Chương 3: Bé cưng Mộ Mộ, chưa từng trải qua ngày tháng được yêu thương đã tạch!

Cuối cùng, Mộ Mộ cũng nhận ra được quả cầu ánh sáng trước mắt không phải là thứ hay được dùng để đánh bé, hơn nữa cũng không có ác ý gì.

Nhưng cái gì mà hệ thống nuôi dưỡng bé cưng?

Đối với một con Rồng non như Mộ Mộ, vẫn có chút khó hiểu.

Bé nghe một lúc lâu chỉ nắm bắt được vài từ khóa.

Trong đó có một từ khiến Mộ Mộ vô thức lắc đầu.

Gia đình - sẽ đánh bé, khiến đầu bé đau nhức.

Rồng con giơ móng vuốt lên cẩn thận xoa xoa sừng nhỏ.

Sau đó ngoan ngoãn nằm xuống, lại vươn móng vuốt ra sờ quả cầu ánh sáng lơ lửng giữa không trung.

Đôi mắt hơi mở to.

Cầu cầu ấm áp quá…

Móng vuốt rồng con trước đó bị lạnh đến cứng đờ co rúm lại, rồng con cúi đầu nhìn móng vuốt của mình, lại vươn ra lần nữa chạm vào quả cầu.

"A, đã tìm thấy rồi! Ta đã tìm cho con một gia đình Rồng tốt nhất! Gia tộc Rồng Xanh Hungary tao nhã, uyên bác! Cách đây không quá 30 dặm sao, ta đã gửi tín hiệu cầu cứu, nhóc cưng đợi một lát thôi, lát nữa sẽ có gia đình Rồng tới đón con nhé!"

Cùng với âm điệu vui vẻ của Tiểu Dương, ánh sáng trên người nó cũng mờ dần đi.

"Con yên tâm, thế giới này là nơi có độ phù hợp cao nhất mà ta đã cố ý lựa cho con! Hơn nữa, nơi này đã vài trăm năm nay chưa xuất hiện Rồng con, con chính là con non duy nhất ở đây, nhất định sẽ được yêu thương hết mực, bước lêи đỉиɦ cao cuộc sống loài Rồng! Con cố gắng đợi thêm chút nữa…"

"Ngao! Ngao…"

Không sáng rồi!! Cầu cầu hết sáng rồi!!

Rồng con vốn đang cảnh giác, nhưng lúc này đã gấp đến mức chống người dậy, có chút lo lắng.

Tiểu Dương dùng hết sức lực cuối cùng, gửi tín hiệu cầu cứu cho gia tộc Rồng Xanh Hungary nổi tiếng thân thiện, hoà đồng, sức lực cạn kiệt buộc nó phải chìm vào giấc ngủ ngay lập tức, nó mơ màng cố gắng an ủi bé cưng Rồng nhà mình.

Chuyện bất ngờ ập đến thế này, cũng không trách Tiểu Dương được.

Nó vốn chỉ là hệ thống thử nghiệm, trên đường mới được thả ra ngoài ngao du đây đó, đã gặp phải Mộ Mộ đáng thương sắp chết cóng trong băng tuyết.

Nếu lúc đó nó không lao vào, Rồng con đáng thương này sẽ nhanh chóng đông thành đá tảng, lúc đó thì có mười hệ thống cũng không cứu được. Không đành lòng, Tiểu Dương ngay lập tức đưa ra quyết định ký khế ước.

Mộ Mộ cũng là ký chủ đầu tiên của nó, ý nghĩa tồn tại của Tiểu Dương chính là để bảo vệ… mọi bé cưng… đáng thương… xuất hiện trong ph… phạm vi tầm nhìn của nó... Kétttt….

Quả cầu ánh sáng chẳng những tắt ngúm, mà nó còn bắt đầu bốc khói.

Âm thanh máy móc vui tai đột ngột không còn, vèo một tiếng, rơi vào lòng Rồng con, hòa vào cơ thể bé.

Mộ Mộ: ???

Rồng đen nhỏ ngây ngẩn, móng vuốt nhỏ bé sờ tới sờ lui trên ngực mình.

Giọng sữa non nớt mềm mại khẽ gọi.

"Ừ, ừ ư? Ư..."

Đi đâu rồi?

Cầu cầu đi đâu rồi??”

Ở đây tối quá - chỉ có Mộ Mộ, Mộ Mộ hơi sợ...

Rồng đen nhỏ cả người bẩn thỉu, rụt rè nằm trên mặt đất, một lúc sau lại cẩn thận suy nghĩ lời của Tiểu Dương, mượn ánh sáng leo lắt xung quanh, cẩn thận quan sát chính mình.

Gia tộc Rồng Xanh Hungary… ? Chủng Rồng Xanh sao?

Vảy đen mềm mại, móng vuốt đen nhỏ bé không có sức sát thương, đuôi rồng sau lưng cũng không có bất kỳ khác biệt nào.

Đều là màu đen.