Hứa Cho Em Một Đời Ấm Áp

7.57/10 trên tổng số 7 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Trong tình yêu luôn có những lời hứa, nhưng lời hứa cũng chỉ mãi là lời hứa thôi. Truyện Hứa Cho Em Một Đời Ấm Áp xoay quanh một cô gái mồ côi có sức sống mãnh liệt luôn vươn lên để đạ …
Xem Thêm

Bùi Trung Khải kết luận, Cố Hứa Ảo là một cái hạn mà anh phải qua, hạn này không phải là hạn tiền của, hay tình cảm, cũng không thể nói rõ đó là hạn gì, tóm lại Bùi Trung Khải thấy rằng, nếu anh không làm rõ về Cố Hứa Ảo thì sẽ ảnh hưởng tới hứng thú và “tính phúc” (*) của anh đối với phụ nữ trong phần đời còn lại.

2.

Chuyện tình cờ gặp Bùi Trung Khải không ảnh hưởng nhiều tới cuộc sống của Cố Hứa Ảo, cô vẫn còn chưa kịp hưởng thụ niềm vui chuyển đến nơi ở mới.

Cẩu Thặng Nhi không quen, cứ kêu meo meo và quấn lấy chân cô, mấy lần suýt nữa thì cô giẫm phải nó. Chẳng biết làm gì với con mèo, cô bế nó lên, cười và mắng: “Số mày đúng là khổ. Chỗ ở rộng rãi hơn trước, mày có thể chạy nhảy thoải mái, không ai kìm hãm mày, nhưng thói quen vệ sinh phải duy trì”.

Cẩu Thặng Nhi kêu mấy tiếng meo meo như đã hiểu, sau đó nó không quấn lấy chân cô nữa mà hết ngửi chỗ này, hít chỗ khác, đi một lượt lãnh địa của nó.

Cố Hứa Ảo mất nửa ngày để sắp xếp đồ đặc. Nằm lên chiếc ga giường mới trải, cô cảm thấy quyết định của mình rất sáng suốt, nhà mới tốt hơn hẳn chỗ ở cũ.

Ăn cơn tối xong, cô mang Cẩu Thặng Nhi đi dạo ngoài bãi cỏ, Cẩu Thặng Nhi nhận ra nhà, chạy một cách sung sướиɠ rồi mấy phút sau lại quay trở về.

Cái tên Cẩu Thặng Nhi chẳng lấy gì làm hay, nhưng đó lại là một con mèo rất đáng yêu. Cẩu Thặng Nhi bị một con mèo vàng to lớn rượt đuổi, vì chân bị tật nên nó không thể chạy nhanh được. Nó hoảng hốt khi bị con mèo kia đuổi kịp, nhưng con mèo kia ăn hϊếp nó, mà chỉ chạy quanh Cẩu Thặng Nhi hít hà. Sau mấy lần như vậy, Cẩu Thặng Nhi cũng đáp lại con mèo kia bằng những động tác thân thiết tương tự. Cố Hứa Ảo giống như người mẹ phát hiện ra con gái bắt đầu bước vào yêu đương, lập tức cảnh giác nghĩ tới chuyện làm thủ thuật cho Cẩu Thặng Nhi, để nó không đẻ ra một đàn mèo con.

Vốn mới chỉ nghĩ vậy, ai ngờ, kể từ sau khi động đực, Cẩu Thặng Nhi cứ nằm bên cửa sổ hoặc cửa ra vào mà kêu, ý muốn bảo Cố Hứa Ảo cho nó ra ngoài, nếu cô không cho nó đi thì nó sẽ kêu suốt đêm. Không chịu nổi phiền phức, Cố Hứa Ảo gí vào đầu nó, mắng: “Nhất định phải chấn chỉnh lại mày thôi, cứ thấy mèo đực là rối cả lên, có đến mức thế không! Nếu mà tao để cho mày đi, mày sẽ bị “ăn” mất thôi, rồi sau đó vác cái bụng về. Nói cho mày biết, tao không giải quyết hậu quả cho mày đâu”. Nói như vậy, cũng phải gấp rút làm thủ thuật.

Trước khi làm thủ thuật, dường như Cẩu Thặng Nhi cũng có dự cảm nên nó cứ kêu luôn miệng. Cố Hứa Ảo bình tĩnh giúp bác sĩ giữ nó. Bác sĩ thú y là một chàng trai trẻ, thấy Cố Hứa Ảo bình tĩnh như vậy. thì vừa làm thủ thuật vừa nói: “Cô đúng là một người bạo dạn,những khách hàng nữ khác không dám nhìn tôi làm đâu, họ chỉ ném con vật cho chúng tôi rồi ra ngoài, có người còn khóc nữa”.

Cố Hứa Ảo không ngẩng đầu lên, nói: “ Kỹ thuật của các anh thế nào? Đừng có làm hỏng mèo của tôi là được”.

“Cô có thể lên mạng tham khảo, chỗ của chúng tôi là tốt nhất đấy”.

“Tất nhiên rồi, tôi đã đọc kỹ. Này, tôi còn muốn hỏi một câu, làm thủ thuật xong rồi, con mèo này còn động đực nữa được không?”.

Vị bác sĩ trẻ tuổi dừng động tác, quay lại nhìn Cố Hứa Ảo. Theo như anh ta biết thì chỉ có những người học y mới nói về phản ứng bản ứng của loài người và động vật một cách thẳng thắn như vậy, đúng là mình đã đánh giá thấp cô gái này rồi. Nghĩ vậy, anh ta hơi lúng túng và trả lời với vẻ đắn đo: “Theo lý thuyết thì không, nhưng cũng có thể có ngoại lệ”.

“Ý anh là bản năng đó không được quyết định bởi một cơ quan bộ phận nào trên cơ thể , thủ thuật triệt sản chỉ có thể tiến hành đề phòng về vật lý, nhưng không thể làm nó mất đi hoàn toàn ham muốn, đến mùa nó vẫn cứ động đực”.

Anh chàng bác sĩ trẻ giải thích với vẻ ngượng ngùng, sự bình tĩnh đối với vấn đề này và thái độ đối với con mèo của cô gái này khiến anh nghĩ tới Diệt Tuyệt Sư Thái (*), từ tên của con mèo này cũng thấy được điều đó. Thế là ý định thể hiện trước mỹ nữ lập tức tan biến, anh ta cúi đầu chăm chú vào làm thủ thuật.

(*)Diệt Tuyệt Sư Thái: nhân vật trong Ỷ thiên đồ long kí của kim dung. Bà nổi tiếng là một nhân vật cứng nhắc , giáo điều, nặng nề định kiến và quan điểm hắc bạch phân minh.

Chàng bác sĩ trẻ dặn dò Cố Hứa Ảo trong hai ngày không được để cho con mèo vận động, cũng không cho ăn, đặc biệt chú ý đừng để nó bị đau quá mà chạy nhảy lung tung. Cố Hứa Ảo đặt Cẩu Thặng Nhi vào trong chiếc làn nhỏ, bên trên phủ một tấm vải. Trước khi ra khỏi cửa, cô quay đầu lại nói: “À, kỹ thuật của anh tốt lắm, còn nhanh hơn trên mạng giới thiệu mấy phút”. Anh chàng bác sĩ vốn định nói mấy lời xã giao, nghe thấy cô nói vậy, bỗng ngắc ngứ.

Trời nóng, xe bus quá tải, cũng không vẫy được taxi, Cố Hứa Ảo mồ hôi nhễ nhại ôm chiếc làn đựng con mèo, tay xách túi đứng bên đường.

Đúng lúc đó Bùi Trung Khải nhìn thấy cô, vẫn áo phông và quần sooc, còn cầm làn và túi xách, trông chả khác gì các cô gái mới ra thành phố tìm việc. Mặt cô đỏ bừng, nhìn thì biết chắc là không vẫy được taxi. Bùi Trung Khải đưa mắt nhìn khu vực đông đúc, mặt trời gay gắt như vậy, e sẽ không kiếm được chiếc xe nào trống. Anh cố tình lái chiếc xe ghé sát lại. Đêm qua ngủ đẫy giấc nên sáng nay anh đang rất phấn chấn, sau khi đi vượt qua cô rồi, anh cho xe quay đầu lại. Vì xe anh chạy chậm nên những chiếc xe phía sau rất nôn nóng bấm còi. Bùi Trung Khải vẫn không vội, anh vẫn kiên trì lái xe theo sau cô.

Cố Hứa Ảo vẫn không vẫy được xe, xem ra cô không còn khỏe như trước, tay ôm chiếc làn, chiếc túi to trên vai chốc chốc lại tuột xuống, cô đành phải dừng lại, đặt nó trên làn rồi mới đi tiếp. Thế rồi đột nhiên một chiếc xe đỗ lại cạnh bên tỏa thêm hơi nóng. Trong lòng cô thấy bực bội, đã nóng rồi giờ lại thêm một chiếc máy phát nhiệt, cô vội xách chiếc làn định đi tiếp. Cửa kính của chiếc xe hạ xuống, một khuôn mặt thò ra: “Cô Cố, đi dạo phố à?”.

Cố Hứa Ảo ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông có khuôn mặt với nụ cười giả tạo , không nói gì định bỏ đi, đúng lúc đó Cẩu Thặng Nhi trong làn như đã hết thuốc mê, bắt đầu giãy giụa đau đớn. Cố Hứa Ảo đành phải ngồi xuống, mặc cho mồ hôi nhễ nhại, vén tấm khăn phủ lên vuốt ve, vỗ về nó.

Bùi Trung Khải nhìn Cố Hứa Ảo vỗ về dỗ dành con vật trong làn, rõ là vẻ dịu dàng của một cô gái với thú cưng, không còn thấy vẻ lạnh lùng khô khan, đàn bà đúng là chóng thay đổi.

Cố Hứa Ảo cúi đầu nhìn Cẩu Thặng Nhi đang kêu thảm thiết, rồi lại ngẩng lên nhìn mặt trời gay gắt, trong lòng quyết định ngay, gã họ Bùi này có thể làm gì được mình, mình chẳng có tài sản, địa vị gì , chẳng có gì khiến người khác phải cướp bóc hoặc bắt cóc . Nghĩ vậy, cô đứng thẳng lên đặt tay lên cửa xe, nói: “Anh Bùi, có rảnh không, cho tôi đi nhờ một đoạn, không xa lắm đâu, tôi sẽ trả tiền”.

Bùi Trung Khải hoàn toàn không ngờ Cố Hứa Ảo lại chủ động đi nhờ xe, thời gian anh có, anh vốn chỉ định đùa cợt với cô gái đã khiến anh phải chịu thua, nhưng dường như cô gái ấy không chịu như vậy.

Cố Hứa Ảo thấy Bùi Trung Khải không nói gì, bèn nói: “Nếu anh Bùi không tiện, thì coi như tôi chưa nói gì”.

Đang định quay người bỏ đi, thì bàn tay đặt trên cửa xe của Cố Hứa Ảo bị giữ lại, cô quay lại, Bùi Trung Khải cười, nói: “Cô Cố nóng tính quá, không cho tôi cân nhắc một chút sao. Chuyện nhỏ thôi mà, đâu cần phải trả tiền nong”.

Bàn tay bị một người đàn ông nắm, so với cảm giác nóng bừng trên người cô thì bàn tay ấy vô cùng mát mẻ. Cô vội gạt tay Bùi Trung Khải ra, “Vậy thì cám ơn anh Bùi”. Nói rồi cô cúi người xách chiếc làn, cẩn thận trải chiếc khăn vải lên chiếc ghế da ở hàng sau rồi mới đặt làn lên.

Bùi Trung Khải không hề bỏ sót chi tiết khi Cố Hứa Ảo gạt tay anh, khuôn mặt trắng nõn của cô bị mặt trời chiếu ửng hồng lại càng thêm đỏ. Cô gái này còn “non” lắm, bị đàn ông nắm tay mà đã như vậy, đừng có giả bộ là ghê gớm nữa.

Thêm Bình Luận