Chương 29: Lời tiên đoán

Sau khi khảo sát ý kiến của các người chơi ở thung lũng Logant, những người thuộc tộc thú nhân đều quyết định ở lại. Họ có thể giúp ích khi Azeal tranh cử chức Tổng thủ lĩnh. Những người chơi khác có một bộ phận nhỏ sẽ đi theo Lucas rồi tiến vào Warz.

Cung tiễn thủ tinh linh nhìn Athur, mới chợt nhớ ra một việc mình được giao đãi: "À đúng rồi! Tôi sẽ tách một trăm người đưa Athur về doanh địa của Liên Minh."

Người được gọi tên đang trong tình trạng áp suất thấp, mặt mày lạnh băng không một biểu cảm. Y ngẩng đầu lên nhìn Lucas, đôi mắt màu xanh băng như muốn đóng đá đối phương.

Lucas bị nhìn đến sởn cả gai ốc, anh nuốt nước miếng, dè dặt nói: "Rishima mong anh có thể đến Warz sớm, trợ giúp nghiên cứu và xây dựng trận pháp truyền tống."

Thật ra nguyên văn câu nói là "Dù có phải trùm bao tải bắt cóc cũng phải mang Athur về bằng được." nhưng anh không dám nói. Anh sợ bị tên pháp sư tính tình không tốt này ướp lạnh.

Nam pháp sư tóc trắng không nói gì, chỉ dùng dư quang quan sát biểu hiện của Azeal. Không có gì thay đổi cả. Thậm chí...

"Vậy giúp tôi đưa thư cho Rishima được không?" Thiếu niên dùng cặp mắt sáng ngời như cún con hỏi y.

Athur mím môi không đáp. Lòng y nghẹn ứ và chua xót. Còn cảm thấy không cam lòng. Y chống bàn đứng dậy, bỏ đi không nói một lời, để lại hai người nam nhân ngơ ngác nhìn nhau.

Đoàn người của Lucas vì lên đường gấp nên chỉ nghỉ lại một đêm, sáng sớm hôm sau đã rời đi. Ngày kế tiếp nhóm đi về Warz cũng bắt đầu di chuyển. Trong mấy thành viên cũ của The Wanderers đang lập kế hoạch bắt cóc Athur theo lệnh thì tối phương đã tự tìm đến. Mặc dù nhìn biểu cảm của y rất không tình nguyện, như muốn gϊếŧ người.

"Đi cẩn thận nhé!" Azeal cùng những người ở lại đi ra cổng thung lũng đưa tiễn. Cậu vỗ vai Athur, dặn dò.

Y nhìn bàn tay đang đặt trên vai mình, muốn nói gì đó nhưng cuồi cùng vẫn không mở miệng. Khuôn mặt lạnh băng hằm hằm không cho đối phương sắc mặt tốt.

Athur hất tay Azeal ra, đi lên phía trước và triệu hồi thú cưỡi: "Đi thôi."

Thiếu niên sói bị ghét bỏ, gãi đầu không hiểu gì, không biết mình đắc tội người ta chỗ nào. Cậu nhìn theo đoàn người ngụy trang thành thương nhân, lặng lẽ lên đường.

"Nhất định phải lên đường bình an."

.....

Đưa ánh mắt ra xa tít tắp chỉ thấy cỏ mọc um tùm cao ngang đầu người, che phủ tàn tích đổ nát. Kiến trúc làm bằng đá bị rêu mọc kín tường, máu khô thành màu đen còn để lại dấu vết ở khắp nơi. Cảnh tưởng hoang tàn là những gì nhóm Rishima thấy ngay khi bước vào bên trong thành Warz.

"Nếu không phải tường thành sau lưng vẫn còn thì tôi cho rằng đây là một bình nguyên." Big Brother ngơ ngác nhìn màu xanh lá cây trước mặt, lẩm bẩm.

"Vùng nội thành chắc đỡ hơn chút?" Imie an ủi.

"Kiểu gì cái pháo đài cũng còn." Rishima nói, nàng nhìn cảnh vật xung quanh, cả tưởng thành lung lay sắp đổ, ngập ngừng, "Nhưng công tác xây dựng sẽ thực sự mệt đấy."

"Đi đến pháo đài trước đi." Hydra triệu hồi Lion, bế nàng lên lưng Giáp Sư, dẫn đầu tiến vào vùng nội thành.

Đoàn Cyclone cũng không phản đối, nhanh chóng chạy đuổi theo. Càng đi sâu vào càng thấy được sự hoang tan của nó. Mới chỉ 500 năm trôi qua, một con số nhỏ với phần lớn cư dân của Maverlous, nhưng không ai có thể tin được nơi mình đang đứng từng một trong tám thành trì giàu mạnh nhất đại lục. Nơi này giống như bị xóa sổ vậy. Họ thậm chí còn không thấy được bất kỳ kiến trúc đặc chưng nào của bán Long nhân.

"Chỗ này sẽ còn di sản của các thế hệ trước bỏ lại sao?" Mini hỏi.

"Còn chưa vào tới nội thành, những thứ đó sẽ được để trong lãnh địa của các gia tộc lớn hoặc Thánh địa." Rishima giải thích, "Cũng có thể bị Livita chuyển vào trong pháo đài rồi."

Hydra nhìn khung cảnh trước mắt. Không biết có phải vì ảnh hưởng từ huyết thống hay không, nhưng hắn từ khi tiến vào Warz vẫn luôn có cảm giác buồn man mác. Như là một người đi xa xứ trở về quê nhà, nhưng những gì còn lại chỉ là thương hải tang điền.

Một bàn tay mềm mại và ấm áp phủ lên mu bàn tay hắn, Hydra cúi đầu. Rishima ngẩng đầu nhìn hắn bằng ánh mắt ôn nhu, đôi môi hồng nhạt cười nhẹ. Nàng nâng một bàn tay khác dịu dàng an ủi.

"Đừng buồn~ Tôi sẽ phục hưng nơi này cho anh~"

Khuôn mặt Hydra ngay lập tức ửng đỏ, hắn túm tay Rishima kéo xuống, giọng có chút hung dữ: "Đừng sờ xoạng lung tung!"

Thiếu nữ tóc trắng cười hì hì, tốt bụng không nhắc đến việc hai tai bán Long nhân đã đỏ ửng lên bán đứng tâm trạng của hắn.

Cả đoàn người chạy vội hai tiếng đồng hồ mới nhìn thấy bức tường nội thành. So với cái bên ngoài thì trông nó vẫn còn tạm ổn. Dù bị đổ vỡ không ít nhưng trạm canh gác vẫn còn nguyên, chỉ bị rêu và dây leo bám kín mít.

Cửa thành đã bị húc đổ, trận pháp phòng thủ đã sớm bị hủy diệt từ trận chiến năm ấy. Đoàn người nghênh ngang tiến vào.

Kiến trúc trong thành có một bộ phận nhỏ còn được bảo toàn năm, sáu phần. Thông qua các chi tiết để lại thì thường là cửa hàng ma pháp, lữ quán cấp cao và nhà của các hiệp hội. Đều là nhóm người có điều kiện xây dựng nhà cửa bằng nguyên liệu ma pháp đắt đỏ.

Nhưng đi sâu vào hơn, tiếp xúc với địa phận của quý tộc và các hiệp hội, bang hội lớn thì cảnh đổ nát hoang tàn lại tái hiện. Giống như nơi này là chiến trường chính năm ấy.

Bọn họ còn đi qua một cục đá không rõ hình dáng nằm chơ vơ giữa một vùng đất trống rộng lớn. Nếu không phải mấy mục sư trong đoàn nhạy bén với tín ngưỡng thì không nghĩ nơi này là Thánh Điện của thành Warz. Hòn đá kia rất có thể là tượng của vị Thần họ cung phụng.

Càng tiến sâu vào trong, Hydra càng cảm thấy đau khổ. Cảm xúc bi thương bao bọc lấy hắn đến mức không thở nổi. Đến lúc này Rishima và một số thành viên trong đoàn Cyclone cũng cảm nhận được một nỗi buồn khó tả đang trào dâng trong lòng.

Thiếu nữ chu nho nhíu mày quan sát biểu cảm của từng người. Ngoại trừ Hydra, những ai có cảm xúc tiêu cực đều tín thờ phụng Nữ Thần Mặt Trăng Selena.

Tại sao? Hydra là bán Long nhân, trở về cội nguồn thấy đau buồn là điều dễ hiểu và hợp lí. Nhưng những người đi theo Thần Mặt Trăng cũng gặp trường hợp tương tự? Rõ ràng năm đó là Thánh Điện thành Lunase đã tru sát vị Thần bảo hộ vùng đất này.

"Chúng ta đi tiếp không?" Lovely hỏi với giọng điệu lo lắng. Họ còn cách pháo đài gần 500km nữa. Và trạng thái xấu này càng đến gần thì càng nặng.

"Đi đi. Đến cũng đến rồi." Rishima nhìn Hydra, nhận được sự đồng ý liền hít một hơi thật sâu rồi từ thở ra.

Cả đoàn lại lên đường. Có thể vì lâu rồi cũng thành quen. Những người bị ảnh hưởng cũng dần bỏ qua cảm xúc tiêu cực.

Một tòa pháo đài đen ngòm to lớn như con quái vật kim loại dần dần hiện ra trước mắt. So sánh với cảnh tưởng tiêu điều xung quanh, nơi đây trông vẫn như thường xuyên được bảo quản. Không rêu phong dây đằng, không rỉ sét, máu me.

Đây không phải lần đầu tiên họ thấy pháo đài chiến đấu. Các thành trì lớn đều có một cái.

Rishima được ôm xuống đất, hai mắt phát sáng nhìn quái vật khổng lồ trước mặt. Nàng tiến lên, vươn tay sờ lên cánh cửa kim loại cao lớn. Một trận pháp hiện lên.

Wang cũng đi đến bên cạnh, khoanh tay quan sát: "Hình như nó thuộc về bên luyện kim. Tôi nhìn không hiểu."

Trong quá trình luyện kim cũng phải vẽ trận pháp. Nhưng nó không giống những gì các trận pháp sư được học, chỉ có luyện kim thuật sĩ có thể hiểu.

"Ừ." Nàng gật đầu, miệng nhỏ đọc lẩm nhẩm quy tắc của trận, "Là loại mật khẩu sinh trắc học."

"Hể?" Big Brother ngơ ngơ, "Thế phải tìm người tạo ra cái này hoặc người khóa nó mới được hả."

"Pháo đài chiến đấu là món quà Thần Rèn ban tặng, Thần không có DNA. Người sau đang ở Livita, muốn cũng không lấy được." Rishima trả lời. Nàng vuốt cằm suy nghĩ, mắt lam đảo một vòng rồi dừng lại ở Hydra.

Bán Long nhân bị nàng nhìn chằm chằm có chút ngượng ngùng. Hắn nhăn mặt, làm bộ không vui: "Lại muốn tôi làm gì?""

"Anh thử đặt tay lên trận pháp đi. Đây là quê hương của tộc bán Long nhân. 500 năm trước đã bị rời đi, Warz cũng bị phong ấn. Biết đâu họ chính là chìa khóa để khởi động cái này?"

Đoàn Cyclone nghe vậy cũng cảm thấy có thể. Đôi lúc đừng nghĩ phức tạp quá.

Hydra không phản đối, nâng tay ướm lên trận pháp. Ánh sáng đỏ bừng lên, chói đến không mở được mắt. Chữ và số trên trận tung bay nhảy múa. Cả tòa pháo đài rung chuyển lan ra cả mặt đất, phát ra âm thanh ầm ầm.

Mọi người hốt hoảng bám lấy nhau, đề phòng nhìn xung quanh. Biến cố diễn ra đến tận 10-15 phút mới dừng lại.

Tích!

[Những dũng giả đến từ thế giới khác, rất vui vì các bạn đã đến.]

Âm thanh của thiếu niên trẻ tuổi vang lên. Nó là linh hồn luyện kim, là pháo đài chi linh. Giọng nói đột ngột của nó dọa tất cả sợ trắng mặt.

Nó biết họ không phải người của thế giới này!

[Đừng sợ. Tôi không có ý xấu.] Hình như Warz nhận ra đối phương sợ hãi, nó vội vàng trấn an.

Có ai là người xấu nói mình là xấu không! Đây là lời thoại đặc trưng của hội phản diện đấy!

Hydra kéo Rishima ra sau lưng mình, đi lùi lại. Hắn cảm nhận có một ánh mắt dừng lại trên cơ thể mình. Không có ác ý, như là tò mò muốn xác nhận điều gì đó.

[Tôi đã đợi mọi người từ rất lâu. Tôi được cho biết các bạn nhất định sẽ đến.] Warz tiếp tục nói, [Là lời của Thần Trí Tuệ. Khi ba mặt trăng tỏa sáng trên trời cao, kẻ xâm lăng xuất hiện, những kẻ sa đọa hoàn toàn quên mất nguồn cội của mình, các dũng giả đến từ thế giới khác sẽ là ánh sáng soi đường cho đại lục.]

Lễ hội đêm Trăng, Quần Đoàn Dị Dạng xâm lấn và những kẻ phản bội Maverlous. Lời thiếu niên nói là thật.

Cơ thể cứng lại. Tim hẫng một nhịp. Mồ hôi ứa ra. Họ muốn quay người bỏ chạy, nhưng chân như đóng đinh trên mặt đất.

Không biết qua bao lâu. Có lẽ chỉ trong giây lát, cũng có thể hàng giờ đồng hồ đã trôi qua. Rishima nhìn chằm chằm vào cánh cửa kim loại đen nhánh, hỏi.

"Còn những ai được biết về điều này? Hãy thề với Thần Trung Thực rằng những gì ngươi nói đều là sự thật."

[Được.] Linh hồn của pháo đài đáp lại không chút ngần ngại, [Hỡi vị Thần cai quản sự thật, linh hồn luyện kim Warz xin thề sẽ không có bất kỳ giấu diếm hay lời dối trá. Nếu con vi phạm, sẽ bị mạt sát hoàn toàn.]

Đối với linh hồn của sự vật, đạt được cơ hội "sống" là vô cùng quý giá. Thậm chí còn có thể được công nhận là một chủng tộc nếu vượt qua các bài kiểm tra, nên thề bị hủy diệt chứng minh Warz đang rất nghiêm túc.

Rishima hỏi tiếp: "Còn có những ai biết được sự thật về bọn ta?"

[Chỉ mình tôi.]

"Thần Trí Tuệ đã biết trước được những gì?"

[Ngài ấy biết được Quân Đoàn Dị Dạng sẽ xuất hiện và có người tiếp tay cho chúng. Chiến tranh nổ ra, dân chúng lầm than. Các bạn sẽ là anh hùng giải cứu thế giới.]

Nghe được mình là chúa cứu thế, nhưng Rishima không thấy vui chút nào. Đây là trách nhiệm quá mức to lớn với họ.

"Chúng tôi xuyên đến đây là có sự sắp đặt?"

[Tôi không biết. Tôi chỉ nhớ rằng Thần Trí Tuệ ra lệnh cho tôi chờ đợi các dũng giả từ thế giới khác. Ký ức của tôi dừng lại khi Loạn Thần Chiến xảy ra.]

Loạn Thần Chiến chính là cuộc chiến tranh do vị Thần bảo hộ Warz gây lên.

"Trận pháp phong ấn ngoài thành, cố tình có lỗ hổng cho bọn tôi tiến vào?" Nàng và Wang trong lúc giải trận đã nhìn ra một chỗ trống có thể chui vào. Khi đó nàng bị sự vui mừng và phấn khởi che mắt, không nhận ra có gì khác thường. Một trận pháp sư tài giỏi sẽ không để một lỗi lầm nào xuất hiện, dù là nhỏ nhất ở một nơi quan trọng như Warz.

[Đúng vậy. Tôi vẫn luôn ở trạng thái nửa ngủ say. Khi các bạn đến, tôi đã nhận ra. Nhưng phong ấn của pháo đài thật sự cần bán Long nhân mở. Lulun nói pháo đài Warz chỉ có thể do con dân Warz khởi động. Người đóng pháo đài cũng chính là cô ấy.]

"Lulun?"

[Là luyện kim thuật sĩ phụ trách bảo trì cho tôi. Cổ đã hi sinh.] Nói đến đây, giọng điệu của Warz buồn hẳn đi, bên trong còn cất chứa nỗi nhớ nhung khôn nguôi.

Hydra nhìn pháo đài khổng lồ trước mặt, hỏi ra một câu hỏi hắn đã rối rắm từ lâu: "Năm đó bán Long nhân thực sự đã đọa ma?"

[Không biết. Tôi không nhớ. Nhưng tôi không tin những đứa trẻ tôi bảo vệ sẽ làm như vậy.] Warz im lặng hồi lâu mới trả lời, nó nhìn những đứa trẻ đến từ thế giới khác với ánh mắt bi thương, [Tôi thật sự sẽ không làm hại các bạn. Lulun yêu thế giới này đến vậy, tôi sẽ không để nó bị phá hủy.]

Rishima mím môi, nàng trao đổi ánh mắt với những thành viên khác hồi lâu, cuối cùng cũng quyết định: "Mở cửa đi."

Tiếng cửa kim loại dày nặng cọ sát với mặt đất phát ra âm thanh ầm ầm. Kiến trúc mang phong cách khoa học mở ra trước mắt.

[Chào mừng các bạn tiến vào pháo đài chiến đấu Warz. Tương lai mong được giúp đỡ nhiều hơn.]