Chương 1: Oan Gia

"Anh có chắc là anh muốn hẹn hò với em?"

“Ừ.” Anh gật đầu và cô ngập ngừng…

"Nhưng có một điều kiện…”

" Điều kiện gì?”

“Năm sau chúng ta sẽ chia tay vào ngày hôm nay.”

“ Hả?” Nói về việc chia tay trước khi bắt đầu hẹn hò? Anh nhíu mày.

“ Anh có chấp nhận không?”

“Tại sao?”

“Vì em vẫn còn trẻ, nên em không muốn bị mắc kẹt trong tình yêu cả đời.”

*****

Anh gặp cô cách đây hai tháng.

Hôm đó, hai đứa vội vàng đến thư viện, vừa vào cửa đã va chạm 1 trận long trời lở đất.

Cô rất tức giận và nói:

“ Cậu không biết phụ nữ được ưu tiên sao?”

“ Cô không biết bây giờ bình đẳng giới rồi hả?”

Anh hỏi cô cũng không thuyết phục, mặc dù về hình thể, tất nhiên anh có lợi thế. Đáng lẽ anh phải xin lỗi, nhưng thấy cô hùng hổ như vậy, anh quyết không nhượng bộ.

"Cậu không phải là Diên Bình sao? Đừng tưởng rằng cậu đẹp trai mà được phép lên mặt với người khác như thế?"

"Cậu nghĩ tôi vậy? Tôi thậm chí còn không nhớ cậu là một con vịt con xấu xí nào đó ."

Anh cao lớn, đẹp trai, học giỏi và là thành viên của đội bóng rổ của trường, anh cũng có thể chơi đàn piano. Bản thân anh ngưỡng mộ chính mình. Đây không phải là kiêu ngạo! Đó là sự tự tin!

Cô ưỡn eo, nhíu mày.

"Đó là điều tôi từng nói, người mặt dày luôn gây ấn tượng với người khác sâu sắc hơn"

Kể từ lúc đó, hai người không ồn ào thêm giây phút nào nữa.

Một cuộc gặp gỡ phải đấu khẩu hơn ba phút, nhưng tất cả chỉ trở thành "tán tỉnh" trong mắt người khác. Người đi qua nói : " người yêu không nên cãi nhau". Vừa nói xong, nhận ngay ánh mắt gϊếŧ người của anh và cô.

"Cho dù không có mắt, tôi cũng không thích cô ta. Ghê như cọp."

"Tôi không có hứng làm người yêu anh."

"..."

****

Thực ra cô khá nổi tiếng, được nhiều người trong lớp để ý tới, cô vui vẻ, hoạt bát và không giả tạo.

Nhưng cô là người duy nhất luôn có thái độ giận dữ với anh. Anh chưa kịp hiểu ra thì việc cãi nhau với cô đã trở thành chuyện đương nhiên và thường xuyên... Nhiều khi nhìn cô cãi nhau với người khác, anh cảm thấy chua xót trong lòng ...

****

Thời tiết ngày càng lạnh, bắt đầu vào đông rồi. Cảm thấy trong người khác lạ, anh sờ trán. …

“Hơi nóng….”

Cuối cùng, anh cũng quyết định đi tập bóng rổ.

***

Đang chạy trên sân tập thể dục, thân thể anh có chút không như ý, tiếng hét của các cô gái trở nên chói tai.

Anh chạy theo đồng đội của mình trở lại phòng thủ.

“Diên Bình, cẩn thận. ”

Anh không chú ý, bị một quả bóng rổ ném trúng và ngã xuống.

Cả đội bóng liền lao đến, đột nhiên có người vọt lên từ đám đông, kéo anh dậy và nói:

"Còn ngồi đây được? Vào phòng y tế. "

Chính là cô ... cô nói với đồng đội của anh đang ở xung quanh.

"Các anh tiếp tục tập luyện đi, tôi sẽ dìu anh ấy đến phòng y tế. ”

Điều lạ là tại sao không ai ngăn cô ấy lại?

“Tôi vẫn có thể đi, tôi đã nói là cô… Cô không sợ bị các cô gái đằng sau gϊếŧ sao?”

Rõ ràng anh là nam thần trong mắt họ, lại có người dám ôm ấp anh như vậy? Họ để yên?

“A? Cái gì?” Cô chớp mắt, vẻ mặt khó hiểu. Đúng là một kẻ ngốc....

****

Khi cả 2 đến phòng y tế, anh thấy y tá không trực.

" Lại không có ở đây rồi."

" Thật xấu hổ khi bị một quả bóng va vào rồi ngã."

Cô không thể nói điều gì khác sao? Anh bực mình, không nói năng câu nào.

Cô sờ trán anh, anh như bị sốc.

"Làm sao em biết tôi bị sốt?"

"Nhìn thấy." Cô nói vậy, anh không thể không tin.

"Nhìn thấy?"

"Đúng, bởi vì ngày hôm nay, tôi cảm thấy buồn tẻ nên đã bắt gặp anh lúc đó. "

Đây có thể là một lý do? …

Anh nhìn vẻ mặt thất thần của cô, và đột nhiên muốn lấy cô làm của riêng.

" Này... làm bạn gái của tôi, được chứ? ..."

Đột nhiên, 1 nhóm người đi vào.

"Nhìn này, tôi biết hai người chắc chắn có vấn đề."

Anh vòng tay ôm cô.

"Có vấn đề gì vậy? "

Mọi người đã theo dõi anh?

Đây có lẽ là lần đầu anh thấy cô đỏ mặt, nhìn cô nép vào ngực mình. Tim anh đập nhanh hơn.

Bạn bè ở ngoài trêu chọc, cô không dám động đậy.

...

Tin tức nam thần có người yêu đồn khắp nơi, ai cũng chúc phúc cho 2 người. Không đến mức tệ như anh nghĩ.

***

Sau 1 thời gian tìm hiểu. Cứ nhìn thấy cô là môi anh lại có vẻ bị khô đi một chút, tim anh đập nhanh hơn, anh rất muốn được chạm vào cô, muốn biết mọi thứ về người con gái đó, thời gian được ở bên cô đối với anh thật tuyệt vời.

Anh quan tâm mọi thứ liên quan đến cô, cô hy vọng gì, cô ước mơ gì đều là điều anh muốn biết.

Đôi khi, tình yêu là thứ tình cảm bao la đến vô bờ, xong cũng ích kỷ đến đỉnh điểm. Ích kỷ là khi yêu nhau, ai cũng có tâm lý "độc chiếm" người mình yêu, anh không muốn chia sẻ cô với bất kỳ người thứ ba nào, chỉ một xíu cũng không. Dù trong mắt người khác, cô chẳng hề hoàn hảo nhưng anh sẽ tự tìm được lý do để thuyết phục mình, dù sao anh cũng thích cô, cô chính là tốt nhất.

Từ lúc yêu cô, anh không hề quan tâm tới những người phụ nữ khác cho dù họ có tán tỉnh hay làm cách nào đi nữa. Tình yêu của anh cũng không lung lay, tình cảm của 2 người vẫn diễn biến tốt đẹp.

*****