thời gian tạm giam vẫn cân nhắc dùng môi trường để tạo áp lực một chút, cho nên chỗ giam giữ âm u, ướt lạnh, cùng tràn ngập mùi hầm mốc, cũng không khiến người ta ngoài ý muốn.

Tháng tư mặc dù đã tiến vào mùa xuân, trùng với mùa mưa của Vương quốc Anh, khuyết thiếu ánh mặt trời hơn nữa hơi ẩm, làm độ ẩm của hầm tựa như mùa thu, tới buổi tối càng cao. Nơi này cũng sẽ không có bùa giữ ấm nào để đảm bảo một môi trường thoải mái, nhóm phù thủy bị tịch thu đũa phép, chỉ có thể ở trong một căn phòng nhỏ, kèm theo một cây đèn ma pháp mờ ảo, chờ đợi sự thẩm vấn của Thần Sáng mà không có khái niệm về thời gian.

Draco đã không nhúc nhích mà ngồi ở phòng nhỏ thật lâu, dựa lưng vào tường đá, phía dưới ngồi giường đá, cảm giác lạnh băng cứng rắn thường thường làm lưng Draco run lên. Cậu cũng muốn tránh khỏi nhiệt độ thấp, nhưng tối hôm qua không ngủ làm cho cậu có chút mệt, không thể không dựa lưng lên cái gì. Cậu chỉ có thể dùng tay che chở bụng, hy vọng rằng nỗ lực nhỏ nhoi đó sẽ giữ được đứa bé cho đến khi cậu ra khỏi đây.

Draco không biết mình đã đợi bao lâu, cũng không quan tâm lắm. Cậu không thể làm gì ở đây, cậu chỉ có thể tin tưởng luật sư mà mình đã liên hệ trước khi đến để đưa cậu ra ngoài càng sớm càng tốt. Bởi vì cậu không biết liệu cậu có thể mong đợi Harry hay không...

Bùa chú kiểm tra trước khi giam giữ, làm Draco biết tình huống thân thể của mình bại lộ.

Anh không nghĩ tới bí mật của mình lại bị vạch trần theo cách này, đặc biệt là bị Weasley nói trước. Mà suy đoán Weasley có thể lợi dụng cái này ly gián mình cùng Harry rất xa, đã trở thành trò giải trí duy nhất trong cơn buồn bực của Draco.

Ma sát đầu ngón tay lạnh băng, trên cửa sắt lúc này truyền đến một chút động tĩnh.

Draco ánh mắt vừa động, tư thế ngồi thẳng lên chút, hy vọng kế tiếp bất kể phát sinh cái gì, chính mình ít nhất có thể thoạt nhìn sẽ không quá chật vật.

『 kẽo kẹt 』 một tiếng, cửa sắt bởi vì hơi ẩm rỉ sắt truyền ra tiếng vang.

Xuất hiện ở phía sau cửa chính là Weasley mặt đầy đắc ý, cùng với Harry đi theo phía sau.

Trong ánh sáng mờ của cây đèn ma pháp duy nhất trong phòng, lực chú ý của Draco đều dồn về Harry. Nhưng Harry đường cong cằm căng chặt, đáy mắt ẩn ẩn tức giận, làm Draco không khỏi hô hấp nhẹ nhàng, tựa hồ như vậy có thể cho lưỡi hái tuyên án chém vào trong lòng cậu nhẹ một ít.

Ron dường đang thuyết phục khi bước qua ngưỡng cửa, “... Cho nên chúng ta cũng đừng để ý tới phần báo cáo kia của cậu, nếu nó bị mất, tớ có thể lại vì cậu làm một phần, lần này tớ sẽ để Malfoy ra trò, bao gồm lừa gạt cậu như thế nào...”

Mà Harry phòng nhỏ liền bước hai bước vọt lên trước Ron tới chỗ Draco ngồi trước giường đá.

Anh dùng âm thanh áp lực hỏi, “Chuyện có con, vì cái gì không cho anh biết? Draco, vì cái gì?”

Draco nâng lên cằm nhìn Harry, yết hầu co chặt.

“Đấy cũng là con anh! Đã 9 tuần!” Harry tới gần, “Em tính toán khi nào cho anh biết? Vào ngày chúng ta ly hôn?”

Draco sắc mặt trắng nhợt. Nghĩ mình rõ ràng làm chuẩn bị lâu như vậy, vì sao đau lòng vẫn không thể giảm bớt nửa phần.

“Nói chuyện! Anh muốn em giải thích!” Harry bắt lấy tay Draco, nhưng sau đó sắc mặt Harry càng khủng bố, trực tiếp đem người kéo xa bức tường, “Khốn nạn, em sao lại lạnh như vậy!?”

Harry đôi tay mang theo nhiệt độ phẫn nộ xoa gương mặt Draco, bả vai, sau đó xoa xoa ngón tay lạnh băng, giây tiếp theo, đem người ôm vào trong lòng ngực, đôi tay lớn mà xoa xoa lưng với người Draco. “Em giống như khối băng, đáng chết!” Tiếp theo quay đầu nhìn Ron gầm nhẹ, “Mà cậu biết em ấy như vậy! Cậu vậy mà để em ấy qua đêm ở chỗ này!?”

Biểu tình đắc ý của Ron cứng đờ, “Nhưng, nhưng đây là quy định...”

Nhưng Harry không rảnh nghe Ron giải thích, bởi vì Draco mím chặt môi, bắt đầu ra sức giãy giụa. Cậu đầy mặt bi thương mà chỉ muốn đẩy cánh tay Harry ra. Nếu không tin cậu, cũng đừng lại đυ.ng vào cậu.

Mà thể lực chênh lệch, làm Harry dễ dàng nắm lấy gáy Draco, bức bách cậu nhìn mình, “Đừng nghĩ trốn, Draco,” anh híp mắt, “Nếu em thật sự thiết kế chuyện này, em thiếu anh rất nhiều, em phải trả lại mọi thứ.”

Đôi mắt xám của Draco lóe lửa giận, cắn răng nói, “Em không nợ anh!”

Harry gắt gao nhìn chằm chằm Draco tức giận, tìm không ra chột dạ cùng xin lỗi bên trong, đáy lòng lo âu tựa như thủy triều rút đi. Đúng rồi, có lẽ Ron nói cũng không sai, mang thai bảo bảo mang theo mục đính nào đó của Draco, nhưng giữa bọn họ vẫn luôn tràn ngập mục đích, không phải sao?

Chính mình là vì trả nợ cùng tránh né, mà Draco còn lại là vì lợi dụng cùng hoàn lại.

Nhưng này không ngại chính mình yêu Draco, anh cảm nhận được những cái đó đến từ Draco, cũng không phải là giả dối.

Ngẫm lại Draco giấu hảo ý ở dưới trào phúng, anh không chút để ý dựa sát vào nhau... đáy lòng Harry mềm mại, anh cũng biết Draco chỉ ở thơi điểm tức giận mới thành thật, Harry chậm rãi cười. “Không, em thiếu anh rất nhiều, tim của anh, tình yêu của cuộc đời anh,” anh thò lại gần hôn Draco, “Em phải dùng em trả.”

Draco bị hôn đến sửng sốt, tức giận biến thành bối rối.

Harry nhịn không được đem cái vẻ mặt đáng yêu kia áp vào trong l*иg ngực, thở dài nói,

“Bất luận như thế nào, em muốn từ anh lấy đi cái gì, đều được, chỉ cần chính em tới đổi, hiểu không?”

Draco chui đầu vào trong l*иg ngực Harry, không có gật đầu, chỉ dùng lực mà ôm lại, dường như là hứa hẹn thầm lặng.

Thẳng đến thanh âm rầu rĩ của cậu từ trong lòng ngực Harry truyền ra, “Lần sau em sẽ nỗ lực làm anh có thai.” **

Harry cười to, “Ồ, không, cái này ngoại lệ!”

Mà hai người gắt gao ôm nhau, tất nhiên là không rảnh để ý tới Ron châm ngòi tức muốn hộc máu.

******

Sau đó dưới sự kiên trì của Harry, Draco bị chuyển giao tới bộ phận y tế của nhà tù để kiểm tra thể chất, lại kiểm tra thân thể. Đây là hợp quy định, chỉ cần có người nhà nghi ngờ giam giữ tạo ra thương tổn, đều có thể yêu cầu kiểm tra như vậy, cho nên Ron không thể ngăn cản.

Kiểm tra kết quả Draco yếu hơn so với vẻ ngoài, có lẽ còn nhiễm chút lạnh, rốt cuộc Draco từ lúc vào sở giam giữ không ăn không uống. Draco sẽ không nói cho Harry lý do là do cậu không có biện pháp tin tưởng bất kể đồ ăn gì qua tay Weasley, dưới tình huống đối phương biết chính mình mang thai. Vì thế điều này làm Harry càng phẫn nộ Ron thêm, dưới tình huống biết được Draco cùng bảo bảo có khả năng thương tổn, Harry nhịn không được hoài nghi bạc đãi đều là Ron cố tình.

Bởi vậy Harry không có trì hoãn mà cùng Moody liên lạc. Hiện tại Harry biết Ron chủ trương;『 ném 』phần báo cáo thẩm vấn, cho nên cậu mời Moody đem phần ký ức buổi sáng kia lấy ra trực tiếp giao cho cấp trên Ron trực thuộc, đội trưởng khu Thần Sáng. Nửa giờ sau, khi Draco còn đang ở bộ chữa bệnh tĩnh dưỡng, Harry đã lấy được công văn bộ Thần Sáng chính thức huỷ bỏ thân phận bị cáo và thư xin lỗi Draco.

Đến nỗi Ron kế tiếp khả năng sẽ chịu truy cứu cùng xử phạt, Harry không hề quan tâm.

Anh chỉ nghĩ ở bên Draco Floo về nhà, ở bên cạnh cậu trên giường lớn ấm áp của bọn họ, có thể thêm chút ca cao nóng và súp bổ dưỡng, làm sắc mặt cùng tứ chi của Draco nhanh chóng hồng nhuận lên.

Tuy nhiên chờ ở bên lò sưởi trong trang viên Malfoy, là Narcissa hiếm khi xuất hiện sau bữa sáng ở lầu chính.

Bà ngồi ngay ngắn ở sô pha bên lò sưởi, nhìn Harry cùng Draco bước ra từ ngọn lửa màu xanh lục. Hai người cầm tay tay truyền tải sự quan tâm và tin tưởng giữa họ.

Bà cười cười, gật đầu nói, “Hoan nghênh về nhà.”