Chương 6: Liếʍ huyệt cắm cung khẩu nội bắn

Quan Tâm một mặt dùng lời nói tiếp tục kí©h thí©ɧ Hứa Phong Diêm, một mặt cách qυầи ɭóŧ sờ đến bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ©. Âm huyệt dưới qυầи ɭóŧ tơ tắm chứa đầy dâʍ ŧᏂủy̠ đều sắp tràn ra.

“Ca, hiện tại em chỉ mặc qυầи ɭóŧ anh mua, cái khác đều không mặc, anh đoán xem em đang làm cái gì?”

Trong thanh âm Quan Tâm mang theo thở dốc ướŧ áŧ, Hứa Phong Diêm không khỏi theo đệ đệ nói ảo tưởng lên. Cách tường là đệ đệ trừ bỏ một qυầи ɭóŧ gần như trong suốt ở ngoài, cái gì cũng không có mặc, ghé vào trên sàn nhà dẩu mông nhỏ tròn trịa. Ngón tay đệ đệ tách ra hai cánh môi, dâʍ ŧᏂủy̠ lập tức từ nhục huyệt chảy ra, vải dệt sũng nước, nhục bích nộn hồng trong huyệt đạo dưới vải dệt nửa trong suốt như ẩn như hiện.

Hứa Phong Diêm cơ hồ lập tức ngạnh lên, giờ này khắc này hắn cuối cùng không thể lại trốn tránh. Hắn muốn Quan Tâm, muốn đem đệ đệ đáng yêu của hắn đè ở trên đất hung hăng cắm vào. Cắm vào nữ huyệt đệ đệ, đem cung khẩu thao mở, thao đến đệ đệ rốt cuộc nói không nên lời câu dẫn hắn, chỉ có thể khóc lóc xin tha.

Chính là hắn không thể, đó là đệ đệ hắn yêu thương hai mươi năm.

Nước lạnh băng trôi trên người Hứa Phong Diêm, cũng tưới dục niệm bất diệt trong lòng đối đệ đệ, hắn chỉ có thể phát tiết mà đá đổ sọt quần áo trong một góc. Quần áo rơi đầy đất, trong đó có khăn tắm hắn tìm không thấy.

Hứa Phong Diêm cầm khăn tắm lên, vải dệt niết ở lòng bàn tay có một chút ướt dính kỳ quái, hắn theo bản năng mà nắn vuốt, không biết vì sao nhớ tới nơi tiêng tư của Quan Tâm ở phòng thử đồ bị hắn xoa nắn không ngừng phun nước. Hắn như nhớ tới cái gì, đặt khăn tắm đặt ở chóp mũi ngửi ngửi, quả nhiên có một cổ mùi tanh ngọt ngào, liền cùng dâʍ ŧᏂủy̠ Quan Tâm một hương vị.

Quan Tâm không biết chứng cứ phạm tội đã phơi ra ánh sáng, chân trái câu qυầи ɭóŧ, bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© ướŧ áŧ thản nhiên bại lộ trong không khí. Ngón tay ở khe thịt hoạt động, đem dâʍ ŧᏂủy̠ bôi được đến nơi nơi đều là. Chờ ca ca ra tới, thấy mình như vậy nhất định sẽ cầm giữ không được, đến lúc đó cậu liền thuận nước đẩy thuyền, đẩy ngã ca ca ngồi trên đi, trước dùng tiểu huyệt đem ca ca kẹp bắn một lần. Lại làm ca ca từ mặt sau tiến vào, bắt lấy cổ tay cậu đỉnh đi phía trước, một bên thao một bên đem cậu đỉnh tiến phòng ngủ……

Quan Tâm nhịn không được cắn môi cười trộm, giống như cảnh tượng ảo tưởng đều đã thực hiện được.

Hứa Phong Diêm mở cửa, nhìn đến một chân Quan Tâm treo qυầи ɭóŧ, hai chân hơi hơi tách ra, lộ ra đồ vật phấn hồng, trên mặt còn có một tia đắc ý chưa kịp thu hồi, nháy mắt liền minh bạch cái gì. Hắn đem khăn tắm đến trước mặt Quan Tâm, nhìn chằm chằm hai mắt cậu, hỏi: “Đây là chuyện như thế nào?”

Quan Tâm cả người đều ngốc, ca ca tính tình là hảo, nhưng không thể chịu đựng được người khác lừa hắn, thẳng lăng lăng nhìn chằm chằm người, đã nói lên Hứa Phong Diêm thật sự tức giận.

Quan Tâm không nghĩ tới liền kém tới cửa một chân cũng có thể thất bại trong gang tấc, nước mắt ủy khuất rơi xuống. Nhưng Hứa Phong Diêm lúc này không mềm lòng, hắn liền như thế nhìn Quan Tâm, một câu an ủi nói cũng chưa nói, ánh mắt kia thật giống như đang nói “Xem em như thế nào tiếp tục làm xuống”.

Quan Tâm khó chịu cực kỳ, ngực từng đợt co rút đau đớn, cậu là vì ai mới trăm phương ngàn kế nghĩ pháp câu dẫn a, rõ ràng ca ca đối cậu đều động tâm, hiện tại lại giống như chỉ là cậu phạm tiện. Cậu xoa cái mũi, bất chấp tất cả:

“Là em làm, xảy ra chuyện gì? Em tao em hạ tiện, muốn cho nam nhân thượng em, chủ ý đánh tới trên người ca ca, lấy khăn tắm ca ca tự an ủi, chuyện này không phải rõ ràng sao? Anh còn muốn em nói cái gì? Nói đệ đệ anh cơ bản không có ngoan như vậy? Không có lúc nào là không ở câu dẫn anh? Đúng vậy, em chính là hư! Ở phòng thử đồ cũng nghĩ câu dẫn ca xoa huyệt!”

Quan Tâm như phát tiết khóc rống xong, chật vật mà nằm liệt trên mặt đất, cậu không dám nhìn Hứa Phong Diêm, ca ca hiện tại nhất định thực chán ghét cậu, ngay cả chính mình đều cảm thấy mình rất xấu.

“Lên.” Hứa Phong Diêm duỗi tay kéo Quan Tâm.

Quan Tâm một phen ném tay hắn ra, cố gắng quật cường: “Không cần anh đuổi, em mặc tốt quần áo tự mình sẽ đi.”

“Anh cho em đi sao!”

Quan Tâm trước nay chưa thấy qua ca ca tức giận như thế, sợ tới mức sững sờ ở tại chỗ, khóc cũng không dám khóc.

Giây tiếp theo, Quan Tâm bị lôi kéo, mông hướng về phía trước ghé vào đầu gối Hứa Phong Diêm.

“Ba!”

Bàn tay Hứa Phong Diêm ở trên mông Quan Tâm lưu lại một chưởng ấn đỏ bừng. Quan Tâm không dám tin ca ca cư nhiên đánh cậu, sợ hãi hướng phía trước bò, nhưng Hứa Phong Diêm hung hăng cô trụ eo cậu, cậu vô pháp nhúc nhích.

Quan Tâm khóc lóc xin tha: “Ca, em biết sai rồi……”

“Sai ở đâu?”

Giọng Hứa Phong Diêm trầm thấp, nghe tới rất nguy hiểm, bả vai Quan Tâm run lên, nhỏ giọng nói: “Em không nên câu dẫn ca ca……”

“Không đúng.”

Tay Hứa Phong Diêm sờ qua chưởng ấn đỏ bừng trên mông đệ đệ, thở dài:

“Em sai ở chỗ không nên khi nhục chính mình, thích một người vĩnh viễn đều không phải thiếu tự trọng.”

Khi Hứa Phong Diêm hôn ở chưởng ấn kia, Quan Tâm nhịn không được phát run, như tiểu miêu mềm mại, nhỏ giọng:

“Ca, để em nhìn anh được không? Đều không giống sự thực……”

Quan Tâm xoay người lại, nước mắt không ngừng rơi xuống. Hứa Phong Diêm giúp cậu lau sạch sẽ, nhẹ nhàng cắn bờ môi cậu. Quan Tâm ôm bả vai ca ca, ngồi ở trên đùi hắn, nhìn Hứa Phong Diêm ánh mắt ôn nhu lại nhịn không được muốn khóc, xoa xoa cái mũi như làm nũng nói:

“Em thật sự thực thích thực thích ca ca.”

Hứa Phong Diêm cọ cọ chóp mũi hồng toàn bộ của Quan Tâm: “Ca ca cũng thực thích thực thích Tâm Tâm.”

“Em là thích muốn cùng ca ca làʍ t̠ìиɦ……”

Quan Tâm đánh bạo đem đầu lưỡi tìm được miệng Hứa Phong Diêm tác loạn, lập tức bị ca ca hàm trụ hôn sâu lên.

“Ca ca cũng là thích muốn cùng Tâm Tâm làʍ t̠ìиɦ.”

Bàn tay Hứa Phong Diêm ở trên người Quan Tâm vuốt ve, bắt được đầṳ ѵú đệ đệ non mịn vê động một vòng. Quan Tâm thoải mái đến ưỡn ngực ô ô kêu, hoa huyệt lúc đóng lúc mở, cuồn cuộn không ngừng phun ra nước sốt.

“Ca, anh sờ sờ nơi này, như buổi sáng xoa xoa em.”

Quan Tâm xoắn thân mình, dựng thẳng hông nâng lên âʍ ɦộ, hướng tầm tay Hứa Phong Diêm cọ cọ. Hứa Phong Diêm thuận thế đem bàn tay xoa nắn nớt nơi riêng tư đệ đệ non nớt. Nước Quan Tâm rất nhiều, chỉ là nhẹ nhàng chạm vào, bàn tay đã bị phun ướt. Hứa Phong Diêm đem dâʍ ŧᏂủy̠ bôi tới bụng nhỏ Quan Tâm mềm mại, nâng hai chân đệ đệ, đem vùi đầu vào.

“Ca!”

Quan Tâm muốn duỗi tay đẩy, ca ca như thế nào có thể liếʍ nơi đó, quá bẩn. Nhưng giây tiếp theo Hứa Phong Diêm dùng miệng ngậm lấy, đột nhiên hút, Quan Tâm lập tức từ hoa huyệt tới eo, rốt cuộc cự tuyệt không nên lời. Hứa Phong Diêm cuốn đầu lưỡi thành dạng ống, theo huyệt phùng nhợt nhạt đi vào, câu lấy âm đế không ngừng khảy. Tiếng nước sắc tình không ngừng truyền đến, Quan Tâm kẹp đầu ca ca, khó nhịn lắc mông, miệng tràn ra rêи ɾỉ:

“Ân…… Ca dùng đầu lưỡi cắm em thật thoải mái……”

Hai cánh môi gắt gao hút đầu lưỡi Hứa Phong Diêm. Nhục huyệt đệ đệ thật là muốn mệnh hắn, chặt thành như vậy, không liếʍ một chút dươиɠ ѵậŧ cơ bản chen vào không lọt đi. Hứa Phong Diêm trong ngoài đều liếʍ một lần. Quan Tâm mềm thành một bãi nước, bắp đùi run run, nhục huyệt ngư suối nguồn cuồn cuộn không ngừng chảy nước.

Hứa Phong Diêm nhìn Quan Tâm sướиɠ đến thoát lực, có chút không đành lòng hiện tại muốn đệ đệ. Quan Tâm lại xoay người một cái ngồi vào trên eo Hứa Phong Diêm, quyết tâm muốn đem đại gia hỏa ca ca nuốt vào.

“Thật là sợ em.”

Hứa Phong Diêm sợ Quan Tâm lỗ mãng tổn thương đến chính mình, chỉ có thể phối hợp động tác, một tay bắt lấy eo đệ đệ, một tay đỡ dươиɠ ѵậŧ để huyệt khẩu. Cực đại qυყ đầυ từng chút tách ra khe thịt vào đường đi. Quan Tâm đau đến đôi mắt đều đỏ, nhưng vẫn cắn chặt hàm răng không ra tiếng, cậu sợ một khi hô đau, ca ca liền sẽ lập tức rút ra.

Cậu chỉ có thể ngẩng cổ, tận lực thả lỏng hô hấp, Hứa Phong Diêm cũng biết Quan Tâm khó chịu, môi tiến đến trước ngực cậu đi khảy hai viên núʍ ѵú. Quan Tâm được ca ca cắn đầṳ ѵú trấn an, tạm thời xem nhẹ nhục huyệt bị phá khai mang đến đau đớn, đánh bạo ngồi xuống.

“Ngô!”

Quan Tâm ngồi xuống cư nhiên đem côn ŧᏂịŧ Hứa Phong Diêm toàn bộ đều nuốt vào, qυყ đầυ trực tiếp chọc tới rồi cung khẩu. Địa phương chưa bao giờ bị đến thăm, bị nam căn thẳng tắp bổ ra, cậu đau đến lập tức chảy ra nước mắt.

Nhưng nghe đến ca ca phát ra thở dài sảng khoái, Quan Tâm lại cảm thấy trong lòng mỹ tư tư, lập tức lại khóc lại cười, giống tiểu ngốc tử.

Quan Tâm liền tư thế kỵ thừa, ngây ngốc mà ngồi trên dươиɠ ѵậŧ, cũng không biết động động. Hứa Phong Diêm trở mình, đè cậu trên sô pha, một bên hôn cậu, một bên thẳng lưng ở huyệt đệ đệ chậm rãi ma sát, vẫn luôn ma đến eo Quan Tâm bủn rủn, chịu không nổi mới đại khai đại hợp thao lên.

Cự bổng Hứa Phong Diêm lại dài lại cong, mỗi lần cắm vào, đều câu lấy vách tường thịt non, không biết nơi đó có phải có tê dại hay không, Quan Tâm cảm giác thời điểm ca ca cắm vào, toàn bộ hoa huyệt đều tê dại, sướиɠ ngọc trụ cậu vẫn luôn mất khống chế chảy ra chất lỏng.

“Tâm Tâm, thoải mái sao?”

Hứa Phong Diêm cắn lỗ tai đệ đệ hỏi. Trong mắt Quan Tâm đều là nước, trong đầu một câu hoàn chỉnh đều nói không ra, chỉ có không ngừng châm lửa, phát ra khóc âm nhỏ giọng. Ca ca cũng không giống lúc trước Quan Tâm tưởng tượng như vậy, bởi vì sợ lộng đau cậu mà không chịu cắm đến cung khẩu, ngược lại bởi vì khí cụ Hứa Phong Diêm quá dài, cơ hồ mỗi lần cắm vào đều sẽ đυ.ng vào nơi rất sâu. Đằng trước uốn lượn lại như phá vỡ tinh binh cửa thành tốt nhất, mỗi lần đều có thể chọc vào thịt trong cung khẩu nhỏ hẹp.

“Bụng hảo đau…… Ca ca đem Tâm Tâm thao hỏng rồi……”

Quan Tâm thất thần vuốt ve bụng nhô lên, kɧoáı ©ảʍ tử ©υиɠ bị xâm phạm mãnh liệt đến làm cậu sợ hãi, nhưng lại làm cậu cảm thấy vô cùng thỏa mãn, ở trong thân thể cậu chính là ca ca a.

“Ca, bắn cho em được không?”

Quan Tâm lẩm bẩm nói nhỏ, “Bắn tới bên trong tử ©υиɠ, sinh bảo bảo cho ca ca……”

Hứa Phong Diêm nghe câu nói kia, hận không thể đem đệ đệ xoa vỡ ở trong ngực, hắn chỉ có thể càng sâu càng ác hơn mà cắm vào. Một lần lại một lần đỉnh lộng tử ©υиɠ mềm mại, giống như thật sự muốn cắm đến tử ©υиɠ, làm Quan Tâm vì hắn thụ thai.

“Hảo, Tâm Tâm sinh bảo bảo cho ca ca, ca ca toàn bộ bắn cho em.”

Mấy cái mãnh lực chọc vào rút ra, Hứa Phong Diêm tách ra hai chân đệ đệ, đem dươиɠ ѵậŧ vùi vào cơ thể Quan Tâm thật sâu, chống lại cung khẩu bắn ra từng luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Tử ©υиɠ cuối cùng được tϊиɧ ɖϊ©h͙ ca ca lấp đầy, Quan Tâm đối với Hứa Phong Diêm si ngốc cười rộ lên: “Đều ca ca bị lấp đầy, thật tốt.”

Hứa Phong Diêm hôn hôn đỉnh đầu đệ đệ ướt mồ hôi, thở dài ôn nhu nói: “Em nha…… Thật là hư hài tử.”

Quan Tâm chớp chớp mắt, làm bộ vô tội: “Đúng không? Em là hư hài tử sao?”