Chương 3

" Này cậu đi chậm một chút không được à ?"

Triệt Lăng Thần kéo Tiêu Ngọc Dao đi một mạch thẳng đến cổng trường , cô suốt dọc đường cứ la ỏm tỏi cậu rốt cuộc không chịu nổi nữa đành buông tay cô ra xoay người lại nhíu mày nhìn cô .

Tiêu Ngọc Dao đang cố sải chân cho kịp bước chân cậu , đột ngột cậu buông tay cô ra theo quán tính cô liền lao thẳng vào lòng ngực rắn rỏi của cậu , cái trán một lần nữa bị đập đến đau điếng hồn .

" Ây ui…"

Triệt Lăng Thần có chút bất đắc dĩ nhìn cô gái trước mặt .

" Cậu đúng là ngốc mà "

Tiêu Ngọc Dao tay ôm trán nhăn nhó mắt lại trợn trừng lên lườm cậu , một bộ dáng như thể bất cứ lúc nào cũng có thể nhào lên cắn cậu một ngụm .

" Cậu bảo ai ngốc hả ?"

Triệt Lăng Thần buồn cười cúi đầu nhìn cô , thật ra Tiêu Ngọc Dao khá cao 1m65 chứ ít nhưng đứng cạnh Triệt Lăng Thần cao 1m85 thì cô vẫn thấp hơn một cái đầu .

Trong đầu Triệt Lăng Thần nổi lên ý xấu cậu đưa tay xoa xoa đầu cô , xoa một hồi khiến đầu cô như cái tổ quạ mới hài lòng thu tay .

" Cậu chứ ai , không lẽ tôi tự mắng tôi ?"

Tiêu Ngọc Dao bị cậu chọc cho nổi đoá , nhấc chân đạp một cước lên chân cậu .

" Đồ thần kinh "

" A…"

Triệt Lăng Thần ăn đau xuýt xoa kêu một tiếng , cô gái này ra tay cũng đủ ác đấy chứ phổng .

Tiêu Ngọc Dao thấy cậu như thế trong lòng không khỏi hả hê một trận , hếch cằm lên đắc ý nhìn cậu .

" Đáng đời "

Qua một lúc cẳng chân cũng bớt đau một chút , Triệt Lăng Thần bật cười một tiếng không dám đùa cô nữa cậu nhẹ giọng hỏi thăm cái trán của cô .

" Không sao chứ ?"

Không nhắc đến thì thôi , Tiêu Ngọc Dao hậm hực liếc mắt nhìn cậu .

" Không chết được , coi như tôi xui xẻo mới gặp phải cậu "

" Oh…"

Triệt Lăng Thần nhún vai oh một tiếng rồi không nói thêm gì nữa , tay còn đưa lên miết cằm ra chiều suy nghĩ sâu xa .

Ngọc Dao bình tĩnh…bình tĩnh nào…

Cô nhìn dáng vẻ của cậu mà tức đến không thể thở nổi , không được cô phải lập tức rời đi nếu không cô sẽ không nhịn được ném cái cặp đang trên vai mình vào cái bản mặt của tên kia mất .

" Hừ…"

Bỏ lại một tiếng hừ khinh khỉnh Tiêu Ngọc Dao xoay người hướng bên ngoài cổng trường mà đi .

" Này , bạn học mới "

Đi được một đoạn phía sau Triệt Lăng Thần bỗng hô một tiếng , Tiêu Ngọc Dao khó hiểu xoay người lại .

Chỉ thấy ánh chiều tà đỏ lựng rọi sáng cả người thiếu niên , cậu nghiêng đầu trên môi nở một nụ cười như câu hồn người khác , giọng nói trầm thấp vang lên trong không trung .

" Chuyện khi nảy và cả lúc sáng nữa , cho tôi xin lỗi cậu , chúc cậu có ngày học đầu tiên vui vẻ , bye "

Nói rồi cậu xoay người rời đi còn không quên đưa tay lên không trung vô cùng tiêu sái vẩy chào cô , tưởng cảng tượng đẹp đẽ như thế nhưng vào trong mắt Tiêu Ngọc Dao lại đổi lấy một câu nói vô cùng phá hủy bầu không khí .

" Vui cái rắm !"

Đi đến trước cổng trường xe chú Tần đã chờ sẵn , cô đi đến cả người không chút sức sống mở cửa xe ngồi vào trong .

" Chú Tần , cháu muốn nhanh nhanh về nhà ạ "

Chú Tần ngồi trên ghế lái ánh mắt hiền từ nhìn cô từ gương chiếu hậu , ông cười sang sảng đáp .

" Được , tôi đưa tiểu thư về nhà thật nhanh đây "

Haizz ngày đầu tiên đi học lại liên tiếp gặp xui xẻo không thôi Tiêu Ngọc Dao có chút tủi thân , nghĩ đến đây cô nhịn không được bĩu bĩu môi cả gương mặt đều bí xị .

Thôi về nhà tìm lão Tiêu mè nheo ca kể ỉ ôi một hồi mới được , gì thì cha già vẫn thương cô nhất .

Ngoài lề một xíu : Chúc mừng 5 năm thành lập nhóm 🎉🎉🎉🎉 BlackPink in your area ♥️