Chương 79

Cuối tuần , là lễ mừng công của dự án khu resort Nam Dao , nơi tổ chức tiệc là tầng cao nhất của nhà hàng năm sao Cửu Châu .

Triệt Lăng Thần và Tiêu Ngọc Dao đã đến rất sớm tiếp đãi khách khứa , Mộc Hồi đứng ở một góc nhìn bộ dáng xinh đẹp hào phóng của Tiêu Ngọc Dao phía xa , cô ta tức giận muốn bóp nát cái ly trong tay .

Đáng lẽ người sánh vai bên cạnh Triệt Lăng Thần đêm nay phải là cô ta , vì sao người phụ nữ kia vừa xuất hiện lại cướp mất mọi ánh nhìn cơ chứ .

" Mộc Hồi , em là cô gái thông minh việc gì nên làm và không nên làm em phải biết rõ "

Diệp Minh nhàn nhạt đi tới sau lưng Mộc Hồi , nếu cô ta không phải con gái của giáo sư bọn anh , thì anh cũng lười đi quản cô gái được chiều chuộng mà kiêu căng này .

Lúc ánh mắt cô ta nhìn về Tiêu Ngọc Dao khiến anh có chút rùng mình thật là , độc nhất lòng dạ đàn bà mà .

" Diệp Minh anh có ý gì ? "

Mộc Hồi bực bội liếc mắt nhìn Diệp Minh , anh khẽ nhún vai đưa tay chỉ về phía Tiêu Ngọc Dao .

" Cô gái đó , em chọc không nổi đâu đừng gây phiền phức cho bọn anh "

Nói rồi anh cũng quay người đi luôn , anh đã làm người tốt nhắc nhở rồi nếu Mộc Hồi chấp mê bất ngộ , gây tổn hại gì đến Tiêu Ngọc Dao thì người đầu tiên liều mạng với cô ta chính là Triệt Lăng Thần .

Mà Tiêu Ngọc Dao đứng bên này vẫn đang hoà nhã tiếp chuyện với vị khách mới tới .

Diệp Tư Thành khẽ cụng ly với cô , anh ta mỉm cười lời nói ra vô cùng ôn hoà .

" Chúc mừng em , nếu có cơ hội không biết anh có được vinh hạnh mời em về làm giám đốc thiết kế của công ty anh không "

Tiêu Ngọc Dao bật cười , vờ như không vui .

" Diệp tổng muốn đào gốc tường nhưng không biết chọn đối tượng rồi , em cũng là một nửa bà chủ của Dao Văn đấy "

Diệp Tư Thành cười cười anh ta biết chứ , chủ yếu là trêu cô thôi .

Lúc hai người nói chuyện ánh đèn bỗng tối dần , mọi người đồng loạt quay người hướng về trên sân khấu .

Triệt Lăng Thần tao nhã bước lên , bộ áo vest màu xanh đen làm tôn lên dáng người đẹp đẽ của anh , khuôn mặt góc cạnh nam tính , môi mỏng hé mở , giọng nói trầm khàn vang khắp căn phòng .

" Tôi là Will tổng giám đốc tập đoàn DT , thay mặt toàn thể nhân viên và lãnh đạo cấp cao của công ty , tôi xin chân thành cảm ơn mọi người hôm nay đã đến dự lễ mừng công của chúng tôi "

Anh dứt lời một tràng pháo tay như sấm liền vang lên , Tiêu Ngọc Dao đứng dưới sân khấu ánh mắt mê mẩn mà nhìn anh đó là người đàn ông của cô .

" Sau đây tôi xin phép có đôi lời giới thiệu sơ qua chi tiết về dự án lần này…"

Giọng nói anh vẫn không nhanh không chậm giới thiệu dự án lần này với tất cả mọi người ở đây , cánh báo chí cũng nhanh tay chụp lại những hình ảnh này .

Rất nhanh anh đã giới thiệu xong , khi mọi người tưởng chừng anh sẽ đi xuống , không ngờ anh lại nói thêm một câu .

" Và sau cùng tôi xin trân trọng cảm ơn , nhà thiết kế tài ba của tôi Tiêu Ngọc Dao , cảm ơn em đã thiết kế nên một khu resort trong mơ của anh "

Ánh đèn sáng rực lập tức chiếu đến chỗ cô đứng , Tiêu Ngọc Dao khẽ nheo mắt cảnh cáo anh , nhưng ý cười vẫn lan đến tận khoé môi cô hơi cúi người chào mọi người ở đại sảnh .

Triệt Lăng Thần kết thúc xong lời giới thiệu liền nhường lại sân khấu cho MC , anh đi thẳng đến chỗ Tiêu Ngọc Dao .

" Nhà thiết kế của anh , đêm nay thật sự rất xinh đẹp "

Bị anh trêu Tiêu Ngọc Dao có chút ngượng ngùng nhìn về phía Diệp Tư Thành vẫn đang đứng bên cạnh , Triệt Lăng Thần nhìn theo ánh mắt cô anh cười cười đưa tay ra .

" Không biết tôi có thể mượn cô ấy một lát "

Tuy nói là mượn nhưng vẻ mặt Triệt Lăng Thần không có chút nào là khách khí , Diệp Tư Thành bắt tay anh , anh ta cười cười .

" Tự nhiên "

Triệt Lăng Thần gật đầu với anh ta rồi ngang nhiên ôm lấy eo Tiêu Ngọc Dao rời đi , Diệp Tư Thành nhìn bóng lưng hai người ánh mắt cơ hồ là bùng lên một ngọn lửa .

Vì sao , hắn ta cố gắng suốt hai năm ngay cả nhìn cô cũng không nhìn đến hắn , tên đàn ông kia chỉ vừa quay về không bao lâu mà cô lại có thể thân mật với tên đó như vậy .

Mà lúc này ở cửa phòng tiệc còn có người điên tiết hơn cả Diệp Tư Thành .

Sở Trạch Hiên hôm nay vì Tiêu Ngọc Dao và Trần Văn mới nhấc cái thân quý giá này đến đây , anh ung dung đến trễ thế cư nhiên đập ngay vào mắt lại là gương mặt quen thuộc đáng chết kia của Triệt Lăng Thần .

Nhìn Ngọc Dao thân thiết được Triệt Lăng Thần ôm eo rời đi , máu nóng toàn thân anh đều dồn lên đại não , nổi tức giận muốn nhấn chìm cả hội trường .

Được lắm còn dám bén mạng về đây , xem ra năm đó anh không nên để tên này sống ở nước ngoài thoải mái như thế .

Tiêu Ngọc Dao bị Triệt Lăng Thần kéo vào một góc khuất , anh đè cô lên tường bá đạo mà hôn lấy môi cô , quấn quýt triền miên không rời .

Cả ngày bận bịu đến bây giờ anh mới có thời gian nói chuyện yêu đương với cô .

" A Dao , tên kia là ai thế em ?"

Tiêu Ngọc Dao bị anh hôn đến hai chân mềm nhũn , cả người đều ngã vào lòng anh .

" Ghen đấy à "

Triệt Lăng Thần ôm lấy cô , anh cúi người hít một hơi hương thơm trên da thịt cô , giọng nói khàn khàn đầy ẩn nhẫn .

" Ừ ghen rồi "

Tiêu Ngọc Dao bật cười cô đưa tay đẩy anh ra , hơi thở anh phả lên cổ khiến cô rất ngứa .

" Lúc trước anh ấy theo đuổi em bây giờ chúng em chỉ là bạn "

Bị cô hắt hủi Triệt Lăng Thần tỏ ra tủi thân lại càng ôm chặt cô hơn .

" Đừng thân thiết với anh ta quá "

Vì đều là đàn ông nên anh nhìn được trong ánh mắt Diệp Tư Thành nhìn cô ngoại trừ yêu thích còn có nét toan tính khác thường .

Tiêu Ngọc Dao cũng không thường xuyên gặp mặt Diệp Tư Thành , nên cô không do dự liền đáp ứng .

" Được đồ trẻ con "

Triệt Lăng Thần cười cười lại áp sát vào người cô , cái mũi cao thẳng như có như không cọ lên má cô .

" Cho anh hôn thêm một cái nữa đi "

Nhưng Tiêu Ngọc Dao còn chưa trả lời , sau lưng hai người đã vang lên giọng nói âm u rét lạnh đầy kiềm nén .

" Để tôi cho cậu hôn cho đã nhé "

Triệt Lăng Thần xoay người lại thì một cú đấm trời giáng đã không tiếng động nện thẳng lên mặt anh .

Tiêu Ngọc Dao hét lên một tiếng cô vội ôm lấy Triệt Lăng Thần .

" Sở Trạch Hiên anh làm gì vậy hả ?"

Sở Trạch Hiên bẻ bẻ cổ tay anh nhếch môi , ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống Triệt Lăng Thần .

" Làm gì đâu , chỉ muốn thăm hỏi tên khốn này một lát "

Tiêu Ngọc Dao tức giận trừng mắt nhìn anh , cô muốn mắng Sở Trạch Hiên tại sao lại tùy tiện đánh người , nhưng lại bị Triệt Lăng Thần kéo lại , anh khẽ lắc đầu .

" A Dao em cùng bạn trở về trước đi , anh cùng Sở tổng nói chuyện riêng một lát "

" Nhưng …"

Nhìn khoé môi anh đã rỉ máu Tiêu Ngọc Dao sót ruột không thôi , Sở Trạch Hiên vươn tay kéo cô sang một bên .

" Em đi về với Trần Văn đi "

" Trạch Hiên !!"

" Dao nhi , nghe lời "

Sở Trạch Hiên gằn giọng lần đầu tiên thể hiện nét tức giận hung tàn trước mặt cô , Tiêu Ngọc Dao khẽ run lên một cái .

Triệt Lăng Thần nhìn sắc mặt cô thoáng chốc đã tái nhợt anh nhíu mày , đi tới ôm lấy vai cô .

" A Dao em đi trước đi , anh sẽ không sao ngoan "

Tiêu Ngọc Dao cắn cắn môi cũng không phản đối nữa , cô gật đầu lo lắng nhìn hai người một lát rồi mới rời đi .