Chương 83__một chút xôi thịt

" Hiên ca , anh chắc là không làm gì Văn Văn của em chứ "

Tiêu Ngọc Dao nằm ườn trên sofa ở nhà Triệt Lăng Thần một tay nghe điện thoại một tay nghịch đuôi tóc .

Sở Trạch Hiên bên này lại đang chăm chú nhìn bóng lưng Trần Văn trong bếp đến ngu người , nên cũng không muốn lắm lời với cô .

" Anh thì làm gì được cô ấy "

" Anh mà không làm gì thì có quỷ mới tin "

Tiêu Ngọc Dao không khách khí đâm cho anh một câu , Sở Trạch Hiên lười giải thích vì anh quả thật " có làm gì " nha.

" Không nói chuyện với em nữa cúp đây , đừng có suốt ngày xía vào chuyện của người lớn "

Tút…

Tiêu Ngọc Dao nhịn cười đến đau cả bụng , thấy Sở Trạch Hiên cúp máy rồi lúc này cô mới cười ngặt nghẽo chảy cả nước mắt .

" Hahaha…"

Cô nên để ý hai người này sớm hơn một chút bỏ qua cơ hội hóng chuyện hiếm có như thế thật uổng mà . Phải nói lần Sở Trạch Hiên biệt tâm biệt tích hai tháng rất có khả năng liên quan đến Trần Văn nha .

" Em cười gì đấy ?"

Triệt Lăng Thần vừa tắm xong đi ra thì thấy cô gái nào đó đang nhìn di động cười đến vui vẻ .

Tiêu Ngọc Dao ngẩn đầu lên nhìn anh nhưng khi ánh mắt chạm đến người anh thì nụ cười trên môi cô lập tức cứng đờ .

Anh vừa tắm xong mái tóc còn hơi ẩm mà trên người anh bây giờ chỉ quấn mỗi cái khăn , cơ thể rắn chắc cùng những cơ bụng đẹp mắt lộ ra bên ngoài , một giọt nước lăn xuống lướt trên da thịt màu đồng rồi biến mất sau lớp khăn tắm .

Ực…ực …

Thật muốn đè anh ra làm chuyện xấu quá .

Triệt Lăng Thần đi đến ngồi xuống cạnh cô thấy cô vẫn cứ ngơ ngác nhìn mình như thế , anh khẽ nhếch môi cười cực kỳ vui sướиɠ .

" Của em cả đấy không ai giành đâu "

Anh đưa tay vỗ lên má cô , Tiêu Ngọc Dao chớp mắt ho khan một tiếng .

" Anh nói gì vậy em không hiểu "

Cô giả ngu đánh trống lảng lời anh , có là của cô hay không thì phải thử mới biết được , sau đó cô vô cùng quan minh chính đại cầm lấy lọ thuốc trên bàn .

" Tắm xong rồi thì thoa thuốc thôi "

Trên người anh có vài chỗ bằm tím cả lên , anh cùng Sở Trạch Hiên đêm qua xem như cũng liều mạng với nhau thật đấy .

Triệt Lăng Thần cười cười cũng không trêu cô nữa , anh nằm sấp lên sofa để cô thoa thuốc cho .

Tiêu Ngọc Dao nhẹ nhàng thoa thuốc lên lưng anh , đến thắt lưng , rồi đến bả vai .

" Will xoay người lại "

Triệt Lăng Thần nhỏm người dậy quay mặt lại với cô , anh nhìn bàn tay nhỏ nhắn mềm mại thoa thuốc mát lạnh lên da thịt mình , từ vai đến ngực cuối cùng lại dừng trên bụng .

Hơi thở Triệt Lăng Thần ngày càng thô yết hậu cứ lên xuống mãi hệt như tâm tình anh lúc này .

Tiêu Ngọc Dao chăm chú thoa thuốc cho anh khi bên tai cô nghe được tiếng thở nặng nề của anh , Tiêu Ngọc Dao khẽ cắn môi hai má ửng hồng ngước mắt nhìn anh .

" A Dao "

" Vâng "

Bỗng Triệt Lăng Thần nhu tình gọi một tiếng , Tiêu Ngọc Dao theo phản xạ ngẩn đầu lên chạm phải ánh mắt nóng rực của anh .

Triệt Lăng Thần nheo mắt lại vươn tay vịn lấy gáy cô anh áp người qua chuẩn sát hôn lên môi cô .

Nụ hôn trằn trọc mà dây dứt , từng nhịp thở thô ráp của anh khiến cho Tiêu Ngọc Dao cũng bị nhiễm lây ngọn lửa tìиɧ ɖu͙© này.

" A Dao đêm nay em ngủ lại đây với anh được không ?"

Rời khỏi môi cô giọng nói Triệt Lăng Thần đã trở nên trầm đυ.c , anh cắn vành tai cô nhẹ giọng dụ dỗ .

Tiêu Ngọc Dao hé mắt mị nhãn như tớ mà gật đầu . Làʍ t̠ìиɦ sao ? Nếu cùng anh làm thì cô rất mong chờ .

Trong đầu Tiêu Ngọc Dao bỗng loé lên một ý niệm , cô bạo dạn đưa bàn tay nhỏ nhắn xuống phía dưới của Triệt Lăng Thần thăm dò khıêυ khí©h .

Triệt Lăng Thần hít vào một ngụm khí , phía dưới rất nhanh đã phản ứng lại cứng rắn nằm trong lòng bàn tay cô . Triệt Lăng Thần khẽ chửi thề một tiếng cô gái này tại sao ngày càng to gan như thế chứ !

5 năm trước anh nhịn là vì cô còn nhỏ , nhưng bây giờ cô đã trưởng thành hơn nữa anh cũng không muốn bỏ qua cơ hội lần này .

Cô phải thuộc về anh cả thể xác lẫn trái tim .

Anh để mặc cô càn quấy , chính mình một lần nữa cúi đầu hôn lên môi cô bàn tay cũng không khách khí mà luồn vào trong áo phông rộng của cô .

" Ưm…"

Áσ ɭóŧ bị anh tháo ra lòng bàn tay thô ráp cứ thế xoá nắn đủ kiểu Tiêu Ngọc Dao rút tay về vòng lên cổ anh , Triệt Lăng Thần mυ"ŧ lấy môi cô rồi hôn xuống cổ .

Bàn tay còn lại cũng dần thăm dò vào trong qυầи ɭóŧ của cô , ngón tay anh lướt qua cánh hoa mềm mại lại ẩm ướt đi sâu vào trong nơi chật hẹp bí ẩn kia .

Cơ thể Tiêu Ngọc Dao khẽ run lên cô cắn chặt môi hít thở gấp gáp .

Một ngón rồi hai ngon đi vào nhẹ nhàng đưa đẩy trong cô , một dòng chất lỏng ấm nóng cứ thế rất nhanh đã dính đầy trên tay anh .

Sự trống trải và sung sướиɠ ập đến trên người cô , Tiêu Ngọc Dao không dám mở miệng vì nếu cô mở miệng sẽ bật thốt lên những tiếng rêи ɾỉ đầy xấu hổ .

Triệt Lăng Thần không nhanh không chậm lột đồ trên người cô vứt sang một bên chỉ chừa lại cho cô mỗi cái qυầи ɭóŧ .

Để cô dạng chân trên người mình vật thô nóng cách một lớp vải mà cọ xát với cô , anh cúi người há miệng ngậm lấy ngực cô , Tiêu Ngọc Dao ưm một tiếng ngửa đầu ra sau để tùy ý anh trêu chọc .

" Thần…vào phòng đi "

Cô không muốn ở trên sofa vì trông không được thoải mái lắm , Triệt Lăng Thần nghe cô gọi cái tên thân thuộc kia thì tâm trí đã hưng phấn như điên .

" Được "

Anh nhấc bổng cô lên từng bước đi vào phòng ngủ , đặt cô lên giường anh một tay vứt phăng mảnh vai cuối cùng trên người cô , gấp gáp không chờ được chen vào giữa hai chân cô áp người xuống .

" A…đau…"

Đến khi anh thật sự đi vào Tiêu Ngọc Dao cho dù có chuẩn bị tinh thần trước vẫn thét lên đau đớn…

" A Dao ơi…A Dao "

Triệt Lăng Thần mất khống chế biết cô đang đau nhưng vẫn không dừng lại được mà ra vào .

5 năm nhung nhớ tương tư cuối cùng cô cũng thuộc về anh , khi anh xuyên qua tấm màng mỏng trong cô , một cỗ hưng phấn không nói thành lời che mất tâm trí anh .

" Thần…Chậm… "

Tiêu Ngọc Dao mím môi ôm lấy vai anh hai chân gắt gao quấn lấy eo anh cố gắng nghênh hợp với anh gắt của nhất có thể .

Tiếng va chạm đầy ám muội vang lên khắp phòng , một cỗ hương vị hoan ái đầy *** ** vờn quanh khắp nơi . Triệt Lăng Thần cả đêm đều quấn chặt lấy cô không rời , anh cơ hồ dùng tất cả tư thế sáp nhập vào sâu nhất mà làm qua một lần .

Không biết qua bao nhiêu lâu , bao nhiêu lần , khi anh thoả mãn mà bắn vào trong cơ thể cô thì mặt trăng cũng đã treo cao .

Tiêu Ngọc Dao không biết bản thân có phải là quá hư hỏng hay không dù sao hai người cũng chỉ mới quen nhau mà thôi .

Nhưng cô xác thực bản thân yêu anh chỉ muốn cùng anh làm tất cả mọi việc người yêu làm với nhau , cô đã 23 tuổi lần đầu tiên của cô cũng chỉ muốn dành cho người cô yêu nhất .

Cùng nhau trầm luân trong hoan ái , sự rung động cùng sung sướиɠ khiến cô như quên mất bản thân đang ở đâu , chỉ một mực ôm chặt lấy anh cùng nhau lêи đỉиɦ .