Chương 7

Tôi đã nghĩ đến rất nhiều kết cục.

Bà già khốn kiếp kia chết, bà ta không chết, bà ta bị cảnh sát bắt đi….

Nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ rằng.

Sau khi tông chết bà ta, hung thủ còn muốn tông chết cả tôi.

Tôi nghĩ mãi cũng không ra, hắn gϊếŧ tôi vì lí do gì?

Chờ khi tôi lấy lại tinh thần, bà ta đã được đắp một lớp vải trắng.

Pháp y đang kiểm tra, có hai vị cảnh sát đi tới trước mặt tôi.

Muốn lấy lời khai.

“Có nhìn thấy chiếc xe gây tai nạn không?”

“Nhìn thấy, nhưng không thấy được người trong xe, hắn còn muốn tông tôi.”

“Gần đây có xung đột với ai không?”

Tôi lắc đầu.

“Vậy thì kì lạ, nếu là tai nạn xe cộ, sẽ không tông hai lần, rõ ràng là có ý định giet người.”

Trong khi cảnh sát đang nói chuyện thì pháp y đi tới.

Trong tay cầm di động của bà già kia.

“Đội trưởng, anh đọc tin nhắn bên trong xem!”

Chỉ liếc mắt một hai cái, khuôn mặt vị cảnh sát đã cứng đờ.

Hắn ngồi xổm trước mặt tôi.

Cố gắng bình tĩnh mà hỏi tôi.

“Cô hiện tại rất nguy hiểm, yêu cầu…. Đúng rồi, chồng cô đang ở đâu?”

“Anh ấy đã đi công tác hồi tuần trước, cũng sắp về rồi.”

Tôi và chồng là bạn cùng Đại học.

Sau khi tốt nghiệp mới yêu nhau và lấy nhau.

Anh đẹp trai, ngay thẳng, năng động và đặc biệt là biết quan tâm đến cảm xúc của tôi.

Có thể nói là một người hoàn hảo để lấy làm chồng.

Trước mặt tôi, anh ấy cũng rất có chủ kiến.

Mãi đến khi kết hôn, tôi mới nhận ra, anh ấy rất trẻ con và nghe lời mẹ.

Tôi cũng hiểu.

Mẹ chồng còn trẻ đã góa bụa, cho nên đã dồn hết tâm tư vào người đứa con trai.

Nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ đến, bà ta lại âm mưu giet chet cháu gái mình, ép chết con dâu.

Bà ta có nghĩ đến, nếu con trai mình biết được chuyện này sẽ như thế nào không.

Lúc tôi còn đang suy nghĩ, thì chồng tôi đã về.

Anh vừa khóc vừa ôm thi thể của bà già khốn kiếp kia.

Khóc xong, anh đi đến bên cạnh tôi.

Tôi cho rằng anh muốn an ủi tôi nên giơ hai tay ra.

Ai ngờ anh lại tát tôi một cái.

“Mẹ tôi chính là do cô hại chết! Cô là cái đồ giet người! Tại sao người chết không phải là cô? Tại sao?”

Tôi bối rối.

Những lời này, tôi đã từng nghe qua.

Đời trước, sau khi con gái tôi chet, mẹ chồng cũng làm trò trước mặt cảnh sát y như vậy.

“Hàm Hàm chính là do cô hại chết! Cô là cái đồ giet người! Tại sao người chết không phải là cô? Tại sao?”

Lúc đó, trong lòng tôi tràn đầy áy náy.

Không nghĩ tới mẹ chồng là hung thủ giet người.

Lúc này, chồng tôi cũng nói giống như vậy.

Chẳng lẽ hắn chính là hung thủ sao?

Tôi thừa nhận trước đây tôi vẫn còn có chút ảo tưởng về chồng của mình.

Hổ dữ không ăn thịt con, anh không thể nào xuống tay với con gái mình được.