Chương 2:

Bởi vì thân thể Bạch Như Tuyết mới lạ, cho nên Bạch Thân vẫn luôn dung túng nàng làm ra vẻ kiêu kỳ dù bất luận nàng nói cái gì đều là chút tình thú trên giường. Hướng chi nàng sinh ra là để nam vui vẻ vưu vật trời sinh. Ngoài miệng nói không thích hắn thao nhưng chân lại quấn lấy eo hắn cọ sát. Bạch Thân đứng dậy cởi bỏ quần áo trần trụi phủ người lên nữ nhi kiều nộn.

Tuy rằng đã gần 50 tuổi nhưng Bạch Thân bảo dưỡng thân thể luôn khá tốt, như này mới có thể cùng Bạch Như Tuyết thiếu nữ 15 tuổi một chỗ. Thân thể nữ nhi kiểu nộn không một chỗ nào không câu người. Hắn cười dùng ngón tay bóp v.ú trắng nõn của nàng ở bên trên nhũ hoa nhấn một cái. “ A....” Bạch Như Tuyết nhấc đầu lên kiều mị rên khẽ bộ dạng này thật khiến hắn thích thú đùa bỡn.

“Này liền sướиɠ? Con thật đúng là cái đồ tiểu da^ʍ phụ...” Bạch Thận nhìn nàng mắt nhắm mơ màng , duỗi tay xoa cằm làm nàng không người rêи ɾỉ hôn xuống miệng nhỏ. Bạch Như Tuyết nhắm hai mắt lại tùy ý để Bạch Thân đêm đầu lưỡi len vào trong miệng nàng khuấy động không ngừng.

Làm nàng nghĩ tới nếu nàng không phải trời sinh dâʍ đãиɠ, như thế nào sẽ làm ra loại truyện câu dẫn Phụ thân làʍ t̠ìиɦ?

Nghĩ đến đay, Bạch Như Tuyết dựng thặng vυ" mình cọ cọ lên ngực Bạch Thân, cọ đến Bạch Thân bừng bừng phấn chấn. Nâng dư.ơng vậ.t thô to dữ tợn, dùng ti.nh dị.ch tiết ra cọ vào cánh bướm nhỏ phấn nộn của nàng. Q.uy đầ.u chếch lên chạm tới bướm nhỏ làm Bạch Như Tuyết đột nhiên run rẩy thân mình, kiều mị kêu lên:”ah...Cha...” Bạch Thân luôn thích nàng ở trên giương kêu Cha thứ này so với xuân dược còn tốt hơn. “ Đ.ĩ nhỏ... Liền như tưởng cha thao con sao...” Bạch Thân vừa nói một bên tiến vào giữa hai chân Bạch Như Tuyết, Q.uy đầ.u không ngừng ma xát cửa hu.yệt. Nhìn bướm nhỏ của nữ nhi sắp bị côn th.ịt của hắn khai phá, chậm rãi hướng bên trong cắm vào.

“ Ah... Quá sung sướиɠ....Bướm nhỏ của Tuyết Nhi vửa bóp lại vừa ấm...” Bạch Thận tuy rằng động tác thong thả, nhưng lúc cắm xuống c.ôn th.ịt hoàn toàn đi vào. Làm cho Bạch Tuyết Như bụng nhỏ từ từ phồng lên một cục chính là hình dáng c.ôn th.ịt của hắn.

“ A...Cha .....Người chậm một chút...Đau quá...” Bạch Như Tuyết cả người cảm thấy vừa thích lại vừa trướng đau, bởi vì bướm nhỏ của nàng vừa chật vừa hẹp mà c.ôn th.ịt Bạch Thân lại quá lớn. Nên mỗi lần hắn cắm vào khiến hu.yệt nàng chịu tới cực hạn làm nàng như muốn ra mà không được. Hai chân không ngừng run rẩy, ôm bả vai của Bạch Thân làm nũng.

Bạch Thân ôm lấy bả vai nàng bế lên làm nàng ngồi vào trong lòng hắn, c.ôn th.ịt không nhanh không chậm hướng nàng đâm sâu vào bên trong nộn hu.yệt đưa đẩy ra vào. Sau đó nhẹ nhàng vỗ mông nhỏ nói:” Đau cái gì mà đau... Đều bị cha thao không biết bao lần...Như thế nào còn đau chứ...”

Bạch Như Tuyết không nói lời nào, giả vừa tức giận cắn một nhát vào bả vai Bạch Thân, giống như một con mèo nhỏ thẹn quá hóa giận. Trên vai cảm giác hơi đau còn có lưỡi nàng lướt qua da thịt hắn cảm giác ướŧ áŧ nóng bỏng. Làm cho cô.n th.ịt Bạch Thân gia tăng tốc độ gắng gượng lại kɧoáı ©ảʍ. Nắm tóc Bạch Như Tuyết, đem nàng từ trên vai hắn tách ra. Nhìn khuôn mặt nhỏ kiều mị mê người của nàng liền hôn lên miệng nhỏ:” Tiểu yêu tinh... là muốn cha thao chết con sao...”

Nói xong Bạch Thân liền ôm eo nàng, đại khai đại hợp thao đến khi nàng sung sướиɠ phun trào.