Chương 8. Tuấn Triết, chúc mừng sinh nhật

Chương này có chơi niệu đạo nha mng ơi, ở gần cuối á.

Hôm nay là sinh nhật Tuấn Triết, Lục Đình lúi húi trong bếp làm bánh. Đang đánh kem thì điện thoại thông báo có cuộc gọi đến.

Người ở đầu dây bên kia giọng gấp gáp nói: "Lấy giúp em tập tài liệu trong ngăn kéo thứ 2, đưa đến đây nhanh cho em nhé"

Lục Đình nghe vậy cũng nhanh chóng tìm đồ rồi bắt taxi đến nơi.

Sau khi đến nơi, gửi tài liệu cho lễ tân rồi chuẩn bị đi về thì bị tiếng người ở trong tháng máy phía gọi lại:" Lục Đình, em bên này!"

Anh cầm lại xấp tài liệu từ bàn lễ tân, sau đó đến đưa tận tay cho cậu:" Cái này đúng không?"

Người đối diện không cầm tài liệu mà nắm tay anh kéo vào thang máy, sau đó bấm nút đi lên.

Lục Đình gấp gáp muốn về nhà làm bánh cho mau xong:" Ở nhà anh còn có việc, để anh về làm cho xong". Vừa nói vừa đưa tay bấm thang máy đi xuống.

Tuấn Triết chặn tay anh lại, ôm anh trong lòng, gục đầu xuống vai anh:" Còn gì quan trọng hơn em được chứ"

Nói xong liền dồn anh vào góc tháng máy, tay lại không ăn phận mà bóp mông anh, sau đó từ từ đưa tay vào vạt áo.

Sáng nay công ty có việc, Tuấn Triết phải đi đến đây từ sớm nên mấy cái "nghi thức" thường ngày đều không kịp làm.

Lục Đình không biết tại sao hôm nay người này lại trở nên nhõng nhẽo, có lẽ là do công việc gặp vấn đề rất lớn. Anh vỗ lưng Tuấn Triết, tay còn lại nắm tay cậu kẹp vào háng:" Ừ, anh ở đây"

Thang máy dừng lại, Tuấn Triết dắt tay anh đi vào bàn làm việc của mình.

Phòng này không lớn không nhỏ, tuy cậu ít khi lên công ty nhưng vẫn được dọn dẹp rất kĩ càng nên trông rất gọn gàng.

Tuấn Triết ngồi trên ghế, ôm anh vào lòng đọc tài liệu. Lục Đình ngồi chơi điện thoại một lúc rồi cũng chán, muốn về nhà nhưng vẫn muốn nán lại với Tuấn Triết thêm một lúc nữa.

Có lẽ vì sáng nay thức dậy sớm, hai mí mắt anh nặng trĩu, thϊếp đi lúc nào cũng không hay. Lúc thức dậy đã hơn 2 tiếp đồng hồ, sực nhớ ra còn bánh sinh nhật ở nhà nên chuẩn bị đi về.

Tuấn Triết thấy người trong lòng động đậy, biết anh đã tỉnh nên cúi xuống hỏi:" Dậy rồi à?"

Lục Đình ưm 1 tiếng, sau đó hơi lảo đảo rời khỏi lòng Tuấn Triết, hoá ra 2 tiếng đồng hồ này cậu đều ngồi im cho anh ngủ.

Vừa muốn mở miệng bảo mình chuẩn bị về lại bị một lực kéo anh ngã vào lòng người kia.

Lục Đình ngẩng đầu, hai mắt mơ màng nhìn Tuấn Triết. Cậu không nhịn được nuốt nước bọt, cúi đầu xuống hôn anh.

Nụ hôn đầu tiên trong ngày, vừa mạnh mẽ vừa cháy bỏng. Môi lưỡi giao nhau, lưỡi Lục Đình bị mυ"ŧ đến tê dại, hai cánh môi cũng sưng đỏ, nước bọt theo khoé môi mà chảy xuống.

Sau khi cả hai buông ra, cậu liếʍ mυ"ŧ vành tai anh, sau đó thì thầm:" Ở lại với em một chút nữa"

Hơi thở của cả hai người dần nóng lên, Tuấn Triết bé anh lên bàn, tay cậu không an phận bắt đầu sờ khắp nơi trên cơ thể Lục Đình.

Chiếc áo sơ mi mỏng từ phẳng phiu sau một trận giày vò từ đôi tay ma quỷ liền trở nên nhăn nhúm, nhất và vùng ngực.

Vì của quá khó mở, tên đáng ghét Lục Đình liền xé toạc ra. Chiếc áo nịt ngực cũng không thoát khỏi số phận, sau khi nút gài cuối cùng được gỡ ra cũng là lúc cặρ √υ" to được thả.

Hai tay Tuấn Triết xoa nắn, nhào nhặn nó thành muôn hình muôn vẻ. Vừa bóp vừa bú ʍúŧ như muốn vắt kiệt sữa của anh.

Mỗi sáng nếu như Lục Đình dậy trước sẽ dùng ngực kẹp ©ôи ŧɧịt̠ để gọi Tuấn Triết dậy. Vì hôm nay cậu rời nhà sớm nên không chạm đến cặρ √υ" này chút nào.

Sự mềm mại trên tay truyền đến, cậu lại càng bóp nó mạnh hơn, cho đến khi hai tay đầy sữa lại đưa đến trước mặt Lục Đình để anh liếʍ.

Lúc Đình liếʍ hết bàn tay của cậu, kẽ tay còn vương lại vài giọt sữa cũng liếʍ hết.

Sau đó lại cúi đầu bú, dùng tay ép chặt hai đầu ti lại. Vì bình thường cậu thích kéo núʍ ѵú anh ra nên bây giờ nó dài như đốt ngón tay.

Núʍ ѵú vừa dài lại còn đang dựng đứng, phía trên còn vương sữa trắng, hình ảnh da^ʍ mĩ đều được Tuấn Triết thu vào tầm mắt.

Hai đầṳ ѵú được ép sát với nhau, khi hai đầu ti vừa chạm, Lục Đình như bị điện giật, giơ tay che miệng thật chặt, cố không để mình phát ra tiếng.

Tuấn Triết bị hành động này của anh chọc cười:" Lúc ở nhà rên dâʍ đãиɠ thế nào thì ở đây cũng vậy, phòng này cách âm tốt lắm"

Lục Đình nghe cậu nói vậy nhưng vẫn sợ, dù sao đây cũng là môi trường làm việc, lỡ như có người nghe thấy chẳng phải sẽ lớn chuyện sao.

Tuấn Triết thấy anh vẫn cố chấp, lấy điện thoại mở 1 file lên. Lúc đầu Lục Đình còn không hiểu cậu định làm gì, sau đó lại đen mặt.

Đúng là đồ biếи ŧɦái, người trong video đó không phải anh sao. Tiếng rên ngắt quãng từ loa điện thoại dần được truyền ra, lời lẽ dâʍ đãиɠ tục tĩu vô cùng.

Lục Đình nghe được, dươиɠ ѵậŧ ở dưới hạ thân cũng tiết từ đứng dậy, lỗ da^ʍ cũng không chịu thua mà kêu gào đòi ăn. Tuấn Triết thấy biểu tình cùng với phản ứng cơ thể của anh rất hài lòng.

Cậu ép chặt hai vυ" hơn nữa, sau đó đưa vào miệng cùng hút. Hai đầṳ ѵú bị mυ"ŧ cùng một lúc khiến Lục Đình sướиɠ điên, ngửa đầu rêи ɾỉ: "Chồng…haa…mạnh..sướиɠ…aa…chồng…chồng bú…vυ" đĩ của…vợ…sướиɠ…aa…vυ"…da^ʍ…nứиɠ…đừng…đừng cắn…"

Hai đầṳ ѵú áp sát nhau vừa được lưỡi chăm sóc lại cùng lúc bị răng nghiền ép khiến chủ nhân vừa sướиɠ vừa thốn cực điểm.

Cho đến khi Lục Đình là hét phóng đãng cầu xin, Tuấn Triết mới tha cho hai vυ" của anh.

Miệng rời đi thấy được hai bên vυ" bị làm nhục mạnh mẽ thế nào. Vết hôn đỏ chói khắp hai bên da thịt, trên quầng vυ" còn để lại vết cắn, hai núm bị cắn sưng tấy đỏ lựng như muốn rụng xuống đang rỉ sữa.

Nhìn hình ảnh dâʍ ɭσạи do chính mình làm tác giả, Tuấn Triết rất hài lòng lấy điện thoại ra quay chụp vài cái, trong lúc quay còn bóp cho rỉ thêm sữa rồi mới xong.

Lục Đình còn đang ngồi nghỉ mệt, hai chân lại bị banh ra, quần trên người đang bị lột xuống.

Anh vừa định thần lại thì người phía dưới đã vùi mặt vào qυầи ɭóŧ của mình hít lấy hít để, hơi thở nóng rực phả vào qua lớp vải khiến anh cũng nóng hơn.

Tuấn Triết liếʍ láp chiếc qυầи ɭóŧ đến khi nó ướt sũng lộ ra hình dạng dươиɠ ѵậŧ đang cương cứng. Cậu dùng ngón trỏ chọc chọc có, sau đó lại chạm đến viên ngọc phía trên đỉnh.

Lục Đình khẽ run, từ sáng đến giờ anh không chỉ uống nướ© ŧıểυ đêm của Tuấn Triết mà còn chưa đi đái, trong bụng và lỗ da^ʍ bây giờ toàn nước là nước.

Cậu cởϊ qυầи lót của anh ra, sau đó mở miệng ngậm lấy qυყ đầυ của anh. Được sự ấm ấp bao trùm lấy, Lục Đình không kiểm soát được mà đái ra.

Tuấn Triết thấy nước đã được xả, miệng hút thật nhanh thật mạnh, nuốt ©ôи ŧɧịt̠ anh xuống đến gốc.

Không chỉ phần đầu mà cả phần thân cũng được phục vụ, Lục Đình sướиɠ đến nỗi nhấn gáy Tuấn Triết thật mạnh, áp sát mặt cậu vào háng mình, vừa đưa đẩy vừa cảm nhận sự ấm áp nó mang lại.

Gần một phút anh mới đái xong, thoả mãn kẹp đầu Tuấn Triết giữa háng mình, giọng nũng nịu: "Ông xã, em cũng muốn uống của ông xã"

Nói xong liền buông đầu cậu ra, nhảy xuống bàn để uống mĩ vị.

Nhìn thấy ©ôи ŧɧịt̠ hằn lên trên lớp vải quần, Lục Đình áp mặt vào ngửi mãi. Mùi hương này luôn làm anh chết mê chết mệt.

Mũi dụi dụi vào quần tây, từ từ cởi thắt lưng đến kéo khoá, tất cả đều làm trôi chảy một đường.

Cho đến khi ©ôи ŧɧịt̠ kia chỉ cho cách một lớp vải, bàn tay say mê sờ nắn. Thấy anh lề mề quá, Tuấn Triết tự vạch quang xuống, sau đó kéo tay anh chạm vào.

Bàn tay ướt mồ hôi chạm vào dươиɠ ѵậŧ nóng hổi làm Lục Đình hơi giật mình. Sau khi chuẩn bị đưa mặt đến, phía cửa truyền đến tiếng gõ.

"Mời vào"

"Chào giám đốc, tôi đã làm xong, bây giờ báo cáo lại"

"Ừ anh nói đi"

Bàn tay phía dưới đang định rụt lại thì bị bắt về, tìm Lục Đình sợ muốn nhảy ra ngoài, anh lắc đầu ra hiệu cho cậu.

Tuấn Triết cứ coi như không nhìn thấy, lấy tay anh áp vào thân ©ôи ŧɧịt̠. Lục Đình theo từng chuyển động của cậu mà chạm đến từng đường gân trên thân.

Tay Lục Đình dần chủ động lại, anh dùng hai tay tuốt ©ôи ŧɧịt̠, sau đó lại mυ"ŧ ngón tay cho đẫm nước bọt rồi sục thật mạnh.

Tuấn Triết ho khụ khụ hai cái, bất ngờ gì người dưới chân lại bạo như vậy. Nhưng rất tốt, theo đúng ý của cậu.

Hai tay không chỉ chăm sóc thân ©ôи ŧɧịt̠ mà quỷ đầu và trứng cũng được tận tình phục vụ. Hai tay đẫm nước mềm mại cứ nặng nhẹ mát xa khiến cậu thư thái.

Tuấn Triết dùng chân nghịch dươиɠ ѵậŧ đang căng cứng của Lục Đình, ép sát nó vào bụng anh, dùng mũi giày nghịch ngợm nghiến vào hai túi trứng.

Lục Đình đang hăng máu vừa chịu kí©h thí©ɧ suýt chút rên to thành tiếng, may mà vẫn kìm lại được. Anh tức giận, dùng ngón út đâm mạnh ngón tay lên qυყ đầυ, sau đó dùng miệng mυ"ŧ mạnh.

Thư ký vừa báo cáo xong lại thấy giám đốc ho, lần này không phải hai tiếng như lúc nãy là mà một trận ho như sặc nước.

Hắn có ý tốt muốn đến chỗ Tuấn Triết hỏi han, nhưng cậu chỉ nói không sao rồi bảo hắn đi lãnh thưởng.

Người ta đã nói thế rồi chẳng lẽ mình còn mặt dày ở lại, hắn xoay đầu bước ra ngoài đóng cửa lại.

Người thứ ba trong phòng rời đi khiến hai người còn lại thở phào nhẹ nhõm. Lúc nãy Lục Đình vừa cắm ngón tay tại còn mυ"ŧ mạnh khiến Tuấn Triết sướиɠ quá đái ngay tức khắc.

Trong khi thư ký đến gần bàn, có lẽ chỉ cách 3 bước chân, trong miệng Lục Đình vẫn là cột nướ© đáı mạnh mẽ đó. Cho đến khi hắn đi được một lúc, nước trong miệng anh mới từ từ hết.

Nuốt đến hớp cuối cùng Lục Đình mới mở miệng thở phì phò. Tuấn Triết cũng không có vẻ gì là giận, chỉ là hơi bất ngờ vừa nãy anh còn sợ như vậy là lại đáp trả cậu.

Lục Đình vẫn không muốn làm đến bước cuối cùng, vì anh muốn để dành cho tối hôm nay.

Tuấn Triết bế anh ngồi vào lòng mình, sau đó đưa tay xuống phía dưới lần mò. Lục Đình đương nhiên biết được cậu muốn làm gì liền giữ tay cậu lại, sau đó thì thầm vào tai: "Để tối được không, anh chuẩn bị hết rồi"

Tuấn Triết cũng biết anh nói về cái gì, nhưng ©ôи ŧɧịt̠ cậu đã phát hoả rồi, bây giờ chỉ có thể dập anh mới dập được lửa.

"Chuẩn bị xong hết rồi sao, vậy bây giờ luôn có được không?"

Lục Đình tỏ vẻ lưỡng lự, còn bánh chưa làm xong, đang muốn từ chối thì nhìn thấy ánh mắt cún con của cậu liền gật đầu đồng ý.

Hai người mặc đồ rồi xuống lấy xe về nhà. Cho dù là ở trong thang máy hay trên xe tên biếи ŧɦái kia đều dùng tay anh áp vào dươиɠ ѵậŧ để hạ nhiệt.

Vừa vào nhà, Tuấn Triết đã kéo anh chạy vào phòng bếp, đổ sữa vào đít anh sau đó lại nâng mông anh lên uống cạn.

Sau đi đã cơn khát, cậu lại nhìn thấy trong tủ có hai túi bắt kem, là do Lục Đình chuẩn bị.

Tuấn Triết nhìn thật lâu, sau đó quay sang đòi quà: "Quà của em là gì?"

Lục Đình bảo cậu chờ chút, sau đó lên lầu sửa soạn gì đó. Khi anh đi xuống, cả người Tuấn Triết tê rần, nhìn không chớp mắt.

Lục Đình xỏ khuyên vυ"!!!!!!

Hai vυ" treo một chiếc xích nhỏ nối với dươиɠ ѵậŧ, trên núm gú là hai chiếc chuông nhỏ. Theo mỗi bước đi, hai vυ" no đầy nảy lên nảy xuống, tiếng chuông cũng theo đó mà vang lên.

Kết hợp cùng với đó là chiếc váy xuyên thấu cùng với qυầи ɭóŧ ngọc trai khiến cậu chỉ muốn nhào đến hϊếp chết con đĩ trước mặt.

Cho đến khi Lục Đình đứng trước mặt, Tuấn Triết vẫn cảm thấy vô thực. Hai tay chạm vào vυ" của anh, sờ đến hai quả chuông, phát hiện hoá ra là đeo, không phải xỏ khuyên.

Đúng vậy, Lục Đình sợ đau làm sao xỏ khuyên được, Tuấn Triết tự nói với mình như vậy. Nhưng anh lại đưa vào tay cậu một món đồ, đây là…. Đây chẳng phải dụng cụ bấm lỗ sao!!

Tay phải cầm đồ run rẩy chuyển qua tay trái, sau đó Tuấn Triết nhìn vào mặt Lục Đình để xác nhận lại: "Đây là thật đúng không?"

"Ừ, là thật"

"Nhưng phát đợi một chút nữa, anh vừa uống thuốc tê và thuốc giảm đau, tần 3p phút nữa mới làm"

"Anh… anh tự làm sao?"

Lục Đình nhìn dụng cụ xỏ lỗ trên tay cậu, cười hỏi: "Sao anh lại phải tự làm"

"Đúng đúng, nên để em, để em làm, để em làm cho"

Vừa nói vừa tự gật đầu tỏ vẻ rất đúng, sau đó bế anh lên bàn ăn. Nhìn người mang dáng vẻ dâʍ đãиɠ trước mặt, chút ý thức của Tuấn Triết rốt cuộc cũng khôi phục lại.

Lúc nãy nhìn thấy hai túi bắt kem ở trong tủ lạnh, cậu liền lấy ra.

Cắt một đầu nhỏ của túi, cậu bắt kem lên từng chỗ lên cơ thể anh. Hai vυ" cùng với ©ôи ŧɧịt̠ như bị bao phủ ngập trong lớp kem.

Cơ thể ấm nóng tiếp xúc với lớp kem lạnh làm Lục Đình hơi run rẩy.

Tuấn Triết đặt từng loại quả lên đó, vừa ăn vừa mυ"ŧ vυ" và ©ôи ŧɧịt̠. Đôi khi cậu còn áo ý cắn vào da thịt khiến anh ngứa ngáy.

Hai tay đưa xuống phía sau, sờ đến nước da^ʍ của c̠úc̠ Ꮒσα đã tuôn ra, anh đang hai chân mời gọi.

Nhưng Tuấn Triết vẫn mải mê ăn, không đoái hoài gì đến nó. Sau khi ăn hết kem trên người Lục Đình, cậu rút ống thông niệu đạo cho anh.

Lục Đình cảm thấy có điều gì chẳng lành, vừa nghĩ xong liền chắc chắn. Tuấn Triết lại bóp kem vào lỗ tiểu của anh.

Sự mềm xốp của kem đi vào trong niệu đạo ấm nóng làm anh giật mình. Thấy kem đã đi thật sâu xuống dưới, anh cũng khá nhiều thì Tuấn Triết mới dừng tay.

Cậu nhìn lỗ tiểu đang vương kem trên đó, dùng ống thông bắt chước động tác giáo hợp đâm vào rút ra chục cái liền đưa miệng vào hút mạnh.

Lục Đình bị ống thông nghịch đến phát điên, vừa thở hồng hộc vừa cầu xin: " Aaa… chồng…không ….không nổi… tha…tha…cho vợ…hư…sẽ hư… sẽ hư…©ôи ŧɧịt̠…mất…"

Kem tan chảy phụt vào miệng cậu một chút rồi dừng lại. Tuấn Triết nghĩ chưa đủ kí©h thí©ɧ nên chưa ra được hết, sau đó lại dùng ống đâm chọc thêm vài chục cái.

"Đĩ da^ʍ, nhìn mặt vợ xem có chút gì đau không hả? Rõ ràng là sướиɠ chết, con đĩ này sao lại thích nói dối như vậy"

Lúc này Lục Đình như phát điên, nửa người trên co giật, nửa người dưới lại đẩy hông để ống thông đi sâu hơn: "Aaaaa….đĩ…da^ʍ…thích…áaa…sướиɠ…ȶᏂασ sướиɠ…ȶᏂασ banh ©ôи ŧɧịt̠ luôn…©ôи ŧɧịt̠…©ôи ŧɧịt̠ bị…bị ȶᏂασ to…cho…cho chồng…ȶᏂασ ©ôи ŧɧịt̠…lúc…lúc chồng đái…không đái vào…l*и…mà…đái lại…vào ©ôи ŧɧịt̠ vợ"

Tuấn Triết nghe anh nói như vậy cũng đỏ mặt, nhưng cậu cũng biết là không thể. Cậu không dám chơi đến mức đó, đồ ngốc này đúng là chuyện gì cũng nói được. Có biết ȶᏂασ vào ©ôи ŧɧịt̠ là cái chuyện kinh thiên động địa gì không.

Nhưng cậu cũng muốn thử, không phải là ȶᏂασ, mà là đái vào ©ôи ŧɧịt̠ anh. Muốn cho anh giữ cả nướ© đáı của mình ở trong bàng quang của anh, sau đó hung hăng dùng đồ vật ȶᏂασ ©ôи ŧɧịt̠ anh.

Chỉ nghĩ như thế thôi mà đã nóng ran hết cả người, nhìn người trước mặt ý loạn tình mê, cậu lại bóp kem vào thêm một lần.

Lần này Lục Đình không còn giãy giụa mà mong chờ thêm một đợt mới. Tuấn Triết nhìn lỗ tiểu đang mở, lấy tay với 1 chiếc đũa, sau đó thấy thế cho ống thông mà tàn nhẫn chọc vào.

Lục Đình đang muốn hưởng thụ lại giật mình, từ mê man lại tỉnh táo nhìn Tuấn Triết. Cậu ra hiệu cho anh chắc chắn sẽ không sao, Lục Đình cũng không nghi ngờ mà lại nằm xuống chờ đợi.

Tuấn Triết vuốt ve ©ôи ŧɧịt̠ anh, sau đó lại từ từ dùng đũa khuấy đảo. Vì đũa dài nên dễ điều khiển độ sâu hơn, Tuấn Triết từ từ đẩy đầu đũa xuống, cho đến khi chỉ còn một nửa.

Nhìn thấy lỗ đái của anh đã ăn được một nửa, Tuấn Triết dùng tay tát nó hai cái. Lục Đinh ăn đau, vừa muốn ngẩng đầu nhìn lại bị cậu dùng đũa thọc rút thật mạnh nên cổ lại ngửa ra.

"Ư….chồng…áaaa….hư…hư mất…đừng…chậm…chậm thôi…chồng…chồng ơi…aa…ngoáy…ngoáy mạnh lên…dùng…dùng đũa…ȶᏂασ…ȶᏂασ banh ©ôи ŧɧịt̠…ȶᏂασ to ©ôи ŧɧịt̠…©ôи ŧɧịt̠ vợ…ȶᏂασ to ra…áaaa…©ôи ŧɧịt̠ vợ…to…cho…chồng ȶᏂασ…cho chồng bắn tinh…vào ©ôи ŧɧịt̠…cho ©ôи ŧɧịt̠…vợ…uống…tinh…chồng…đái tinh…vào ©ôи ŧɧịt̠ vợ…để vợ…giữ…giữ nướ© đáı…cho chồng"

Tuấn Triết vừa thả tay ra khỏi đũa thì nó liền bay ra, theo sau đó là kem cùng với tϊиɧ ɖϊ©h͙ đậm đặc. Cậu vừa nhìn thấy chất lỏng bắn ra liền há miệng mυ"ŧ, uống hết kem đến tình dịch và nướ© ŧıểυ.

Lục Đình vừa được xả xong mặt rất thoả mãn, Tuấn Triết nhịn đến căng trước nhưng từ nãy đến giờ vẫn chưa làm gì. Trong đầu cậu cứ vang mãi cái câu đái vào ©ôи ŧɧịt̠ vợ của Lục Đình. Nói liền làm liền, nhân lúc ©ôи ŧɧịt̠ của Lúc Đình còn đang khai mở, cậu liền ngồi xổm lên người anh, dí sát hai đầu ©ôи ŧɧịt̠ vào nhau.

Chất lỏng màu vàng từ từ rỉ ra, một số rớt ra ngoài, số còn lại tự nhiên chui vào người Lục Đình.

Lục Đình dưới tác dụng của thuốc tê và thuốc giảm đau dần hơi mệt, công với từ nãy đến giờ rên la khiến anh không còn sức lực, nằm trên bàn mặc Tuấn Triết chơi gì thì chơi.

Tuấn Triết thấy anh đã ngấm thuốc liền bắt tay vào làm, hai vυ" còn dựng đứng khiến cho việc này dễ hơn. Chỉ qua 30 giây, 2 vυ" da^ʍ đã được đeo hai chiếc chuông đáng yêu.

Tuấn Triết bóp kem vào c̠úc̠ Ꮒσα Lục Đình, sau đó cho thêm nho xanh và dâu tây vào, bắt đầu làm sinh tố. Lục Đình mệt quá đã thϊếp đi, cũng không biết dáng vẻ mình khi mang khuyên vυ" mê người thế nào

Tuấn Triết nắc mạnh anh, hai vυ" theo chuyển động mạnh mà nảy lên, theo đó là tiếng chuông thanh thúy đang vương vài giọt sữa.

Cậu nhìn hai vυ" to đính 2 quả chuông đang bắn sữa, kiềm chế bản thân để không bóp nó. Vừa mới xỏ xong, chạm vô thôi đã đau rồi chứ đừng nói là nhéo rồi bóp.

Sau khi bắn xong, cậu dùng muỗng mọi móc hết kem và trái cây ra, sau đó cất vào tủ lạnh rồi bế anh lên lầu.

Phải để anh nghỉ ngơi thật tốt, tối nay còn một bất ngờ nữa dành cho Lục Đình.

Mấy hai cho út khờ xin nhận xét nha, tại gần cả năm trời mới viết, sợ là thua mấy đợt trước nữa 😭

Mấy hai ơi út viết xong cái tay nó không còn thuộc về út nữa. Tự nhiên nửa đêm có hứng đi viết truyện 🥲

Truyện chỉ còn 1 chương và ngoại truyện nữa thôi hen

Mấy hai recommend cho út mấy bộ niệu đạo với pls 🙏