Chương 2

Hai người tiếp tục đẩy BOSS. 10 phút qua đi, chỉ mới đẩy được 3% máu.

[Map] Trùng Trùng không ăn: “Dùng sức đi! Tôi nằm trên đất nhìn rõ lắm đấy, mấy người đừng có mà lười biếng [tức giận]”

[Map] Liễu Dược Dược: “? Mẹ nó sao cậu không đứng dậy đánh đi, ở đó treo máy la 666?”

[Map] Cây Lúa Non: “Thi thể trên mặt đất có thể đứng dậy làm việc được à? 11 giờ là BOSS biến mất đấy, định bỏ phần thưởng và thành tựu sao?”

[Map] Biến Hoá Ngàn Vạn: “Tưởng chúng tôi không muốn dậy à, nhìn bang Phong Hoa đi, gϊếŧ tôi năm lần, bây giờ vẫn còn chọn tôi làm mục tiêu đây này. [Khóc]”

[Map] Tô Nguyệt Nhi: Mẹ nó, “khi nào Cửu Thiên mới đi quản cái bang Độc Lựu vậy?”

Trong lòng Trình Miên có dự cảm không tốt.

Đại Nguyên Bảo: "..."

Đại Nguyên Bảo: "Xong rồi, không đánh bại được phải không? Khách hàng gửi cho tôi một phong bì đỏ, chỉ cần thành tựu thôi."

Thế giới có tổng cộng sáu BOSS, mỗi tuần cập nhật một lần, thời gian ngẫu nhiên, BOSS ngẫu nhiên, gom đủ sáu thành tựu BOSS là có thể có được thú cưỡi hiếm. Rất nhiều người chơi không bắt kịp thời gian, đặc biệt là chỉ còn thiếu một hai cái, tình nguyện tặng bao lì xì lớn cho cày thuê cũng phải có được.

Cự Ách là con BOSS có tần suất cập nhật thấp nhất trong sáu con.

Trình Miên không có khách hàng yêu cầu phải giành được thành tựu, nhưng mà thăng cấp trang bị cần nguyên liệu rơi ra từ Cự Ách.

Vân Trình Phong Miên: “Tôi log thêm hai nick.”

Đại Nguyên Bảo: “Cậu có vào thêm mười cái cũng vô dụng, chỉ còn mấy phút nữa thôi, BOSS còn hẳn 10% máu. Nếu bang Độc Lựu không gây chuyện, nói không chừng trong map còn có người có thể hạ BOSS.”

Mặc dù có rất nhiều người chơi trên map, nhưng bang Phong Hoa có tổ chức có kỷ luật, cũng không dễ đối phó.

Trình Miên liếc nhìn đám đông đen nghìn nghịt trên đỉnh núi đối diện, nhíu mày.

Đại Nguyên Bảo: "Cũng do đại thần Phi Túng không ở đây, nêu không đám Phong Hoa, Độc Lựu đó làm gì dám hoành hành như vậy."

"Phi Túng" trong miệng cậu ấy là đại thần đệ nhất Sơn Cao Thuỷ Trường, chỉ cần là người chơi “Cửu Thiên Truyện” thì chẳng có ai xa lạ với cái ID này.

Trình Miên cũng không ngoại lệ.

"Cửu Thiên Truyện" vẫn nổi tiếng cho đến nay, không đơn giản chỉ nhờ vào đồ họa đẹp mắt, quảng cáo nhiều, mà lối chơi phong phú cũng là một trong những lý do khiến người chơi khó mà dứt ra được.

Trong game, cậu có thể trở thành trùm PVP, cũng có thể trở thành trùm phó bản thành thạo PVE. Dù có là tay tàn thì cũng có các lựa chọn chơi game nhàn rỗi như PVX.

Để kí©h thí©ɧ tinh thần chiến đấu của người chơi, nhà phát hình đã đưa ra nhiều bảng xếp hạng khác nhau cho các lối chơi khác nhau. Mấy bảng PVE, PVP thì không cần phải nói rồi, ngay cả PVX cũng thứ hạng liên quan như trình độ và kinh nghiệm. Thượng vàng hạ cám tính xuống, có đến hơn 20 loại bảng xếp hạng.

Niềm hạnh phúc của người chơi rất đơn giản, không gì hơn là nhìn thấy tên mình trên bảng xếp hạng.

Thỉnh thoảng nhân lúc nghỉ ngơi Trình Miên cũng sẽ đi xem bảng xếp hạng một cái, bất kể lúc nào “Phi Túng” đều đứng ở hàng đầu.

Nhưng đó cũng chẳng là gì cả.

Trong "Cửu Thiên Truyện", thứ thu hút sự chú ý nhất chính là thứ hạng chính thức của bảng xếp hạng cao thủ, bảng thần binh và bảng phú hào.

Bên nhà phát hình mở bảng xếp hạng ra toàn bộ server game, người có thể có mặt trên bảng đều phải có mức độ nổi tiếng, tài lực, thực lực trong khu vực, không thể thiếu bất cứ yếu tố nào. Là sự tồn tại khiến người chơi bình thường chùn bước.

Leo lên bảng xếp hạng đã khó, xếp hạng chính thức còn giống cuộc chiến giữa các vị thần hơn. Chưa nói đến cả ba bảng xếp hạng, dù chỉ đứng cuối một bảng thôi cũng đáng để chụp ảnh màn hình làm kỷ niệm rồi.

Thế mà mở website game ra xem, vị trí đứng đầu trong ba bảng xếp hạng luôn bị chiếm giữ bởi cùng một người…