Chương 19: Rượu giao bôi



“Ồ, đây là nhân viên bán rượu mới sao? Em gái nhỏ đã thành niên chưa? Có những loại rượu gì, mau giới thiệu đi?”

Nam thanh niên ngồi ở bên tay phải Triệu Nguyên Kỳ liếc mắt một cái đã nhận ra Phó Hương Hương, là ngôi sao nổi tiếng nhất giới giải trí hiện tại, Mạnh Thế Linh.

“À, à, có rượu nho trắng, Whiskey, rượu Tequila, còn có XO…”

Phó Hương Hương đang cố đè nén con tim nhảy loạn thình thịch của mình, giả vờ như không thấy Triệu Nguyên Kỳ, đẩy xe nhỏ đi tới.

Trên ghế sô pha có sáu người đàn ông, ba người phụ nữ, vừa nhìn là biết đây là những thiếu gia nhà giàu có tiếng.

Dù là ai đi chăng nữa, Phó Hương Hương đều không thể đắc tội.

Diệp Thừa Chi vừa mới hát song ca cùng cô gái bên cạnh, xoay người lại liền nhìn thấy em gái tươi non đang tiến vào mời rượu.

“Ồ, bán rượu hả? Em gái nhỏ à, hay là cùng anh uống ly rượu giao bôi đi?”

Tính cách của anh ta từ trước đến nay rất phong lưu phóng khoáng, hơn nữa các cậu ấm xưa nay đều không kỵ, có khi thậm chí vài người trong số họ đã có bạn gái.

Chuyện cỏn con như này đối với những thiếu gia giàu có đều không đáng nhắc tới.

Da đầu Phó Hương Hương nổi lên tê dại, đặc biệt là Triệu Nguyên Kỳ còn đang nhìn cô bằng ánh mắt sắc bén, như thể đã chém mấy nhát dao trên người mình.

“Làm sao vậy, không vui à?”

Diệp Thừa Chi càng nhìn gương mặt này càng cảm thấy quen mắt, dứt khoát dùng ngón tay nâng cằm Phó Hương Hương lên tỉ mỉ quan sát.

“À, tôi nhớ ra rồi, còn không phải là ---”

Diệp Thừa Chi đang nói liền cắt ngang, “Không phải bán rượu à, mau lại đây.”

Triệu Nguyên Kỳ đang nghịch chiếc bật lửa vàng trong tay, môi mỏng lạnh lùng nhếch lên, dáng ngồi lười biếng gợi cảm.

Diệp Thừa Chi nhìn kĩ cô nhóc này, lại nhìn sang Triệu Nguyên Kỳ, trong lòng chửi “đm” một tiếng, rồi nhanh chóng rút tay lại.

Phó Hương Hương đẩy chiếc xe nhỏ đi qua, lấy hết can đảm hỏi, “Ngài muốn chọn loại nào?”

“Tôi không hiểu biết về rượu, hay cô giới thiệu một chút đi?”

Đôi mắt phượng của Triệu Nguyên Kỳ ẩn chứa ý cười ngả ngớn, dưới ánh đèn mờ ảo, gương mặt này mang theo vài phần tà khí.

Lúc này, cũng không biết là ai ở phía sau đẩy cô, Phó Hương Hương mất thăng bằng lao về phía trước, ngã nhào vào trên người của người đàn ông.

Hai tay cô ấn ở trên ngực hắn, hoảng hốt khi nhìn thẳng vào đôi mắt ấy.

“Bán rượu thì mau bán rượu, sao lại còn nhào vào trong ngực tôi.”

Bàn tay Triệu Nguyên Kỳ đi xuống, tự nhiên như không có việc gì kéo chỉnh lại làn váy của cô, phòng ngừa cô sẽ bị lộ hàng.

“Tiên, tiên sinh…”

Phó Hương Hương trong lòng run rẩy, không biết hắn muốn làm gì, hơi thở như muốn ngừng lại, mặt lại càng đỏ ửng lên.

“Mặc thế này tới đây bán rượu, hửm?”

Xung quanh ồn ào nhốn nháo, Triệu Nguyên Kỳ thanh tâm quả dục sáu bảy năm nay, gần đây lại nghe nói hắn tìm được một em gái nhỏ, vốn dĩ lời đại gia không nên quá tin tưởng, nhưng mà lúc này nhìn tư thế Triệu tổng ôm em gái nhỏ rất thành thạo.

Ánh mắt những người xung quanh đều rất sắc bén làm Phó Hương Hương xấu hổ không chỗ trốn, cô muốn đứng lên, kết quả mông bị hắn nhéo.

“Không phải muốn uống rượu giao bôi sao?”

“…”

Triệu Nguyên Kỳ rất nghiêm túc, hắn thật sự rót hai rượu nho trắng, một ly đưa cho Phó Hương Hương, “Đến đây đi.”

“…”

Xung quanh lại dâng lên tiếng ồn ào nhốn nháo, “Nào, uống rượu giao bôi, mau uống đi, em gái nhỏ đừng thẹn thùng nha.”

“Mau mau mau, uống xong rượu giao bôi thì lại môi chạm môi một cái đi.”

“Mau uống đi, mau uống đi!”

“…”

Nếu biết đêm nay Triệu Nguyên Kỳ ngồi trên chiếc sô pha nay, đánh chết cô cũng sẽ không làm công việc nghỉ hè này, huhuhuhu.

Hiện tại là đang cưỡi lên lưng cọp khó mà leo xuống.

Không còn cách nào, Phó Hương Hương nghiến răng nghiến lợi, cuối cùng cầm lấy ly rượu pha lê trong suốt uống một ly rượu giao bôi với Triệu Nguyên Kỳ.

Rượu nho trắng có nồng độ cồn không cao, uống vào còn có chút vị ngọt.

Uống hết một ly, một lát sau lại có một ly khác đưa tới, lần này là rượu Whiskey mạnh hơn, rượu mới uống vào miệng Phó Hương Hương đã bị sặc, hơi cay sộc lên làm cô chỉ biết nước mắt lưng tròng.

Mãi cho đến lúc sau, cô không phân biệt được mình đã uống bao nhiêu, chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, như có đàn ong đánh nhau vo ve không ngừng trong đầu.