Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Nhanh: Kẻ Dệt Mộng

Chương 7.2

« Chương TrướcChương Tiếp »
Mắt thấy thời gian không còn sớm nữa, bây giờ Lâm Du còn đang bị nhằm vào, tiểu Ngô nói với nàng một tiếng bản thân liền đi ra ngoài trước, chỉ để lại Lâm Du ở đó, trên mặt không còn bất cứ sự ngượng ngùng nào.

Một lúc sau Lâm Du mới lần nữa trở lại chỗ của mình, xử lý nhiệm vụ công việc hôm nay. Đang gõ bàn phím, bên cạnh liền vang lên tiếng lạch cạch xê dịch của ghế dựa.

Lượng công việc quá lớn, nàng cũng không có để ý động tĩnh xung quanh, mãi đến lúc một bóng đen buông xuống trước mắt, nàng mới ngẩng đầu lên, phát hiện là Trình Dật.

Nàng đứng lên, phát hiện hầu hết người xung quanh đều gượng gạo lộ ra tọc mạch mà nhìn hai người họ, Lâm Du không nói gì.

Trình Dật nhìn nhìn đống văn kiện rõ nhiều bên cạnh nàng, sắc mặt không đổi. Chỉ là tiếp theo nháy mắt hắn liền trực tiếp ôm lấy bả vai của Lâm Du, cười nói với người xung quanh.

“Kinh nghiệm làm việc của bạn gái tôi còn nhiều thiếu sót, phiền mọi người ngày thường chiếu cố nhiều hơn, tôi ở đây xin cảm tạ trước, hôm nào có rảnh mời mọi người đi ăn cơm.”

Khi Trình Dật đang nói chuyện thì hướng Lâm Du chớp chớp mắt, ý tứ là muốn nàng phối hợp, Lâm Du ra vẻ ngượng ngùng, chỉ cúi đầu không phủ nhận, xem như ngầm thừa nhận lời của Trình Dật.

Lúc này các đồng nghiệp xung quanh đều một bộ dạng tiền bối tốt, làm như mối quan hệ với Lâm Du vẫn luôn rất tốt vậy, Trình Dật lúc này mới nói:

“Tôi tìm Lâm Du còn có chút chuyện, chắc là sẽ không ảnh hưởng đến công việc của cô ấy đâu nhỉ?”

Liên tục có người đến nói là hình như có văn kiện không cẩn thận làm rơi ở chỗ Lâm Du, đống tài liệu trên mặt bàn mắt thường có thể thấy được đã vơi đi rất nhiều, Trình Dật vừa lòng kéo Lâm Du rời khỏi phòng làm việc.

Hắn đưa Lâm Du tới một nơi vô cùng yên tĩnh, mắt đào hoa mang theo sự hối lỗi, dịu dàng nói:

“Vừa rồi không có mạo phạm đến cô chứ, nếu có thì cho tôi xin lỗi cô, chỉ là tuy rằng vì để giúp cô, nhưng những lời đó cũng là lời nói thật lòng của tôi.”

Hắn dừng một chút lại lần nữa mở miệng nói: “Lâm Du, tôi thích cô, hy vọng cô có thể cùng tôi lấy việc kết hôn làm mục tiêu xây dựng mối quan hệ này!”

Gần đây tiểu thúc Trình Diệp lại từ chối sự thúc giục cưới sinh của ông nội, còn nhân tiện nhắc tới hắn, mà mấy ngày nay ở chung làm hắn cảm thấy Lâm Du thật sự không tồi, cũng là kiểu mà ông nội khá thích.

Hơn nữa con người nàng rất dịu dàng lại còn… khá giống với Nhan Tình, cứ quyết định như vậy cũng tốt, còn có thể khiến cho ông nội coi trọng chính mình nhiều hơn chút.

Khi hắn nói chuyện trong mắt Lâm Du lại chỉ có thể nhìn thấy khuôn mặt của hắn, đặc biệt là khi hắn dùng đôi mắt đào hoa đầy thâm tình như vậy nhìn nàng, vẻ mặt của Lâm Du lại ngẩn ngơ, giống như là người đối diện đang nói chuyện với nàng là một người khác nữa.

Trình Dật tự tin nàng sẽ nhận lời mình, hắn vừa mới nhắc tới kết hôn, ngay cả nữ sinh hướng ngoại như Nhan Tình cũng muốn dựa vào hôn nhân để trói buộc hắn, huống chi là giống thỏ con như Lâm Du.

Hắn tự tin ngoại trừ điều kiện bên ngoài của bản thân, còn cả những hành động hết sức chân thành này, trong những ngày nàng bị cô lập, chỉ có mình hắn an ủi và ủng hộ nàng, mà nàng cũng càng thêm thích nhìn chính mình, bây giờ chẳng qua là chút rụt rè e thẹn của con gái mà thôi, hắn an tâm chờ đợi lựa chọn cuối cùng của nàng.

Quả nhiên chỉ trong một giây tiếp theo khóe miệng của hắn liền giương lên, khác với sự dịu dàng trước kia, nụ cười hắn lúc này tràn ngập sảng khoái khi đạt được mục đích.

Nhưng hắn đã không phát hiện, vừa rồi tầm mắt khi đáp một chữ “được” kia, Lâm Du vẫn luôn không rời khỏi nửa khuôn mặt của hắn
« Chương TrướcChương Tiếp »