Chương 1

Cô nhận thấy có người chuyển đến ở phía đối diện là ngày hôm qua, vừa mở cửa cô đã thấy một bóng người cao gần 1m9 đang mở cửa ở phía đối diện, ánh mắt cô dán chặt vào ặp mông khi nhìn thấy khi người đàn ông đó xoay người lại, cũng không có đầy đặn gợi cảm như nữ nhân, ngược lại là rất rắn chắc mạnh mẽ,khi di chuyển lớp vải bó quanh tạo thành một đường vòng cung thẳng đứng chặt chẽ.

Anh ta mặc một chiếc quần yếm không bó sát cơ bắp đùi khiến ta cảm thấy rất mạnh mẽ khi bước đi, ngay lập tức,làm cô liên tưởng đến dang vẻ bờ mông của anh chuyển động nhanh chóng khi ở trên giường.Giữa chân chảy ra một tia ẩm ướt, lúc đó cô mới nhớ ra, đây là người đàn ông đầu tiên khiến cô bị ướt mà không cần cởϊ qυầи áo.

Buổi sáng, Đường Nguyên Tố đi siêu thị đối diện với phố Thiên Ha Lâu, gần đó có một khu dân cư, rau củ quả tươi trong siêu thị là rất nhiều nhưng thịt lại ít, vừa xách một túi lớn bước vào thang máy, chưa kịp ngẩng đầu lên thì đã nhìn thấy một người có hơi thở nồng nặc hormone nam tính đập vào mặt.

Cô đang mặc một chiếc quần dài bó sát màu đen với chiếc áo sơ mi trắng khoác bên ngoài, kiểu dáng ngoại cỡ mà cô ấy đã đặc biệt mua,nó trượt khỏi vai một giây trước khi cô bước vào thang máy,một tay xách túi đồ vừa mới mua,một tay cầm điện thoại và ô che nắng,đã không còn rảnh tay để có thể chình lại chiếc áo bị tuột khỏi người, làn da trắng như kem lộ ra trong không khí.

Người trước mặt có cùng chiều cao với cô, cho dù là cô đang mang đai nịt cũng sẽ không lộ ra được vòng cung đẫy đà trắng nõn mềm mại được, cùng lắm chỉ thu hút được mắt người bởi vẻ cao ráo mềm mại mà thôi, nhưng cô biết rằng biết người đàn ông này có thể nhìn thấy hơn phân nữa phong cảnh trong chiếc đai nịt.

Không khí buổi sáng có chút mát mẻ, nhưng Đường Nguyên Tố lại nóng bừng cả người, nhất thời ngẩng đầu nhìn thấy người đàn ông ở trong thang máy, nhịp tim lại đập rất nhanh.

Nàng không tự chủ được siết chặc tay, đầu óc nhất thời ngẩng ngơ.

Trước đây chắc chắn anh ta đã tập thể dục, hơn nữa còn tập ở cường độ cao, đồng phục bóng rổ màu trắng bó sát vào ngực anh ta vì mồ hôi tiết ra, cơ bụng tám múi hiện ra lờ mờ, làn da của người đàn ông không giống tiểu thịt tươi bình dân kia. Da thịt nhưng lại có màu lúa mì sẫm hơn. Qua lớp áo trong mờ, không khó để nhận ra màu da tổng thể của anh ấy rất phù hợp, hai điểm nhô ra nho nhỏ trên ngực cũng không làm người khác chú ý ,nhưng chúng trong nháy mắt lại lọt vào mắt Đường Nguyên .

Điều thu hút Đường Nguyên nhất chính là nét mặt cương nghị quá mức của người đàn ông. Từng đường cơ trên khuôn mặt anh ấy dường như đều được một nhà điêu khắc có tay nghề cao chăm chút tỉ mỉ.Nhưng vẻ ngỗ ngược ngang bướng tạo thành một khối tuyệt sắc làm người ta liên tưởng đến con báo chạy trên đồng cỏ xanh khiến cô mềm nhũn.

Người đàn ông dường như đã nhận thức được ánh mắt của Đường Nguyên từ lâu, bóng lưng thẳng tắp không thay đổi, thậm chí còn không thèm nhìn cô, anh ta nhìn thẳng về phía trước, đôi môi mỏng hơi mím lại, ánh mắt kiên định, sống mũi cao thẳng rủ xuống tự nhiên, ngón tay mảnh khảnh hai bên thân thể làm cho nhiệt độ không khí không ngừng tăng lên.

Thang máy từng tầng từng tầng một đi lên , Đường Nguyên Tố làm như đang thờ ơ nhìn những con số trên màn hình, nhưng lại liếc mắt nhìn người đàn ông qua gương trong thang máy không hề chớp mắt một cái, trượt từ cái đầu thô thẳng đứng thẳng xuống bộ ngực căng phồng. cơ bắp, cơ bụng được xác định rõ ràng và cuối cùng là bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© bụng dưới ngay cả khi đang ngủ cũng thể hiện được khí thế hừng hực.

Anh ta dường như đã quen với việc đặt vật đó ở bên phải. "Bên phải" luôn là biểu tượng của sự lý trí. Ở một mức độ nhất định, nó ngụ ý rằng người đàn ông này sẽ không xử trí theo cảm tính,có sự điềm tĩnh và xử lỹ logic rõ ràng.

Tuy nhiên, sự chú ý của Đường Nguyên Tố lại không nằm ở điều này, đồ vật lướt qua hạ bộ dài trải dài qua đũng quần đến đùi. Ngay cả dưới sự che chắn đôi bên của đồng phục bóng rổ và đồ lót, không khó để nhận ra kích thước của nó không hề nhỏ, và bởi vì nam giới thường ra mồ hôi rất nhiều nên vẫn có thể mơ hồ vẽ ra được đường viền của cái đầu khổng lồ.

Đường Nguyên Tố đang mặc một chiếc quần đùi bò dài đến giữa đùi, khe hở giữa hai lớp vải rất lớn, lúc này cô đã cảm thấy sự ẩm ướt giữa hai chân có đang xu hướng tràn qua lớp qυầи ɭóŧ mỏng manh, ,mà ngưu tử to hơn cả lòng ban tay vải của chiếc quần sooc denim căn bản không thể ôm hết được.

Cho dù trong lòng sớm đã nghĩ về người đàn ông này không biết bao nhiêu lần, thì việc chảy dâʍ ɖị©ɧ trước mặt một người xa lạ vẫn rất xấu hổ.

Thang máy ding-dong vang lên, người đàn ông thờ ơ bước ra, cặp mông cao thẳng biến mất ở cuối lối đi.