Chương 13

Vinh Gia Ngôn xen vào giữa chúng tôi.

Tôi nhịn không được rụt cổ lại.

Kỳ thật tôi đã định lần lượt chia ra trấn an hai người bọn họ.

Chẳng qua tôi không nghĩ tới Vinh Gia Ngôn vừa mới ở ngoài cửa nhìn chằm chằm chúng tôi, càng không nghĩ tới, Tạ Vô Vọng nói chờ hắn ngủ rồi sẽ thả tôi đi, hiện tại lại khoe khoang như vậy.

Vinh Gia Ngôn trầm mặt hỏi tôi: "Em chọn hắn?”

Tôi vội vàng lắc đầu.

Tạ Vô Vọng lại đen mặt.

Tôi vội nói: "Các anh có thể cạnh tranh công bằng với nhau hay không, ai biểu hiện tốt, em liền ở bên người đó?"

Hai người bọn họ nhìn nhau.

Sau đó, Vinh Gia Ngôn đột nhiên rút vũ khí ra, giật điện Tạ Vô Vọng!

Tôi hoảng sợ nhìn hắn.

Lúc tôi đang chuẩn bị bỏ chạy, hắn đè tôi rồi trực tiếp trói tay tôi lại.

Tạ Vô Vọng cũng bị hắn trói lại.

Sau đó bị kéo ra phòng khách.

Vinh Gia Ngôn đóng cửa lại.

Tôi vội vàng lấy lòng hắn: "Gia Ngôn, kỳ thật vừa rồi em đã lừa Vô Vọng, thực ra trong lòng em thích nhất vẫn là anh. Vì Vô Vọng là một tên biếи ŧɦái âm u, em vẫn cảm thấy anh đứng đắn hơn hắn rất nhiều, em sợ Vô Vọng làm ra hành động quá khích nên em mới muốn trấn an để anh ấy đừng nổi điên trước.”

“Nói như vậy là em chỉ thích anh?”

Nhìn dáng vẻ chỉ cần tôi trả lời sai thì sẽ nổi điên của hắn, tôi vội vàng gật đầu.

“Vậy em hôn anh, không thể kém hơn vừa rồi.”

Tôi:!!!

“Không muốn?" Vẻ mặt hắn âm trầm:" Vậy ba chúng ta, ai cũng đừng hòng ra ngoài. Cùng ch ở chỗ này đi “

Không không không.

Tôi vội nói: "Gia Ngôn, chẳng lẽ anh không muốn cùng em quang minh chính đại công khai với mọi người sao?”

Vẻ mặt hắn quật cường quay đầu đi chỗ khác.

Tôi thận trọng tiến lại gần hắn.

Nhìn khuôn mặt tuấn mỹ của hắn, còn có cánh môi đỏ bừng.

Haha.

Trước sau đều được hôn hai anh đẹp trai.

Vậy là tôi chiếm tiện nghi rồi, cũng không bị thiệt.

……

Cho đến khi hắn đè tôi xuống giường…

Tôi hoảng sợ đẩy hắn ra: "Sao anh lại không tôn trọng em như vậy?"

Hắn đỏ mặt: "Anh muốn ở cùng một chỗ với em. Anh sợ Tạ Vô Vọng tranh giành em với anh.”

Tôi cố gắng bảo vệ sự trong sạch của mình: "Em phải đưa anh về gặp ba mẹ, chẳng lẽ anh muốn không danh không phận ở bên cạnh em sao?”

Hắn chậm rãi,có chút nghi ngờ hỏi tôi: "Thật sao?”

Tôi kiên định gật đầu.

Tạ Vô Vọng bị trói trong nhà tôi.

Còn tôi thì dẫn theo Vinh Gia Ngôn về nhà.

Không phải tôi muốn quay lại, tôi phải tạo ra thời gian ở chung giữa hắn và Tề Tư Tư.

Nếu không con chó điên này chắc chắn sẽ lại nhốt tôi lại.

Tôi vừa về nhà, tất cả mọi người đều nhìn tôi với ánh mắt lạnh lùng.

Chỉ có Tề Tư Tư cười nói với tôi: "Tân Can, mau vào ngồi đi, đừng khách khí, cứ coi như ở nhà mình.”

Tôi cười như không cười ngồi xuống.

Tôi nói với Vinh Gia Ngôn: "Anh ở đây với Tư Tư, em lên tầng kiểm tra phòng em.”

Mẹ tôi muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn lên tiếng: "Tân Can, căn phòng của con, Tư Tư rất thích, con nhường cho con bé đi.”

Tôi nhìn ánh mắt đắc ý của Tề Tư Tư, trực tiếp nổi giận.

Tôi xông tới, liền tát cô ta một cái.

Sau đó Tề Tư Tư vừa vặn ngã về phía Vinh Gia Ngôn.

“Giữ lấy cô ta!”

Ai ngờ, Vinh Gia Ngôn liếc nhìn Tề Tư Tư một cái sau đó trực tiếp đẩy ra.

Mẹ tôi muốn đánh tôi.

Lại bị Vinh Gia Ngôn nắm chặt cổ tay, hắn cả giận nói: “Từ sớm tôi đã biết cái nhà này mắt cao hơn đầu, về sau Tân Can có tôi chăm sóc, không còn mối quan hệ nào cùng các người nữa!”