Chương 8

Ngoại trừ Linh Cửu.

Chỉ nghe Linh Cửu “Chậc” một tiếng, lãnh khốc vô tình mà rút tay về : “Tránh ra xa chút , đừng quấy rầy ta làm việc.”

“Được rồi.” Thượng Quan Quyết nghe lời tránh ra một tí, một lần nữa mang bao tay cho bản thân. Nhưng an tĩnh mới được một lúc, hắn lại bắt đầu tìm chủ đề để nói: “Ngươi đang trồng cái gì vậy ?”

Linh Cửu làm việc không ngừng, đáp: “Bạc hà.”

Thượng Quan Quyết nghi hoặc nói: “Bạc hà cũng đâu phải dược liệu gì khó tìm.”

Linh Cửu nói: “ Cái này không phải dược liệu, ta trồng để làm rau trộn ăn.”

Thượng Quan Quyết: “Còn có món này hả?”

“Ừm, ăn ngon.”

······

Hai người luyên thuyên nửa ngày, bạc hà của Linh Cửu cũng trồng xong , cuối cùng y cũng ngẩng đầu lên ném cho Thượng Quan Quyết một ánh mắt: “ Vị tướng quân này, có phải ngươi hơi rảnh rỗi không?”

Thượng Quan Quyết lắc lắc dây xích chó trong tay nói : “Ta dắt chó đi dạo, lát nữa đi gặp Mặc Vân.”

Linh Cửu: “Ngươi không có chuyện gì làm à?”

Thượng Quan Quyết nói: “Trong triều quan lại bảy ngày thì được nghỉ một ngày, mà quân đội của ta ở Trấn Tây nửa tháng lại nghỉ một ngày, hôm nay là ngày ta được nghỉ ngơi .”

Linh Cửu: “······”

Rõ ràng hôm trước ngươi cũng rất rảnh rỗi.

Sau đó, Linh Cửu thu thập cuốc và giỏ thuốc, cùng Thượng Quan Quyết về quân doanh.

Dọc theo đường đi, Thượng Quan Quyết toàn nói chuyện trời nam đất bắc, tỷ như một bữa hắn có thể ăn được bao nhiêu thức ăn, còn suy nghĩ vấn đề này suốt mấy ngày nay =))) cuối cùng lại suy nghĩ tới chuyện nhãi con Mặc Vân là từ đâu tới vân vân.

Linh Cửu trước sau bày ra một biểu cảm không mặn không nhạt, hắn nói gì cũng “ Ừm , ừ , ờ ”.

Không lâu sau, hai người đi tới lều của Linh Cửu, trước khi bước vào, Linh Cửu rốt cuộc nhịn không được nghiêng đầu nói: “Tướng quân, hôm nay ngươi có chút kỳ quái.”

Thượng Quan Quyết nhếch khóe môi lên, tự tin cười: “Do đẹp quá phải không?”

“······”

Linh Cửu thành khẩn lắc lắc đầu: “Hôm nay ngươi không hỏi ta có muốn tòng quân không, như vậy đỡ phiền hơn.”

Thượng Quan Quyết vẫn như cũ cười: “Hôm nay là ngày nghỉ của ta mà, khuyên ngươi tòng quân thuộc về vấn đề công vụ, ngày mai nói sau .”

Linh Cửu: “······”

Linh Cửu cho rằng ngày nghỉ của tướng quân sẽ trôi qua một cách bình yên không gợn sóng , ấy vậy mà ban đêm cùng ngày Thượng Quan Quyết lại nghênh ngang mà đi vào doanh trại của y.

Lúc đó Linh Cửu đang ngồi ở trên giường ngâm chân, thấy người nọ áo mũ chỉnh tề mà tiến vào, y duỗi tay chỉ chỉ bên phải: “Bên kia kìa, đi nhầm rồi .”

Thượng Quan Quyết xua xua tay : “Không đi nhầm, ta tìm ngươi.”

Sau đó hắn lập tức đi đến bên giường Linh Cửu ngồi xổm xuống, vươn một bàn tay ra thử chạm vào bồn ngâm chân .

“Quả nhiên như thế.” Hắn ngẩng đầu nhìn phía Linh Cửu, “Nước của ngươi nhìn thì nóng nhưng đã lạnh hết rồi . Có phải ngươi không cảm nhận được nhiệt độ không ?”

Không đợi Linh Cửu trả lời, hắn lại đứng lên, đưa cho y một bao đồ vật: “Ta vừa mới tới nhà kho lấy quần áo mùa đông, lát nữa ngươi thử xem có mặc vừa không, nếu không được thì ngày mai đem đi sửa .”

Linh Cửu không có tiếp nhận, lắc đầu nói: “Ta không lạnh, không cần thiết.”

Thượng Quan Quyết trực tiếp đem tay nải đặt ở trên giường y: “Không cảm giác được lạnh không có nghĩa rằng thật sự không lạnh. Cầm đi, ta cũng không thể để quân y của ta bị lạnh được.”

Linh Cửu ngẩng đầu nhìn nam tử cao lớn mặc đồ đen trước mắt, đột nhiên cảm thấy người này không cười cũng rất đẹp .

Bởi vì trái tim của y sắp nhảy ra ngoài rồi.

Thượng Quan Quyết thấy Linh Cửu ngẩng đầu nhìn hắn, đôi mắt quả hạnh đang lập lòe dưới ánh nến thoạt nhìn có chút ướŧ áŧ, khuôn mặt ưa nhìn nhưng lạnh lùng giờ phút này lại thấy ngốc nghếch đáng yêu.

Thượng Quan Quyết nhịn không được mà cười ha ha, duỗi tay xoa xoa đầu Linh Cửu, sau đó xoay người định rời đi: “Đi trước đây, để ta gọi người đổi nước ấm cho ngươi.”

“······” Im lặng một lúc , Linh Cửu đột nhiên gọi hắn lại: “Tướng quân từ từ đã.”

Nghi hoặc mà quay đầu lại, thượng quan giác hỏi: “Làm sao vậy?”

“Tòng quân là không có khả năng.” Linh Cửu nói, y còn ngồi ở trên giường, chân đã nhấc ra khỏi chậu nước lạnh đặt ở hai bên chậu gỗ : “Nhưng bắt đầu từ ngày mai , ta có thể giúp ngươi huấn luyện tân binh.”

Thượng Quan Quyết nghe vậy việc đầu tiên là ngẩn ra, rồi sau đó nở nụ cười rạng rỡ, mặt mày thần thái sáng hẳn lên : “Được nha, cảm ơn Tiểu Cửu!”

Linh Cửu nâng một bàn tay lên, lại một lần yên lặng che tim lại.

Thẳng đến lúc Thượng Quan Quyết rời đi, sắc mặt y đột nhiên trắng bệch.

Thượng Quan Quyết trước khi xoa đầu đã chạm vào nước rửa chân của y !

Mọe!

Tiểu quân y lần đầu tiên thầm chửi rủa trong lòng.

Sau khi đáp ứng Thượng Quan Quyết thay hắn huấn luyện binh mã, ngày thứ hai Linh Cửu liền thức dậy sớm hơn ngày thường một tí, đả tọa xong liền cùng Thượng Quan Quyết đến thao trường luyện binh.