Chương 23

Phó Kiệm tắm xong, quấn khăn tắm của khách sạn, ngồi đợi trợ lý mang quần áo đến.

Bạch Lật nằm úp sấp trên giường, toàn thân bẩn thỉu, tϊиɧ ɖϊ©h͙ đầy người, nhìn Phó Kiệm, nói chính xác hơn là nhìn Phó Kiệm một cách thèm thuồng, hai chân trắng nõn cọ xát, từ góc độ của Phó Kiệm, anh hoàn toàn có thể nhìn rõ tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra từ lỗ nhỏ của Bạch Lật, chảy khắp nơi trên đôi chân trắng muốt.

Thật không thể nhìn nổi.

Phó Kiệm nghiêm cấm Bạch Lật không được để lộ lỗ trước mặt anh, Bạch Lật đành phải lui mà cầu kỳ thứ, làm tư thế đầy ám chỉ tìиɧ ɖu͙© này cho Phó Kiệm xem.

Bạch Lật ở Hải Đường lâu như vậy, mọi người đều có đầu óc dâʍ đãиɠ, anh không để lộ lỗ, công còn phải nóng nảy bẻ lỗ anh, Phó Kiệm lại nói:

"Bạch Lật, không được cứ mở chân để lộ lỗ trước mặt tôi."

Bạch Lật chưa từng gặp người đàn ông nào như vậy, lỗ đã bị anh ấy thao đến nổ tung, sao vẫn còn nghiêm túc như vậy?

Bạch Lật biết có hai loại nghiêm túc, trước khi chinh phục và sau khi chinh phục, một khi bị anh chinh phục, bị anh thao, từng người đều hóa thành dâʍ đãиɠ, thậm chí còn dâʍ đãиɠ hơn anh, nhìn thấy anh là đè anh ra mà làm.

Phó Kiệm khá thú vị, nghiêm túc khá lâu.

Bạch Lật vốn thấy Phó Kiệm hơi nhàm chán, bây giờ thì có vẻ hơi bồn chồn, lại muốn đưa Phó Kiệm vào bộ sưu tập bạn trai.

Thực ra tính cách thú vị chỉ là thứ yếu, Bạch Lật rất hài lòng với màn thao lỗ của Phó Kiệm, không phải cứ 30 cm là sẽ sướиɠ, phải xem sức mạnh của eo và cái ấy không nằm ở chỗ to, mà ở chỗ kích thước phù hợp.

Tất nhiên, dưới 18 cm thì Bạch Lật sẽ không tìm thấy.

Thật là tệ.

Bạch Lật cho cái ấy của Phó Kiệm 70 điểm.

Phó Kiệm có thể được thụ ở Hải Đường đánh giá cao hơn điểm trung bình 10 điểm, trên trang Khẩu Khẩu đủ điều kiện để lọt vào danh sách ứng cử viên Vua cái ấy.

Phó Kiệm thấy biểu cảm của Bạch Lật ngày càng dâʍ đãиɠ, cứ nhìn chằm chằm vào cơ bụng của anh, rồi lại nhìn chằm chằm vào chiếc khăn tắm che cái ấy của anh, ánh mắt của Bạch Lật gần như hóa thành thực thể, như lông vũ, trượt dọc theo đường nhân ngư của anh.

Bạch Lật còn liếʍ môi.

Phó Kiệm không dám đến gần chiếc giường lớn mà Bạch Lật đang nằm, anh sợ Bạch Lật lao tới, anh vừa mới tắm xong, tối còn có lịch trình, thế giới này khá hợp lý, tổng tài không thể ngày nào cũng chỉ yêu đương mà không làm gì khác, Phó Kiệm rất bận, nếu để Bạch Lật quyến rũ anh...

Tay chân Bạch Lật không biết dài thế nào, cứ trèo lên người đàn ông là sẽ châm lửa khắp nơi...

Vì vậy, bị Bạch Lật quyến rũ, Phó Kiệm sẽ trúng chiêu và tiếp tục thao nổ.

Phó Kiệm đang cố gắng đấu tranh lần cuối với Hải Đường.

Phó Kiệm lấy một chiếc khăn tắm khác quấn quanh người, ngăn cách ánh mắt thèm thuồng của Bạch Lật, một tổng tài cao 1m89, đối mặt với một mỹ nhân mềm mại như Bạch Lật, Phó Kiệm như một cô gái vàng chưa chồng bị sói già nhòm ngó.

Đây chính là hiệu quả của việc Hải Đường cố tình chen chân vào Khẩu Khẩu - thật điên rồ.

Phó Kiệm kéo một chiếc ghế sofa, cách Bạch Lật ít nhất sáu mét, lúc này mới thấy được ưu điểm của phòng tổng thống, nếu công trên trang Khẩu Khẩu không có tiền, đưa Bạch Lật đến khách sạn nhỏ hoặc nhà nghỉ để mở phòng, tổng diện tích không quá năm mươi mét vuông thì tên công nghèo kiết xác này chỉ có thể bị Bạch Lật vắt kiệt sức.

Phó Kiệm bắt chéo chân dài, Bạch Lật không nhìn thấy cơ ngực và cơ bụng của Phó Kiệm, chỉ thèm thuồng nhìn đôi chân dài của anh, ánh mắt cứ nhìn chằm chằm vào bên trong khăn tắm.

Chỉ muốn nhìn cái ấy.

Phó Kiệm nhìn Bạch Lật nhếch mông chảy tinh, toàn thân da thịt trắng muốt dính nhớp nháp, mặc dù đang nằm úp sấp nhưng không biết là cố ý hay bản thân quá dâʍ đãиɠ, mà lại để lộ ra một núʍ ѵú đỏ chót và nhọn hoắt cho anh xem.

Đừng nói là liếʍ lỗ, Phó Kiệm thậm chí còn chưa từng liếʍ vυ", không khỏi xao xuyến, cái ấy xuẩn xuẩn dục động——

... Không ổn, lại trúng chiêu.

Phó Kiệm đè nén "Virus Hải Đường." đang sục sôi trong cơ thể, lấy một chiếc gối kê súng, trông càng giống con gái hơn.

Phó Kiệm quyết định chuyển chủ đề.

Tổng tài trên trang Khẩu Khẩu ôm một mỹ nhân thụ tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ làm một trận ân ái chi tiết đến từng milimet, Phó Kiệm đã cảm thấy cuộc đời viên mãn, chết không hối tiếc.

Không thể nhiều hơn nữa.

Hải Đường hóa cần phải từng bước một.

"Em còn không đi tắm, phòng tắm để trống cho em."

Bạch Lật bĩu môi: "Anh chỉ làʍ t̠ìиɦ với em một lần thôi à?"

"...... Làm một lần đã hai tiếng, em còn không hài lòng sao? Em muốn hai tiếng làm mười lần à?"

"Không muốn! Đừng đừng! Nếu anh bị xuất tinh sớm, anh nên đi khám nam khoa, không nên tìm em!"

Phó Kiệm bị Bạch Lật chọc cười, khăn tắm quấn chặt, chỉ để lộ hai chân dài, tay cầm một chiếc bật lửa, bật lửa kêu lách cách.

"Bạch Lật, em chỉ nghĩ đến chuyện làʍ t̠ìиɦ thôi à."

"Thế thì sao, chẳng phải anh cũng vậy sao?"

Đây chính là Hải Đường mà!!

Phó Kiệm: "...... Tôi không cần kiếm tiền sao? Không cần làm việc sao? Tôi hết tiền, em sẽ cho tôi uống thuốc kí©ɧ ɖụ© rồi trèo lên giường với tôi sao?"

Bạch Lật: "Chuyện cho thuốc kí©ɧ ɖụ© không liên quan đến em."

Phó Kiệm cười lạnh: "Em cũng có mặt trong bữa tiệc tối, rượu là em mời tôi, không phải em cho thuốc kí©ɧ ɖụ© thì là ai?"

Bạch Lật: "Cái này liên quan đến vấn đề triết học rồi, anh có nghe đến bản ngã, cái tôi, siêu tôi chưa?"

Phó Kiệm: "......"

Bạch Lật: "Nếu em nói, cái "tôi" cho thuốc kí©ɧ ɖụ© không phải là cái "tôi" hiện tại, anh có hiểu không?"

Phó Kiệm: "......"

Bạch Lật cười ngọt ngào: "Anh mặc định là đúng rồi phải không? Tin em đi, chồng à, chúng ta làm chuyện dâʍ đãиɠ đi! Có thể ăn no mặc ấm, tại sao phải vất vả kiếm tiền như vậy, anh không thể coi chuyện dâʍ đãиɠ là công việc sao?"

Phó Kiệm:

"......"

Bạch Lật không hề nhận ra Phó Kiệm sắp tức đến chết, nhân lúc Phó Kiệm không chú ý, Bạch Lật nhẹ nhàng trượt xuống giường, chạy đến chỗ Phó Kiệm bằng đôi chân trần và cái mông trần, trên thảm toàn là chất lỏng không rõ nguồn gốc từ lỗ nhỏ của anh.