Chương 89: Thần kinh khuyết tật

Nhìn xung quanh cuộc chiến cũng đã tới hồi kết quân đội Hắc Vân thành bị bọn hải quái tươi sống mài chết,trong thành đã bắt đầu xuất hiện người có dấu hiệu linh khí đông cứng

" được rồi dừng" truyền âm nàng nói

Cách đó hai trăm dặm Hải Anh ngừng việc điều khiển, bọn hải quái nhao nhao tản đi mất chỉ để lại trên mặt biển hàng hà sa số tàn chi và xác chết chứng tỏ rằng từng có một cuộc chiến xảy ra

Một khắc sau tàu mẹ cập bến Dương Bất Liệt và đồng bọn bỏ giải dược vào trong miệng rồi đổ bộ vào trong thành

" lấy hết tất cả những thứ giá trị ai chống cự gϊếŧ"

" vâng" người dân Hắc Vân thành giờ đây linh khí bị đông cứng nằm la liệt đầy đường

Vì phòng ngừa có biến số nên Thanh Liên thả thần thức ra quan sát liên tục vì số lượng tài sản quá lớn nên mất tận hai ngày mới thu thập hết trong hai ngày cũng có một số kẻ tu vi cao hồi phục định chống cự nhưng toàn bộ đều bị một thương xiên chết

" nào nào mau chia đi" quạ đen nữa ngày trước đã dẫn Hải Anh về giờ đang hối thúc chia của

" hoàng thượng không gấp thái giám đã vội" liếc xéo nó nàng nói

Nữa ngày sau bọn Dương Bất Liệt mới chật vật chạy tới

" thưa đại nhân toàn bộ đều ở trong này" từng bao nhẫn trữ vật chứa đầy nhẫn trữ vật bên trong được bỏ xuống

" được rồi bây giờ sẽ chia của"

" này 5:5 đấy nhá"

" biết rồi" thả thần thức ra bên trong có vài vạn tỷ Hắc Vân tệ để quạ đen ăn, đan dược, công pháp, vũ khí... đồ tuy nhiều nhưng Thanh Liên không tìm được thứ gì thú vị ngoài một bộ chiến giáp nữ điêu khắc hoa hồng đen, lục chuyển Tổ khí, chia cho bọn thuộc hạ 3 phần nhưng 3 phần này cho dù lăn lộn bên ngoài vài ngàn năm cũng chưa chắc kiếm được, Hải Anh há hốc mồm cầm trong tay 12 cái nhẫn trữ vật bên trong đó lại chứa đầy nhẫn trữ vật còn quạ đen đã ăn gần hết số của cải được chia, cả đám chia của xong phủi mông rời đi để lại Hắc Vân thành tan hoang

Đâu đó cách rất xa Hắc Vân thành Thanh Liên bố trí một cái siêu cấp tụ linh trận bao phủ hơn vạn dặm ngồi giữa tâm trậm hai tay bắt quyết trận pháp bắt đầu chuyển động sương mù đỏ như nước vỡ đê lao tới hóa thành linh khí chui vào người Thanh Liên,tuy là có vũ trụ ngọc nhưng hôm nay là ngày Huyết Nguyệt trăm năm một lần thì tội gì không tận dụng như một cái hố đen linh khí không ngừng chui vào trong người Thanh Liên

" chưa đủ,bao nhiêu đây chưa đủ" trận pháp điên cuồng vận chuyển càng nhiều sương mù đỏ bị hấp thụ chuyển thành linh khí

Huyết Nguyệt ngày hôm nay đã biến mất, trên không thở ra mọt ngụm trọc khí đấm nhẹ về phía trước một đấm không gian bắt đầu nứt toát

" ít nhất mạnh gấp lục chuyển ba lần" từ từ hạ xuống tàu mẹ thay một bộ trường bào rộng rãi màu xám lấy ra ghế nàng bắt đầu phơi nắng

"Hải Anh"

" có chuyện gì ạ" xuất hiện Hải Anh hơi e ngại nói

" đấm lưng" nằm dài trên ghế Thanh Liên lười biếng nói

" hả vâng" Hải Anh nhanh chóng chạy tới

" mạnh lên ngươi chưa ăn cơm à"

" ây da ngươi tính đập chết ta à nhẹ lại"

" vâng vâng"

" mạnh lên"

" nhẹ lại" Hải Anh khóc không ra nước mắt mẹ nó sao khó chiều vậy

...

Trên bầu trời một thanh niên y phục xốc xếc đang nằm trên một con bạch hạt ngửa đầu uống rượu

" Thánh Tử trốn đi như vậy không tốt đâu" bạch hạt mở miệng nói tiếng người giọng nữ tử như chuông bạc

" im mồm đi, ta chỉ là dự tuyển Thánh Tử mà thôi dù có chết bên ngoài thì cũng chả ai quan tâm hơn nữa dù có về thì mấy lão giả khốn khϊếp đó cũng sẽ làm khó dễ ta và ngươi"

" nhưng..." bạch hạc định nói gì đó nhưng bị cắt ngang

" thôi đéo trình bày nữa"

Ngồi dậy nhằm chán thì đột nhiên nhìn thấy phía xa có một con tàu trên đó có hai mĩ nhân tuyệt sắc màu tóc cả hai rất nổi bậc hai mắt sáng nhưng đèn pha hắn nhảy xuống bay tới tới tàu mẹ bạch hạc cũng nhìn thấy sau đó nó như thiếu máu bay hết tốc lực đuổi theo trong lòng điên cuồng gào thét

" trời ạ đồ ngu ngốc một trong hai có khí tức mà chỉ ở đại trưởng lão mới có lở như mạo phạm bị người ta một bàn tay đập chết thì biết phải giao phó làm sao"

Anh Hải đang cầm một cây quạt to liên tục quạt vẻ mặt đau khổ, trái ngược Thanh Liên đang nằm phơi nắng tay đang cầm một ly nước ép mát lạnh

" hủm" từ xa Hải Anh nhìn thấy một tên đang điên cuồng bay tới chỉ trong chốc lát đã tới trước mặt hắn nắm lấy tay nàng cười một nụ cười ấm áp gió xuân nói

" nàng có nguyện ý làm đạo lữ của ta"

" hả?đồ điên từ đâu tới" đáp lại hắn là một nắm đấm, Thanh Liên cũng khóa chặt lấy hắn may mà nàng đã điều chỉnh lực nếu không hắn đã nổ tung rồi, bạch hạc nhanh chóng bay tới hóa thành một bạch y nữ tử dáng vẻ thanh tú nàng ta vội quỳ xuống trước mặt Thanh Liên dập đầu

"tiểu nữ là người giám hộ của hắn xin tiền bối đừng chấp nhất tên thần kinh khuyết tật này"

" hả ta thần kinh khuyết tật khi nào"

" im mồm đéo trình bày" nói rồi bạch y nữ tử đấm hắn bất tỉnh

Thanh Liên nhìn vở kịch lố lăng diễn ra biến ra một bàn trà Thanh Liên ra hiệu mời ngồi

" uống đi" châm một ly trà đặt trước mặt bạch y nữ tử Thanh Liên nói

" vâng" cầm ly trà bạch y nữ tử một hơi uống hết thấy bạch y nữ tử có vẻ rất khát nàng lại rót thêm một ly nữa,bạch y nữ tử thấy thể cũng một hơi uống hết, người rót kẻ uống, người rót kẻ uống lát sau bạch y nữ tử đã uống hết mười bình trà

" hết khát chưa"

" hết rồi ạ" bạch y nữ tử uống nhiều tới mức muốn ói loại trà này không phải trà thường bên trong chứa linh khí rất nồng đậm, đang bổ não chả lẻ vị tiền bối này định cho mình uống tới chết hay sao

Nhìn tên thanh niên đang nằm ngất xỉu lại nhìn bạch y nữ tử Thanh Liên nói

" tự giới thiệu đi"

" vâng thưa tiền bối tiểu nữ tên Thiên Vũ là người bảo hộ của hắn, à tên thần kinh khuyết tật này tên Tần Xung..."

" hủm thần kinh khuyết tật lại được làm dự bị Thánh Tử à" lắc lư cái lệnh bài hoàng kim điêu khắc cuồng phong và sấm chớp có một hàng chữ dự bị Thánh Tử Tần Xung, mặt sau trống không

" hả"thấy cái lệnh bài trên tay sắc mặt Thiên Vũ trắng bệt

" ngươi nói dối ta à" giọng nói vẫn bình thường nhưng bên trong đã ẩn chứa sát khí

" xin tiền bối tha tội thật ra tên này không phải là người xấu chỉ là ưa trêu ghẹo nữ tử thôi hắn tu luyện đồng tử công nếu làm chuyện nam nữ thì sẽ bị nổ banh xác"

" tiểu như xin lấy mạng mình ra đổi cho hắn" nói rồi Thiên Vũ lấy ra một thanh kiếm định tự vẫn

" thích thì ra biển mà tự vẫn ta không rảnh xem mau lột ra" búng nhẹ thanh kiếm vỡ vụng

" vâng" Thiên Vũ cắn răng đứng lên bắt đầu cởi y phục để lộ làn da trắng như tuyết

" ta thấy ngươi mới thần kinh khuyết lột là lột nhẫn trữ vật ra rồi phắn đi ngươi cởϊ qυầи áo làm gì" xoa xoa mi tâm Thanh Liên nói

Thiên Vũ xấu hổ đỏ cả mặt vội mặc lại y phục rồi lột lấy nhẫn trữ vật trên người đưa cho Thanh Liên

" lột của hắn nữa" chỉ vào Tần Xung hai mắt tím đen nói

Kiểm tra hai nhẫn trữ vật nàng tiện tay cất vào

" hai tên quỷ nghèo"

" được rồi đi đi" Thiên Vũ vội cõng Tần Xung lên nhưng do dự nghĩ tới gì đó nên quăng hắn xuống đất hướng tới Thanh Liên quỳ xuống cung kính hỏi

" tiểu nữ có cách để tiền bối kiếm được rất nhiều tài nguyên không biết tiền bối có muốn nghe?"

" ồ nói"