Chương 9

Sắc mặt Cố Bách hơi vặn vẹo, "Cậu không thấy được Lộ Nghiêu hành hạ giày vò cậu ấy như thế nào sao? Lộ Nghiêu căn bản không thích cậu ấy, cậu ta và Lâm Viễn Chi ở bên nhau chính là vì..."

"Chính là vì cái gì?" Nguyễn Thanh nở một nụ cười trào phúng, "Ý cậu muốn nói là, Lộ Nghiêu là vì cậu nên mới cố ý tiếp cận Lâm Viễn Chi?"

"Ý tớ không phải như vậy."

Cố Bách có chút chột dạ rũ mắt, từ khi bắt đầu học cấp hai, bên cạnh hắn chưa bao giờ ngừng xuất hiện những người theo đuổi hắn, đối với hắn mà nói, người khác thích hắn là chuyện quá bình thường rồi, loại người giống Lộ Nghiêu, tán tỉnh nửa đường liền quay qua yêu bạn cùng phòng hắn, hắn chỉ cảm thấy đối phương có âm mưu thôi.

Không đến mức mà mị lực của hắn còn không bằng Lâm Viễn Chi đi?

Nguyễn Thanh tới bãi đỗ xe vốn là muốn nói chuyện tử tế với Cố Bách, nhưng nghe được lời Cố Bách nói liền trầm mặt xuống.

Cố Bách không chỉ kỳ thị đồng tính, còn có chủ nghĩa đại nam tử* đã in sâu trong xương cốt hắn, sao cậu trước kia lại không phát hiện ra?

*Chủ nghĩa đại nam tử (Male chauvinism): hay còn gọi là chủ nghĩa Sô-vanh nam, nó đề cập đến tư tưởng trọng nam khinh nữ, ưa thích con trai hơn con gái hoặc sự mặc cảm của đàn ông so với phụ nữ trong thái độ, ngôn ngữ, chính sách và hành vi. (Nguồn: Baidu.) Ở đây so với trường hợp của CB thì tui thấy định nghĩa gốc của chủ nghĩa Sô vanh này hợp lý hơn, đại khái là cậu này cảm thấy bản thân mình là thượng đẳng còn những người khác là rẻ mạt đáng khinh.

"Cố Bách, cậu không cảm thấy, có đôi khi cậu tự đem chính mình trở thành trung tâm vũ trụ sao? Cái trái đất này cũng không chỉ xoay quanh mỗi mình cậu đâu."

Nguyễn Thanh một mình trở về bàn.

Lộ Nghiêu đang ăn cá hầm cải chua mà Lâm Viễn Chi gắp cho, nhận thấy sắc mặt Nguyễn Thanh không đúng lắm, quan tâm nói, "Đàn anh, có chuyện gì sao?"

"Anh không sao, các cậu cứ ăn đi, tớ có chút việc nên về ký xá trước đây."

Mập Mạp thật vất vả mới lôi được người tới cùng nhau ăn, không nghĩ tới lại tan rã trong không vui như vậy. Hắn có chút xin lỗi mà nhìn về phía Lộ Nghiêu.

"Thật xin lỗi đàn em nha, hôm nay vốn tưởng có thể vui vui vẻ vẻ ăn cơm, cuối cùng lại biến thành như vậy."

"Không sao đâu đàn anh, anh gọi đồ ăn cho năm người, hai đứa chúng em ăn không nhiều lắm, đồ ăn còn lại đành phải trông cậy vào anh rồi."

Mập Mạp:...

Bỏ đi, biến buồn bực thành thèm ăn vậy.

Giữa trưa, Lộ Nghiêu ăn no xong liền mệt rã rời, Lâm Viễn Chi phải về trường học làm thí nghiệm, cậu liền trở về căn chung cư cậu thuê.

Vừa ngáp vừa đi ra khỏi cửa thang máy, liền nhìn thấy một thân hoa hòe hoa sói lòe loẹt chờ ở cửa.

Vương Khánh Quốc nhìn đến mặt cậu, bị dọa đến rớt cái gương trong tay.

"Cậu, cậu là ai?"

"Đại học Lộ Ngô Ngạn Tổ*, sao nào, không quen biết?"

*大学路吴彦祖:đại khái là có họ của Lộ Nghiêu + Ngô Ngạn Tổ, nhưng mà cái đại học là sao zẫy

Vương Khánh Quốc đem gương cầm tay bỏ vào trong túi, giày cao gót đi tới, vẻ mặt bi phẫn kiểu "cậu là cái đồ phản bội tổ chức."

"Hay cho một Lộ Nghiêu, giờ cậu chuyển sang style tiểu bạch thỏ thanh thuần đúng không? Lão nương còn đang bực bội đây, cậu dùng thủ đoạn gì mà lại khiến giáo thảo của chúng ta mê mệt đến chết đi sống lại vậy không biết."

Đây là lần đầu tiên cậu ta nhìn thấy bộ dáng không trang điểm của Lộ Nghiêu, gương mặt sạch sẽ thoải mái, mắt hai mí hơi mỏng, một bên mũi có nốt ruồi nhỏ màu nâu. Mặt mày đoan chính, nói một câu cực phẩm giới gay cũng không quá.

Vương Khánh Quốc không nhịn được dùng tay véo mặt cậu.

"Vương Khánh Quốc, cất móng vuốt của cậu ngay cho tớ."

"Nói bao nhiêu lần rồi, lão nương tên Vương Điệp!"

Vương Khánh Quốc ngồi xuống sô pha, ngón tay còn lưu lại cảm giác mịn màng, nhìn Lộ Nghiêu từ trên xuống dưới, giọng điệu trở nên nhiều chuyện, "Cậu với giáo thảo tiến triển tới bước nào rồi? Hôn môi chưa?"

Lộ Nghiêu đang uống nước chanh thiếu chút nữa phun nước đầy mặt Vương Quốc Khánh.

"Cậu điên à, tớ với anh ấy ở bên nhau mới hai ngày!"

"Nếu tớ là cậu, ngày đầu tiên liền đem người lừa lên giường có biết không? Thế mà cậu đến hôn môi cũng chưa hôn, thật là phí phạm của trời."

Nghe được mấy lời này mặt Lộ Nghiêu hiện đầy vạch đen, đột nhiên điện thoại trên bàn bỗng rung một cái.

Chủ tịch CLB nhϊếp ảnh: 7 rưỡi tối nay ở hội trường tầng 1 tòa dạy học phía nam có tổ chức hoạt động của CLB, đề nghị các thành viên đúng giờ mang theo máy ảnh đến tham gia. Xin cảm ơn.

CLB nhϊếp ảnh? Cậu tham gia cái CLB này khi nào vậy?

Vương Khánh Quốc thổi thổi bộ nails của mình, không chút để ý nói, "Kia không phải cậu tham gia lúc theo đuổi Cố Bách sao? Cậu vì tham gia cái CLB này mà tiêu mất 1 vạn mua cái máy ảnh đó."

"Đúng rồi, chủ tịch với phó chủ tịch là fan couple của Cố Bách và Nguyễn Thanh đó, đối với cậu phải gọi là hận thấu xương. Tớ đề nghị cậu vẫn là đừng nên đi."