Chương 35: Nàng Vốn Là Giai Nhân, Hư Không Thể

Đám người Cố gia đứng dậy, nhưng vẫn có người dùng ánh mắt hiếu kì và cuồng đánh giá Cố Trường Sinh.

Thần Tử trong truyền thuyết, hôm nay cuối cùng đã được gặp mặt.

Về phần hai vị tùy tùng Thác Bạt Tư Vũ, Tô Tiểu Huyên bên cạnh Cố Trường Sinh cũng được đám người Cố gia coi trọng, không dám khinh thường.

Tùy tùng của Thần Tử, thân phận này khiến bọn họ cũng hâm mộ.

Ánh mắt của Cố Trường Sinh rời trên người hai người Cố Minh Hoàng và Cố Quang Minh.

Tộc lão nói, ngày Cố Minh Hoàng xuất sinh, có hư ảnh Thần Hoàng từ bên ngoài chín tầng mây hạ xuống.

Vạn chim triều bái, hà thụy tận trời, trong cơ thể có một luồng Thái Dương Chân Hỏa, có thể thiêu đốt vạn vật.

Thiên phú kinh khủng đến mức dọa người!

Hơn nữa nghe đồn, nói sau khi nàng ta thành niên đi ra ngoài lịch luyện, thu hoạch được huyết tinh Chân Hoàng, lấy được truyền thừa của nó!

Cố Trường Sinh xem, đúng là trên người nàng ta còn có truyền thừa khác.

Quả nhiên mỗi vị thiên chi kiêu tử đều có khí vận và cơ duyên lớn.

Về phần Cố Quang Minh, thân hình hắn ta cao lớn, một thân khôi giáp dùng Quang Minh Thần Kim chế tạo, xung quanh mơ hồ có mấy trăm đạo thần hoàn bao phủ, khí tức nhϊếp tâm nhϊếp phách!

Đứng ở nơi đó giống như con cưng của mặt trời!

Trên người là Quang Minh Thần Thể, có thể diễn hóa quang minh thần lực, Quang Minh không dứt, uy lực vô cùng vô tận!

Ngoài ra còn thể luyện Quang Minh chi thân, Quang Minh bất diệt, hóa thân không chết!

Thời kỳ cổ lão, chưa đại thành Quang Minh Thần thể, đã có thực lực khiêu chiến Chí Tôn.

Đương nhiên quan trọng nhất chính là bọn họ còn thông minh và tức thời hơn Cố Chân Huyền.

“Nói những chuyện liên quan đến đại hội đi săn cho ta, trong đó có những chuyện gì, càng nói kỹ càng tốt.” Cố Trường Sinh tùy ý nói, trước khi hắn đến nơi này cũng chưa tìm hiểu qua.

Dù sao đối với hắn mà nói, chuyện này không khác gì dẫn người mới đến lịch luyện.

“Vâng, Thần Tử.”

Cố Minh Hoàng nghe vậy đứng dậy.

Thân thể nàng ta thướt tha yểu điệu, đôi mắt giống như ảo mộng, khuôn mặt tuyệt mỹ, giữa lông mày có ấn ký Thần Hoàng, nhìn nhiều còn có vẻ tôn quý lăng lệ.

Lúc này, trong mắt lộ ra cung kính nói: “Thần Tử, đại hội đi săn lần này tổng cộng có một trăm lẻ tám tộc nhân tham gia. Trong đó bảy mươi hai người có tu vi khoảng Tịch Địa cảnh lục chuyển, tiếp theo ba mươi người có tu vi là Tịch Địa cảnh đỉnh phong, sáu người có tu vi đạt đến Khai Thiên cảnh.”

Cố Trường Sinh gật đầu.

Nếu truyền đi, tuyệt đối sẽ khiến vô số tu sĩ rung động kinh dị.

Tịch Địa cảnh, ở bên ngoài đã có thể xưng là Vương Hầu, có được một phương cương vực.

Khai Thiên cảnh, xưng đại năng, pháp lực mênh mông, dời núi trấn hải, ở bên trong tất cả những thế lực lớn cũng là lực lượng trụ cột vững vàng, ngang hàng với khách khanh trưởng lão.

Mà ở Trường Sinh thế gia, đây chỉ là thực lực của thế hệ trẻ tuổi mà thôi.

“Tại thế lực lớn bình thường, mỗi người nơi này đều có thể nhẹ nhõm nghiền ép thế hệ trẻ tuổi, thậm chí khiêu chiến cường giả thế hệ trước.”

Thác Bạt Tư Vũ không thể không sợ hãi thán phục sự kinh khủng của Trường Sinh thế gia, ếch ngồi đáy giếng, có thể thấy được chút ít.

Mặc dù Tô Tiểu Huyên có chút chậm chạp, nhưng nàng ta cũng rõ ràng, Hoán Nhan kiếm phái sau lưng vì bồi dưỡng nàng ta mà hao tốn bao nhiêu tài nguyên đại giới.

Nhưng bây giờ nàng ta vẫn chỉ có tu vi Tịch Địa cảnh nhị chuyển, vẫn là mấy ngày trước công tử chỉ điểm nàng ta mới có thể đột phá.

Lúc này, bất kể một người nào đứng trước mặt này, cũng cường đại hơn nàng ta nhiều.

“Đúng là ngày đó vận khí của mình quá tốt rồi, hiện tại chỉ có thể gọt linh quả cho công tử thôi.” Bõng nhiên nàng ta đã hiểu vì sao ấy đám người kia lại dùng ánh mắt ước ao ghen tị nhìn nàng ta rồi.

Đương nhiên nàng ta cũng không biết Cố Trường Sinh coi trọng thân phận vô thượng kiếm đạo kiếp trước của nàng ta.

“Mục đích của đại hội đi săn vẫn là săn gϊếŧ hắc ám yêu thú, do tất cả các thế lực bất hủ lớn cùng chủ trì, căn cứ vào số lượng săn gϊếŧ yêu thú, sẽ có một xếp hạng, ban thưởng thần thông bảo thuật, bí bảo linh khí, thần đan.” Cố Minh Hoàng tiếp tục nói.

“Thì ra là thế, đối với tu sĩ mà nói, phần thưởng này cũng đủ phong phú.” Trong lòng Cố Trường Sinh bừng tỉnh, khẽ gật đầu nói.

Từ tất cả thế lực bất hủ lớn cùng xuất ra ban thưởng, đừng nói tu sĩ khác, đến hắn cũng có một chút tâm động.

Đệ tử Cố gia khác với hắn, hắn có thể tuỳ tiện vào Tàng Kinh Các, xem bảo thuật thần thông và công pháp trong đó.

Bọn họ nhất định phải có cống hiến, mới có thể đổi bảo thuật trong đó.

“Mỗi lần tổ chức đại hội đi săn, cũng sẽ hấp dẫn rất nhiều thế lực khác tham dự, sau khi chúng ta ăn thịt xong, còn lại một chút tàn canh, cũng đầy đủ phong thưởng cho bọn họ.”

Chuyện này được Cố Trường Sinh tán đồng.

Thế lực bất hủ tùy tiện xuất ra một bộ công pháp, ở bên ngoài cũng đủ kinh thế, nhấc lên một đột gió tanh mưa máu rồi.

Cố Trường Sinh và bọn họ lần nữa nói chuyện với nhau vể tính toán tiếp theo của mình, sau đó mới khoát tay để đám người giải tán, bản thân thì về nghỉ.

Sau đó mấy ngày.

Thành Bắc Hoang vẫn không bình tĩnh như cũ.

Thỉnh thoảng bầu trời lại truyền đến tiếng vang ầm ầm đáng sợ, từng chiếc chiến thuyền chạy đến, đến từ các thế lực.

Đến Trường Sinh Doanh gia cũng bắt đầu hiện thân.

Người dẫn đầu của bọn họ là một người trẻ tuổi mặc đại bào âm dương, cưỡi một đầu Thanh Ngưu, đi đến chỗ nào, mây tía kéo dài gần ngàn dặm, vô cùng mênh mông cuồn cuộn.

Doanh Nhĩ, nghe nói trên người là một loại thể chất gần đạo nhất, có người từng thấy hắn ta xuất thủ, chỉ một chưởng đã chụp chết một con yêu thú Khai Thiên cảnh bát chuyển, kinh khủng dị thường.

Thiền Thiên Giáo, Tây Hành Thiên, Tử Nhân Hồ... Nhao nhao hiện thế, mỗi một nhà đều là đại giáo cổ xưa nhất cường thịnh, truyền thừa bất hủ.

Qua vài ngày nữa, Trường Sinh Tần gia cũng bắt đầu hiện thân, nghe nói người dẫn đầu bọn họ là một nữ tử thần bí, nhưng không ai nhìn thấy chân dung và hành tung của nàng ta.

“Hư Không Thể sao?”

Ban đêm, trong cung điện.

Cố Trường Sinh đang nhắm mắt đột nhiên mở mắt ra, đôi mắt u tĩnh thâm thúy hiện lên vẻ khác thường, thần mang lé lên một cái rồi biến mất, sau đó hóa thành hai đạo thần phù lợi kiếm chém về một chỗ hư không nào đó.

A?

Một tiếng kêu mang theo kinh ngạc của nữ tử vang lên, giống như không ngờ mình sẽ bị phát hiện.

“Nàng vốn là giai nhân, sao lại làm trộm chứ? Đến rồi sao không hiện thân gặp mặt?”

Cố Trường Sinh thản nhiên nói, động tác trong tay cũng không ngừng lại, có thần quang lấp lánh, sau đó một chưởng hóa thành long trảo màu vàng, phong trấn xung quanh, tìm kiếm vào một chỗ!

Vạn Hóa Thần Hình, Chân Long Pháp Thân.

“Hừ... Không ngờ Thần Tử của Cố gia lại là một kẻ xấu xa!” Một tiếng hừ nhẹ vang lên, giống như vô cùng tức giận.

Sau đó, ba động trong hư không tan biến không thấy.

Nàng ta chạy trốn rồi?

Cố Trường Sinh nhìn vật bắt được trong tay, khẽ chau mày.

Một chiếc áo ngực màu trắng, xen lẫn phù văn, lấy vạn năm tơ nhện ngân huyết dệt thành, bóng loáng như ngọc.

Quan trọng nhất là mặt trên còn có ấm áp, mang theo từng tia từng sợi mùi thơm.

...