Kế Hoạch Chữa Gay Cho Tổng Tài

4.57/10 trên tổng số 7 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Thể loại: Tổng tài công x ngạo kiều thụ Gay là gì? Là một căn bệnh cần phải chữa trị kịp thời. Đúng rồi, vậy phải đi tìm chuyên gia ngay lập tức! Nhưng... Lỡ thích chuyên gia mất rồi, phải làm sao đây …
Xem Thêm

Chương 10
Cả buổi tối hai người nằm ngủ với nhau. Nhưng vì Sở Ngạn ngoài bệnh gay ra còn mắc bệnh sợ côn trùng nên suốt buổi cứ nằm cong như con tôm mà ôm chặt Vô Viễn như trẻ nhỏ.

Hại cậu cả đêm ngủ không được, chỉ đến khi buổi sáng dần dần đến thì mới có thể từ từ chợp mắt.

Nhưng đúng lúc đó thì tiểu Đào đạp cửa xông vào, “Vô Viễn ơi…”

Trên giường là hai nam nhân đang ôm nhau thắm thiết, đó là chưa kể một trong hai người đang còn bán khỏa thân.

Tiểu Đào trố mắt nhìn, miệng há to đến mức bỏ lọt một quả trứng.

“C-cậu…”

“Tiểu Đào, cô bình tĩnh” Lạc Vô Viễn vẫn bình tĩnh nằm yên, để người kia ôm trọn mình, thi thoảng còn cọ mái tóc dày vào cổ cậu.

“Vô Viễn, cậu dậy ngay, lão Phú đang ở ngòa-i…” Đào còn chưa nói hết câu thì phía ngoài nghe tiếng ỏn ẻn không lẫn vào đâu được của ông bác man rợ.

“Được rồi” Cậu gật nhẹ đầu, hàm ý bảo cô đi ra, sau đó khẽ quay sang người kia, dịu dàng đánh thức, “Giám đốc, sáng rồi”

Sở Ngạn nhíu mày một chút, vẫn không mở mắt ra, bàn tay bắt đầu sờ soạng lung tung vào áo người kia, đè thật mạnh bờ eo cậu xuống, giọng khản đặc,

“Không muốn”

A…

Lạc Vô Viễn lúc không đè phòng liền bị người kia chiếm thế thượng phong, vẫn giữ thái độ điềm tĩnh mà đanh giọng lại,

“Sở Ngạn”

Lập tức kẻ kia mở choàng hai mắt, lại thấy cậu đang ở dưới mình, bờ áo xộc xệch, liền phát hoảng đứng dậy rồi một mạch lùi ra xa,

“C-Chuyên gia, t-tôi…”

Lạc Vô Viễn vẫn giữ thái độ chuyên nghiệp, đứng dậy xoa xoa eo mà sắc bén liếc nhìn hắn, “Tôi biết, anh bị gay mê sảng”

“Gì cơ?” Hắn tròn mắt ngưỡng mộ

“Là một trong những triệu chứng khi bị gay nhập”

Sở Ngạn kinh ngạc đến mức không thể thốt lên một lời nào trước vị thiên tài trước mặt.

Vừa lúc đó, bác Phú hớn hở đi vào.

Nhưng bác không thể tin vào viễn cảnh trước mắt.

Vị giám đốc cao to đẹp trai kia đang bán khỏa thân, còn vị chuyên gia kiêm họa sĩ thì lại đang xoa nắn eo mình.

Bờ môi bác giật giật, trái tim bác đập liên hồi, “H-Hai người…”

Lạc Vô Viễn nhướn mày, “Chúng cháu ngủ với nhau”

“H-Hả?” Bác Phú đứng không nổi, đành bám lấy bức tường kề bên mà tưa vào, tư thế giống như một con hà mã vừa bị găm ba viên đạn ở mông, rền rĩ nói “N-Nhưng…ta đã định là lần đầu của giám đốc”.

Lạc Vô Viễn không thể hiểu nổi sự đau khổ của người kia, tiếp tục tấn công,

“Dù sao cả đêm cũng không ngủ được, đã vậy còn đau nhức nữa”

Bác Phú trượt từ tường xuống sàn nhà mà rống lên, “Huhu, thật sự không công bằng!”

Sở Ngạn cảm thấy hơi…thương xót ông bác, vội vàng bước lại dìu người ta lên. Mà đối với người kia thì như vậy chẳng khác gì cừu non rơi vào miệng sói. Vừa quệt nước mắt bác vừa lồm cồm bò dậy, hơi ưỡn người ra phía trước cố tình khoe ngực.

Lạc Vô Viễn đôi khi quá ngây thờ để hiểu sự việc, liền quay về vấn đề chính,

“Thôi được rồi, đừng làm trò nữa, bàn về kế hoạch hẹn hò của giám đốc đi”

Thêm Bình Luận