Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Khi Dị Dạng Nhỏ Tham Gia Trò Chơi Thoát Hiểm

Chương 13: Con đường muỗi đốt

« Chương TrướcChương Tiếp »
Hai nhóm người cùng lúc nhận ra có điều không ổn, quay đầu muốn chạy ra ngoài đường cái.

Nhưng dải cây xanh hai bên nằm sát vỉa hè, với cỏ dại lốm đốm chiếm một phần diện tích khá rộng, như hai tấm lưới lớn màu xanh lá cây giam giữ những người thử thách vô tình bước vào bên trong.

Bà cụ nhìn thấy vô số muỗi hoa to bằng quả bóng bàn ầm ĩ bay đến, hoảng sợ run rẩy đi những bước nhỏ ra giữa đường.

Chàng sinh viên bế dị dạng nhỏ không nói một lời lập tức đuổi theo.

"Giữa đường cái là ngõ cụt, bên kia cũng có dải cây xanh!" Gã cụt tay lo lắng hét lên, vừa nhìn thấy hành động không chút do dự của chàng sinh viên, bản thân gã bắt đầu do dự...

Nhưng tiếng vo ve phía sau ngày càng gần, làm da đầu tê dại, gã đành cắn răng đuổi theo mấy người ra giữa đường cái.

Cách đó hơn chục mét, nhóm người kia lại đưa ra quyết định hoàn toàn khác. Chắc hẳn họ biết giữa đường đều là ngõ cụt tử thần, dứt khoát muốn liều mạng, nghênh ngang lao vào khu dân cư mà họ đến trước đó để chống lại quân đoàn muỗi.

Sau đó, những người đầu tiên đi vào bị bao trùm bởi đám mây đen dày đặc. Chỉ trong chốc lát, hơn chục con muỗi hoa độc đen trắng khổng lồ đã đậu xuống người họ, cắm ngà dài vào.

"Á!!!!"

Mấy người kia liên tục la hét thảm thiết, có người bất chấp vết thương lếch từng bước dài về phía cổng khu dân cư! Có một người thử thách bị thương ở chân bỗng mọc ra những cành cây màu nâu nhạt, vụng về vung vẩy để đuổi muỗi.

Thử thách viên khác, dị năng của họ vẫn chưa được nâng cấp hoàn thiện, chỉ có thể đứng tại chỗ kêu la, nhảy múa lung tung, dùng hai tay không ngừng gỡ bỏ những con côn trùng hút máu kinh tởm trên người.

"Muỗi nhiều quá trời ha." NPC công nhân làm cỏ, kẻ gây ra mọi chuyện trong dải cây xanh, lúc này mới bắt đầu lẩm bẩm lặp lại lời thoại: "Nên phun thuốc trừ sâu mới đúng."

Nói xong, hắn ta cứng nhắc vặn mở công tắc thùng thuốc trừ sâu sau lưng, phun ra sương mù màu xanh lá cây nhạt về phía trước. Những con muỗi hoa to lớn vừa vỗ cánh ầm ĩ cách đó một giây, sau khi dính phải sương mù xanh lá, lập tức bị nhuộm một lớp màu xanh huỳnh quang rùng rợn rồi lần lượt tắt lửa rơi xuống.

Phía trước mặt của NPC công nhân làm cỏ giống như trời đổ mưa đá, từng đàn muỗi độc rơi xuống lộp bộp.

Tiểu Dị cùng đoàn người bất chấp tình cảnh bên này, họ chạy dọc theo lòng đường! Đồng thời cố gắng vẫy tay chặn từng chiếc xe có buồng lái nhỏ mờ mịt như sương mù, không nhìn thấy tài xế bên trong.

Những người thử thách bị muỗi đốt, ngứa ngáy khó chịu, da cũng dần dần phồng lên từng mảng đỏ ửng! Khi họ nhìn thấy công nhân làm cỏ phun thuốc, như thể đã nhìn thấy vị cứu tinh trong địa ngục, tất cả quay người lao về phía khu vực an toàn màu xanh lá cây nhạt đó.

"Thưa quý ông, ông bị côn trùng đốt à?" Công nhân làm cỏ mỉm cười nói, điều chỉnh vòi phun thuốc trừ sâu về phía vài người: "Để tôi xịt thuốc đuổi muỗi miễn phí cho nhé!"

Thuốc trừ sâu màu xanh lục huỳnh quang được phun trực tiếp lên mặt hai người đi đầu, sau đó họ thậm chí không kịp giãy dụa, giống như những con muỗi bị trúng độc, ngã bất động xuống đất...

Thử thách viên còn lại vội vàng đổi hướng chạy tán loạn bốn phía!

Nhóm người Tiểu Dị đã nhiều lần cố gắng chặn xe nhưng không thành công, nhìn thấy sương mù đen cùng muỗi hoa hai bên đường sắp hội tụ ở một chỗ, bao trùm hoàn toàn những người đang vội vàng giữa những kẽ hở kia!

Ngay lúc này, tiếng còi xe vừa trầm vừa chói tai đột ngột vang lên sau lưng bọn họ. Họ vội vàng kéo nhau sang một bên để chiếc xe buýt cũ kỹ lao thẳng qua.

Tài xế NPC một tay đặt lên cửa sổ xe đã hạ xuống một nửa, kẹp điếu thuốc lá đang cháy, tay kia cầm một chiếc còi điện hét:

"Xe qua, chú ý an toàn! Xe qua, chú ý an toàn!" Thật khó tin khi tên tài xế này có thể hét lên câu nói bình thường với giọng điệu tức giận và độc đoán như thế.

"Nhanh lên, về trạm xe buýt! Thông thường xe buýt sẽ dừng ở mỗi trạm, nhưng chỉ cần thử thách viên lên xe, nó sẽ kích hoạt một thử thách khác." Cô gái đeo khẩu trang thét chói tai, dường như giọng nói của cô bị lệch tông do cơ thể búp bê vận động quá sức giới hạn...

Mấy người đuổi theo đuôi xe buýt rồi lần lượt vào trạm xe, tên tài xế dùng lợi thế nóng tính của mình, mở cửa xe trong một giây rồi chuẩn bị lên ga, gã cụt tay bước lên, dìu bà lão vào xe trước.

Tiếp theo là chàng sinh viên ôm dị dạng nhỏ, cuối cùng là cô gái đeo khẩu trang, thực ra cô không sợ muỗi đốt nhưng bản thân cô không muốn bị bỏ lại.

Ai ngờ trong nhóm gặp nguy hiểm kia có một tên dị năng kép, tên đó dùng dị năng hệ sức mạnh và tốc độ, vội vàng vụt đến!

Tuy nhiên, với thực lực của tên đó, chạy về hướng dân cư cũng có thể thoát thân suôn sẻ, nhưng việc chạy về khu dân cư, sau đó quay lại tắm thuốc trừ sâu, rồi chạy tiếp về trạm xe buýt đã khiến tên đó liên tục xoay vòng trong đám muỗi hoa.

Vừa khi cô gái đeo khẩu trang bước lên, tên dị năng kép đã hoảng loạn và đau đớn lao vào cùng với đàn muỗi! Chỉ thấy hắn mặt mày dữ tợn, hắn sợ xe buýt đóng cửa liền vươn tay ra giật mạnh chiếc túi vải đeo chéo của cô gái đeo khẩu trang xuống, muốn mượn lực để nhảy lên xe buýt.

Nhưng cô gái đeo khẩu trang gầy yếu lại không hề bị kéo dưới sức kéo mạnh của tên dị năng kép kia! Chỉ nghe thấy tiếng la của cô gái, siết chặt chiếc túi vải nhỏ rồi kéo về phía mình. Đồng thời giơ cao đôi chân nhỏ mảnh mai đá vào vai tên dị năng kép. Như thể hành động giật túi của tên đó sẽ lấy đi mạng sống của cô vậy!

Sương mù đen và muỗi hoa ầm ĩ lan tỏa, tên dị năng hệ sức mạnh và tốc độ bị muỗi bám trên người cũng nổi giận, dùng cả hai tay giật mạnh rồi tự mình nhảy lên!

Ngay lúc này, chiếc túi vải thô nhỏ bé đã không thể chịu được sức nặng, bị nứt đôi với tiếng xé toạc. Kèm theo tiếng kim loại giòn tan, vô số kim bài rơi lả tả khắp xe và dưới đất...

Lúc này, tất cả mọi người đều ngây người.

Nhìn chằm chằm vào những thứ rợn tóc gáy trên mặt đất, hóa ra bên trong chiếc túi vải phồng phềnh kia chứa đầy những thứ thế này... hàng trăm mảnh kim bài cũ mới, nếu mỗi biển số đại diện cho một thử thách viên đã chết thì...

Cô gái đeo khẩu trang nhìn ánh mắt không tin tưởng, đầy ác ý của mọi người trên xe, trong vòng một giây đã đưa ra quyết định. Cô dùng chân quét mạnh nhất có thể, quét phần lớn kim bài vương vãi trên xe xuống đường, sau đó nắm lấy chiếc túi vải chỉ còn một nửa, nhẹ nhàng nhảy xuống rồi lao vào đám muỗi.

Tên tài xế NPC ngay lập tức bấm nút đóng cửa, sau đó nhấn ga khởi động xe.

"Ôi má ơi, cô ta đã gϊếŧ bao nhiêu người!" Gã cụt tay mở to mắt nhìn chằm chằm vào hướng cô gái đeo khẩu trang biến mất, lẩm bẩm kinh ngạc: "Mà chúng ta còn ở với cô ta bao lâu nữa chứ..."

Tên tài xế không quen với việc hành khách lên xe nhưng không đi xe: "Mời quý khách đã lên xe đi vào trong, không được chặn cửa xe!"

Chàng sinh viên bước nhanh hơn, nhặt những kim bài rơi vãi trên mặt đất cạnh cửa xe, sau đó dắt dị dạng nhỏ đi về phía sau.

Trong khoang xe còn có 4 - 5 hành khách, tức là những người thử thách đã lên xe trước đó, họ đều có vẻ mặt đờ đẫn uể oải, ngồi lẻ tẻ khắp nơi.

Nhóm dị dạng nhỏ đã kiệt sức sau chuyến đi này, họ cũng tìm một chỗ trống để ngồi. Họ nằm đó thở hổn hển, sau vài phút, gã cụt tay vẫn muốn bày tỏ ý kiến về cảnh tượng kinh hoàng vừa qua, cuối cùng cũng nhận ra điều gì đó không ổn...

Gã nhìn xung quanh chiếc xe buýt hai tầng cũ kỹ bình thường này, ngửi thấy mùi xăng quen thuộc, nhìn những hành khách cũ có vẻ mặt mệt mỏi, ai cũng có quầng thâm đen dưới mắt.

"Họ... làm sao vậy?" Gã cụt tay do dự nhỏ giọng mở lời: "Thử thách trên chiếc xe buýt này sao vẫn chưa bắt đầu?"

Cùng lúc đó, cô gái đeo khẩu trang đang ngồi xổm trong đám muỗi trên đường cao tốc nhặt nhanh những kim bài mà cô tích lũy từ lâu, chiếc xe buýt số 45 chạy phía trước dần dần mờ đi, cuối cùng chỉ còn lại đường viền màu đen nhạt...

Tác giả có điều muốn nói:

Các bạn thân mến! Do mọi thứ trong thành Hoan Nhạc đều là thử thách sinh tồn, nên ranh giới chuyển đổi giữa các thử thách không được rõ ràng lắm, vì vậy tác giả sẽ không thông báo trước về việc chuyển đổi địa điểm thử thách. Các bạn có thể xem tiêu đề chương để biết nội dung chính của thử thách trong chương đó!

Yêu các bạn!

Edit + Beta: Sairy.

Con đường muỗi đốt là mở đầu thôi, chúng ta sắp đến thử thách thứ 2 rồi, cảm ơn mọi người đã theo dõi truyện.
« Chương TrướcChương Tiếp »