Chương 8: Không bằng sớm gả cho kẻ có tiền đi



“Nếu nói như vậy, cô có thể nấu cơm không? Quét dọn vệ sinh cũng được, vừa đúng lúc biệt thự Vân Lĩnh đang thiếu người, cô mỗi tuần dành chút thời gian một, hai buổi đến đó là được.”

Lời này vừa nói ra khỏi miệng, Triệu Nguyên Kỳ cảm thấy có chút kinh ngạc, hắn rốt cuộc không phải dạng người tốt gì, lòng đồng cảm yêu thương gì đó trong con người hắn sớm đã tan biến vào mấy năm trước rồi.

“Hả?”

“Hả cái gì?” Hắn không vui, “Tiền lương cao hơn nhiều so với việc phát thẻ card vàng hay là phát ba con sói kia, mà cô lại không vui sao?”

“Không không không phải.”

Hạnh phúc tới quá là bất ngờ, Phó Hương Hương âm thầm nhéo nhéo tay mình một cái

Đậu má, đau! Không phải cô đang nằm mơ!

Cô chớp chớp đôi mắt to tròn, “Nấu cơm thì không thành vấn đề, nhưng mà tôi sẽ không làm đồ ăn phương Tây, ngài có ăn đồ ăn Trung Quốc không?”

Triệu Nguyên Kỳ nheo mắt lại, “Tôi là người Trung Quốc, không ăn đồ ăn Trung Quốc thì ăn cái gì?”

Phó Hương Hương lại nịnh nọt, “Cũng là do khí chất của ngài quá hoàn mĩ, nổi bật đến nỗi vừa nhìn là biết ngài chính là ông chủ lớn ngày ngày ngồi trong nhà hàng sang trọng cao cấp ăn đồ phương Tây và uống rượu vang đỏ.”

“…”



Chiếc xe Bentley dừng lại cách trường 500 mét.

Phó Hương Hương ôm hộp giấy xuống xe, cúi người qua cửa kính xe nói lời cảm ơn với người đàn ông bên trong, “Cảm ơn ngài đưa tôi về.”

Triệu Nguyên Kỳ đang lướt điện thoại, hắn đột nhiên duỗi điện thoại ra đưa đến trước mặt cô, “Thêm WeChat đi.”

“Vâng vâng.”

Phó Hương Hương nghĩ thêm WeChat về sau sẽ khá thuận tiện, vội vàng lôi chiếc điện thoại cũ mình dùng 3-4 năm rồi quét mã Wechat.

“Được rồi, Triệu tổng hẹn gặp lại nha.”

Phó Hương Hương vẫy tay, ôm hộp giấy vòng qua cái cổng khác của trường, cô lấy chiếc khẩu trang dùng một lần từ trong cặp sách ra đeo lên, rồi lại tiếp tục đi phát nốt chỗ ba con sói còn lại.

Sau khi phát xong quay trở lại trường học, cô vừa mới đi đến sân thể dục, một số điện thoại lạ gọi đến cho cô, địa chỉ số đó là số ở địa phương.

Phó Hương Hương nhấn nút nghe, đầu bên kia phát ra một giọng nam dịu dàng quen thuộc.

“Hương Hương…”

Hô hấp của Phó Hương Hương trở nên căng thẳng, không đợi đầu dây bên kia nói thêm gì nữa, cô cắn chặt môi, dùng lực thật mạnh để nhấn nút cúp máy.

Trước khi cô kịp chặn số điện thoại đó, một tin nhắn đã được gửi đến.

Phó Hương Hương nhanh tay click mở xem tin nhắn.

【 Hương Hương, tôi biết cậu giận tôi, tôi thực sự có lỗi với cậu, nhưng mà cậu cũng không thể vì giận dỗi mà tùy tiện đi tìm một người đàn ông khác, tôi không quan tâm cậu có quan hệ gì với chủ chiếc xe Bentley kia, đồng ý với tôi, đừng làm gì khiến cậu phải hối hận, có được không? 】

Được lắm!

Tên khốn Tiết Ngôn này vẫn còn dám gọi điện thoại và nhắn tin cho cô, đồ chó má, thằng khốn!

Tâm tình tốt Phó Hương Hương phút chốc đã bay sạch đi, cô ngồi xổm bên cạnh sân thể dục chặn ngay cái số điện thoại vừa gọi đến, trong đầu nghĩ đến mối tình đầu thât nực cười kia, cái mũi lại chua xót, suýt chút nữa cô đã bật khóc ngay tại đây.

Tiết Ngôn là một hotboy trong trường, người lớn lên rất đẹp trai, biết chơi bóng rổ, thành tích học tập cũng rất tốt, được tất cả các nữ sinh trong trường si mê mến mộ, Phó Hương Hương cũng không ngoại lệ.

Trong kỳ học đầu tiên của năm thứ nhất, dưới sự thúc giục của Lâm Chân Chân, cô đã vội chạy đến thổ lộ tình cảm của mình với Tiết Ngôn.

Vào buổi chiều nóng rực đó, Phó Hương Hương đã trở thành bạn gái của hotboy Tiết Ngôn.

Thế nhưng quen nhau chưa đến một tuần, cô đã bị vả mặt rồi, tên chó má Tiết Ngôn lại đi cặp kè với em gái ngực to khác ngoài trường.

Lúc sau Phó Hương Hương mới biết được, nguyên nhân Tiết Ngôn chấp nhận hẹn hò với cô chẳng qua là bởi vì đã cá cược với người khác chắc chắn hắn có thể chịt được cô.

Chuyện này đại đa số học sinh trong trường, ai cũng đều biết, chỉ có bản thân Phó Hương Hương đắm chìm vào ngọt ngào của tình yêu một cách ngu ngốc.

Sau khi biết được sự thật, Lâm Chân Chân đặc biệt rộng lượng, gọi hết anh chị em thân thiết đến cùng Phó Hương Hương đem cái tên Tiết Ngôn kia ra ngoài trường tẩn cho một trận.



Buổi chiều 5 điểm, Phó Hương Hương nhận được điện thoại từ Trần Mật gọi đến, bảo cô trở về ăn cơm.

Hôm nay là ngày sinh nhật của Trần Mật, vào sáng sớm Phó Hương Hương đã mua một đôi bông tai làm quà sinh nhật để lấy lòng bà.

Về đến nhà, Trần Mật với Thành Đại Khải đều ở đó, còn có chàng trai trẻ tuổi đeo mắt kính trông rất lịch sự phong nhã, đó là con trai của Thành Đại Khải với vợ trước, Thành Thượng Cảnh.

“Hương Hương đã về rồi à, mau vào đi.”

Thành Đại Khải vẫn còn đeo tạp dề, vẻ mặt tươi cười hớn hở nghênh đón cô, có lẽ là trong nhà có nhiều hơn một người, hắn đã biết tem tém đi rất nhiều.

“Mẹ, sinh nhật vui vẻ.”

Phó Hương Hương tặng quà cho Trần Mật, lúc ăn cơm nghe bọn họ nói chuyện phiếm mới biết được, người anh kế triển vọng này của cô đang làm việc trong tập đoàn Kình Vũ.

Thành Đại Khải nói, “Chờ sau này Hương Hương tốt nghiệp cũng vào làm việc trong tập đoàn Kình Vũ đi, hai anh em các con có thể giúp đỡ lẫn nhau.”

Trần Mật: “Công ty là do ông mở à, muốn vào là có thể vào dễ thế sao? Chỉ cần Hương Hương sau khi tốt nghiệp đại học xong có thể tìm được một công việc là tốt rồi.”

“…”

Phó Hương Hương yên lặng cúi đầu ăn cơm.

Thành Thượng Cảnh mỉm cười nói, “Dì đừng nói như vậy chứ, thành tích Hương Hương cũng không tệ, còn lâu nữa em ấy mới tốt nghiệp mà, đừng tạo áp lực quá lớn cho Hương Hương.”

Trần Mật cười lạnh, “Tôi có tạo áp lực gì cho con bé, trước đó không phải đã nói con gái con lứa học tập chả giúp ích được gì, không bằng sớm gả cho kẻ có tiền đi.”

“…”

Lại nói đến chuyện này

Ngày đầu tiên Phó Hương Hương đến đây ở, Trần Mật vẫn luôn nói đến vấn đề này, kêu ca về học phí đắt đỏ, là con gái dù sao cũng phải lấy chồng, học tập nhiều như vậy cũng vô ích.

Cho nên bắt đầu học kỳ hai của năm nhất, Phó Hương Hương đã không cần bà đóng tiền nữa, cô tự kiếm tiền chi trả học phí và việc ăn uống, nếu không phải bởi vì phí ở trường quá đắt đỏ, cô sẽ tình nguyện đi ở trong khuôn viên trường cũng không ở căn nhà này.

Buổi tối.

Thành Đại Khải đi làm ca đêm, Trần Mật hôm nay cũng không đi đánh bài mà ngồi trong phòng khách nói chuyện với Phó Hương Hương.

P/s: Lâu quá rồi nhỉ?? Bộ Chồi non đã hoàn bây giờ mình sẽ chăm chút bộ này nhé!! Mọi người theo dõi để đọc khi có chương mới nha. ❤️❤️❤️

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)