Chương 44

Âm thanh này vừa phát ra, mọi người xung quanh đều quay đầu lại, sau khi nhìn thấy Tạ Ngọc sau liền ôm quyền hành lễ, “Đại nhân!”

Tạ Ngọc ừ một tiếng, đứng ở tại chỗ không nhúc nhích, cũng không nói chuyện.

Đại nhân tới nơi này để làm cái gì vậy ?

Người nha dịch lên tiếng đầu tiên chớp chớp mắt, ngập ngừng bước sang một bên rồi dò , “Đại nhân, ngài có muốn không?”

Tạ Ngọc nhìn hắn ta với một ánh mắt đầy tán dương.

Có thể làm việc ở Phủ Khai Phong, đương nhiên nhãn lực đều không kém, vì thế chúng nha dịch tức khắc bừng tỉnh, sôi nổi đứng sang hai bên để nhường đường, nháy mắt mở ra một cái lối đi thật lớn.

Các thuộc hạ bày tỏ lòng tốt, nếu cự tuyệt thì là người quá cạn nhân tình, Tạ đại nhân miễn cưỡng mà đi thẳng vào, vừa nhấc mắt, ở ngay chính giữa có một cảnh tượng kinh hoàng ập vào mặt:

Có một hán tử nằm nghiêng trên mặt đất, trên mặt hắn ta bê bết máu, la hét thảm thiết. Mà Mã cô nương trong truyền thuyết bị mang về thẩm vấn đang dùng đầu gối đè lên trên xương hông của hắn ta, một tay ấn vai, một xoắn cánh tay của đối phương ngược hướng, coi sự giãy giụa của đối phương như không có gì, cười tủm tỉm dùng lực.

Lại nghe thêm vài tiếng răng rắc trầm đυ.c, tất cả bọn nha dịch đều biến sắc, hán tử kia đột nhiên trừng lớn đôi mắt, cả người cứng đờ, sau đó cả người giống như cá chết bị ném lên bờ, mềm oặt nằm liệt xuống giường.

“Được rồi,” Mã Băng đứng dậy, dùng mũi chân đá đá vào phía sau lưng hắn ta, “Đừng giả chết nữa.”

Linh hồn nhỏ bé của hán tử kia giống như bị cái vặn tay kia làm cho bay đi, nằm im tại chỗ, sau một hồi lâu mới chậm rì rì bò lên.

Ánh mắt của hắn ta dại ra, cử động cơ thể cứng đờ, như thể đã chết qua một lần.

Hắn ta ngập ngừng thử thăm dò đi ra một bước, ôi?! Ôi ôi ôi! Eo không đau!

“Kì diệu quá đi!”

Mã Băng cười nói: “Ngươi thời trẻ không sử dụng lực đúng cách, lại làm việc mệt đến tàn nhẫn khiến cho eo lưng xương cốt sẽ sai vị trí, hiện giờ tuy rằng ấn trở về đúng vị trí. Nhưng mấy năm nay đã tạo thành tổn thương không cách nào đền bù, nếu hằng ngày bảo dưỡng đúng cách,sẽ không bị đau vào mỗi ngày mưa giống trước kia nữa.”

“Tốt quá,” hán tử kia vui vô cùng, “Đa tạ đa tạ, chiêu thức bó xương của Mã đại phu thật sự kì diệu!”

Mã Băng sảng khoái khoát tay, “Không khách khí, phí chữa bệnh lằ hai lượng bạc.”