Chương 14

-14-

Sau khi ký xong, thủ tục ly hôn diễn ra rất nhanh chóng.

Thời hạn giải quyết ly hôn là một tháng.

Trước khi mọi chuyện kết thúc, tôi nhận được cuộc gọi từ thư ký của Trần Diên Chi: "Trần phu nhân, Trần tổng bị đâm xe!"

Trần Diên Chi đã trở thành một người thực vật.

Là do Mạnh Minh Tuệ làm.

Mạnh Minh Tuệ đã trộm hết tiền của Trần Diên Chi, sau khi phát hiện ra, anh ta mau chóng cử người đi tìm và rất nhanh đã tìm thấy cô ta vừa phá thai ở Hoa Kỳ.

Trần Diên Chi muốn giam cô ta dưới tầng hầm của biệt thự để tra tấn nhưng Mạnh Minh Tuệ đã nhân cơ hội trốn thoát.

Trần Diên Chi đuổi theo.

Trong lúc rượt đuổi, hai xe đã va chạm nhau.

Mạnh Minh Tuệ bị trọng thương, Trần Diên Chi trở thành người thực vật, hôn mê không tỉnh.

Và tôi đã trở thành cổ đông lớn nhất của Tập đoàn Trần thị chỉ sau một đêm.

Tôi thay trang phục, khoác lên mình bộ đồ công sở đã lâu không mặc. Đứng trước gương, tôi thậm chí còn không nhận ra chính mình.

Suýt nữa tôi đã quên mất.

Nhiều năm trước, tôi cũng đứng trong giới kinh doanh, cống hiến hết mình lúc tuổi trẻ.

Là tôi tự nguyện lui về chăm lo cho gia đình.

Nhưng tôi chưa bao giờ quên rằng tôi cũng là một doanh nhân có năng lực vượt trội, có thể cùng Trần Diên Chi thành lập Tập đoàn Trần thị.

Đứng tại cuộc họp cổ đông, lời nói của tôi truyền khắp phòng họp một cách rõ ràng: “Tôi sở hữu 32% cổ phần của Tập đoàn Trần thị, Trần Diên Chi đang nằm viện nhưng ngay cả khi anh ta xuất viện thì Tập đoàn Trần thị có thể chịu đựng được vị tổng giám đốc đầy tai tiếng này không?”

“Đứng trên lập trường kinh doanh, lợi ích là trên hết.”

"Thay vì cố gắng giải quyết mớ hỗn độn kia, thì tốt hơn hết nên vạch ra một đường lối rõ ràng, điều này càng có lợi cho sự phát triển của tập đoàn Trần thị."

"Mọi người nghĩ sao?"

Ngay khi ý kiến này được đưa ra, các cổ đông nghị luận sôi nổi nhưng không ai phản bác.

Tôi nói tiếp: "Những ai ủng hộ tôi đảm nhận vị trí chủ tịch và tiếp quản công việc kinh doanh của Tập đoàn Trần thị, xin hãy vui lòng bỏ phiếu bằng cách giơ tay."

Mười cổ đông.

Mười phiếu đã được bầu.

Tôi danh ngôn chính thuận được bổ nhiệm vào chức vị mới.

"Cảm ơn mọi người đã tin tưởng."

Tôi đứng dậy, hơi cúi đầu cảm ơn: “Từ giờ trở đi, tôi, Hạ Nhiễm, sẽ tiếp quản tập đoàn Trần thị và dẫn dắt mọi người cùng nhau tạo dựng một tương lai mới.”

Giữa tiếng vỗ tay của đám đông.

Tôi đã nhìn thấy chính mình của nhiều năm trước.

Cô ấy nói tên cô ấy là Hạ Nhiễm.

Không phải là Trần phu nhân.

(Còn tiếp...)