Chương 3: Sống Lại

Bà nội Tạ Miêu là có dự tính, lại yêu thương cháu gái bà kỳ thật sớm liền nhìn trúng con trai nhỏ của nhị phòng Lý gia Lý Phương Đông.

Lý Phương Đông cùng nguyên chủ cùng tuổi, thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên, vì nguyên chủ cùng người khác đánh nhau, lớn lên lái xe chở nguyên chủ cùng nhau đi học, tình yêu chớm nở, về sau thuận lý thành chương mà thích nguyên chủ, mà nguyên chủ đối với trúc mã vẫn luôn chiếu cố mình cũng tín nhiệm và ỷ lại, lão thái thái cũng vừa lòng Lý Phương Đông thông minh tri kỷ.

Sau khi hai người cao trung tốt nghiệp, Lý Phương Đông hưng phấn mà cầu cha mẹ thay mình hướng Tạ gia cầu hôn, không nghĩ tới bà nội Lý mãnh liệt lại phản đối, như một gáo nước lạnh dập tắt Lý Phương Đông trái tim nóng bỏng, hắn nghĩ muốn phẫn nộ mà phản kháng, bà nội Lý dập tắt Lý Phương Đông trái tim lửa nóng, một chút tia lửa đều không còn.

Đau buồn quá độ, lão thái thái sinh bệnh ngã xuống, lúc sau thân thể càng ngày càng sa sút, rốt cuộc không có chịu đựng được đến mùa đông, liền xuôi tay, lưu lại nguyên chủ lẻ loi một mình.

Mà nguyên chủ chống đỡ làm xong tang sự cho bà nội, ở nhà trong chăn khóc lớn một lúc, nghĩ đến bà nội đã mất, nghĩ đến tình yêu còn không có nở rộ liền héo tàn, liền nghĩ trên đời chỉ còn lại một mình, không gì cái vui trên đời, linh hồn không hề lưu luyến mà đi, mà Tạ Miêu vì bị trúng độc liền tới nơi đây.

Tạ Miêu nhìn đến nơi này, nội tâm thổn thức, kính nể lão thái thái cứng cỏi lại đau buồn thế này, bà ngậm đắng nuốt cay nuôi lớn cháu gái chung quy cô ấy không có cho mình một sinh hoạt cuộc sống thật tốt, mà đi theo bước chân người thân đã mất .

Nghĩ lại, Tạ Miêu lại nghĩ đến chính mình lần này ly kỳ xuyên qua. Ngày hôm qua, liền ở ngày hôm qua! Cô còn hảo hảo sống ở thế kỷ 21, bởi vì bạn tốt kết hôn, làm phù dâu cô nhân sinh lần đầu tiên uống say, tỉnh lại liền nghiêng trời lệch đất.

Uống nhiều hại thân, lời khuyên vàng ngọc, hẳn là nên nghe theo. Cô đây là đem mạng sống đến làm thực tiễn.