Chương 42: Phát Hiện Bất Ngờ

Thang máy dừng ở tầng thứ năm, Trần Vũ bước ra ngoài, đập vào mắt là một bình đài khá rộng, phía trên đã đứng mấy trăm Án Sát Sứ mặc quần áo giống như cảnh sát hiện đại màu đen, nhưng thiết kế tinh xảo hơn nhiều, ở cổ áo có thêu tơ trắng, tơ xanh.

Loại trang phục này của Án Sát Viện gọi là Huyền Y.

Huyền Y tơ trắng là Án Sát Sứ cấp một, Huyền Y tơ xanh là Án Sát Sứ cấp hai, còn Án Sát Sứ cấp ba là Huyền Y tơ đỏ.

Những người này đều là Án Sát Sứ ở tầng thứ năm, về sau chính là thuộc hạ của Trần Vũ.

- Bái kiến trưởng quan!

Nhìn thấy Trần Vũ bước ra, mấy trăm người đều cung kính hành lễ.

Bình thường mà nói, số lượng Án Sát Sứ cùng lúc làm việc ở trong một tầng sẽ không nhiều như thế, bởi vì bọn hắn còn phải tu luyện, còn có gia đình, hoặc các nhiệm vụ truy án ở bên ngoài…

Chỉ là hôm nay nhận được thông báo có trưởng quan mới đến nhận chức, hơn nữa thân phận của người này quá đặc biệt, vì vậy tất cả Án Sát Sứ đều gác lại việc trong tay, chạy về chào đón.

Bằng không nếu tâm trạng của trưởng quan không tốt, gán cho bọn hắn cái tội bất kính, vậy thì ngày sau đừng hòng lên chức tăng lương.

Trần Vũ đảo qua mấy trăm người ở đây, đa số là trung niên, lão giả cũng không ít, nữ nhân càng ít, dù sao cái ngành nghề này, cả ngày tiếp xúc Dị tộc, tà dị hung hãn, khung cảnh đồ sát máu me đầm đìa… không có bao nhiêu nữ nhân nguyện ý dính vào, nữ nhân xinh đẹp càng không.

Bởi vì bầu không khí của ngành nghề hung đúc, nên trên người ai cũng tỏa ra hung tính rất mạnh, sắc mặt lạnh lùng, ánh mắt sắc bén, cho dù đã tận lực bày ra biểu lộ lấy lòng, còn có nụ cười thân thiện, nhưng nhìn vào… quả thực rất khủng bố.

Trần Vũ cũng không để ý, mỉm cười nói.

- Chư vị không cần khách khí, ta tên Trần Vũ, về sau mọi người là đồng liêu, mong mọi người chỉ bảo nhiều hơn.

Cả đám đồng thanh nói.

- Chúng thuộc hạ không dám, vì đại nhân làm việc, lên núi đao, xuống biển lửa cũng không từ!



Nói đùa cái gì, đây chính là Tỉnh Trưởng tương lai, có thể làm việc chung với hắn, là cơ duyên to lớn, chỉ cần nắm bắt tốt, ở trước mặt đối phương biểu hiện ra tài năng của mình, còn sợ ngày sau không thăng quan phát tài?

Phải biết Án Sát Sứ ở mấy tầng khác đều hâm mộ bọn hắn đến đỏ mắt, hận không thể chuyển vị trí công tác đến tầng này.

Trong lòng Trần Vũ cười ha hả, ở thế giới nào cũng vậy, chỉ cần ngươi nắm giữ quyền lực, địa vị, thân phận… thì bên cạnh sẽ không thiếu người biểu đạt lòng trung thành, muốn vì ngươi làm việc.

Chỉ là bọn hắn có bao nhiêu thật tâm, dụng ý chân chính là cái gì, thì còn cần ngươi quan sát cùng phán đoán.

- Ân, mọi người tiếp tục công việc của mình đi, khi cần ta sẽ triệu kiến.

- Vâng!

Mọi người tản đi, Trần Vũ thì tự mình đến văn phòng làm việc ở tầng thứ năm, bắt đầu xem xét các thông tin tương quan.

Khu vực này giống như văn phòng làm việc của một startup, chia thành nhiều phòng, từng phòng lại có nhiệm vụ khác nhau.

Phòng làm việc của Trần Vũ khá rộng, có bàn làm việc, có ghế sofa tiếp khách, giá sách, màn hình điện tử giám sát… nói chung thứ gì cần có đều có.

Bàn làm việc khá dài và rộng, cao gần bằng thắt lưng, thiết kế khá tinh xảo, để Trần Vũ nhịn không được nghĩ tới một vài hình ảnh kiều diễm trong phim đảo quốc.

Nghĩ đến chuyện kia, hắn lại nhịn không được nhớ tới sự tình Thập Đại Thánh Thể.

- Thế giới to lớn như thế, biết đi đâu tìm Thập Đại Thánh Thể đây?

Trần Vũ lẩm bẩm, ngồi vào bàn làm việc, phía trên có đặt vài chồng hồ sơ gọn gàng, kia trong là một vài thông tin cơ bản về tầng thứ năm này.

Bởi vì vấn đề an ninh cùng bảo mật thông tin, nên các loại dữ liệu cơ mật sẽ không lưu trữ trong máy tính, mà được viết vào hồ sơ đặc biệt, có niệm văn phong ấn, chỉ người có tư cách xem mới có thể mở ra.

Trần Vũ dùng lệnh bài của mình ấn vào mặt ngoài hồ sơ, khóa niệm văn trên đó tản ra, trang sách tự động mở, ánh mắt hắn chăm chút nhìn vào, cẩn thận xem xét.

Tầng thứ năm, tổng cộng 1000 phòng giam, mỗi phòng giam từ 10-100 phạm nhân, tổng nhân số ở bất kỳ thời điểm nào đều trên 5 vạn.



Những phạm nhân này nhiều nhất là Tha La tộc, dù sao hai tộc vẫn đang tiến hành chiến tranh, các chủng tộc khác cũng không ít, các loại hình dạng, năng lực kỳ quái… loại nào cũng có.

Thực lực cao thấp không đều, thấp thì tương đương tu luyện giả cấp một, cao nhất đạt tới tu luyện giả cấp ba.

Nơi này dù sao chỉ là tầng thứ năm, những Dị tộc, tà dị thực lực mạnh mẽ đều ở những tầng phía dưới.

Nghe nói ở tầng dưới cùng có trấn áp một Dị tộc tương đương tu luyện giả cấp bảy, nhưng tin tức này có độ bảo mật rất cao, ngay cả Trần Vũ cũng không rõ ràng.

Bởi vì số lượng phòng giam quá lớn, nên Án Sát Sứ cũng nhiều, tổng số đạt tới 300 người.

Vốn dĩ Trần Vũ chỉ xem qua vài trang hồ sơ của phạm nhân cho có lệ, nhưng khi ánh mắt vô tình đảo qua tin tức một Dị tộc, ánh mắt hắn không khỏi sáng lên, thần sắc có chút kích động.

- Ka Thi, Tha La tộc, đệ nhất thiên tài của một bộ lạc cỡ trung, tu vi Võ Sư đỉnh phong, mười năm trước xâm nhập vào nội địa Nhân tộc chấp hành nhiệm vụ, bị Án Sát Sứ bắt được…

Hô hấp của Trần Vũ có chút dồn dập, bởi vì từ trước đến giờ, suy nghĩ của hắn bị bó buộc ở trong một khuôn khổ.

Hắn chỉ nghĩ Khí Vận Chi Tử là thiên kiêu Nhân tộc, lại quên mất đối với Thiên Đạo, tất cả chúng sinh đều bình đẳng như nhau.

Tất cả sinh linh trên Ta Bà đại lục này, bất kể bọn hắn là sinh linh bản thổ nguyên bản, hay bị thần lực dị hóa, biến thành chủng tộc khác, thậm chí là các chủng mới do thần lực ô nhiễm tạo thành… chỉ cần bọn hắn sinh ra ở Ta Bà đại lục, thì đều mang khí vận.

Như vậy, Khí Vận Chi Tử cũng sẽ xuất hiện ở trong Dị tộc.

- Nếu suy đoán của ta là đúng, như vậy lần này đến Án Sát Viện, quả thực là nhảy vào bảo khố.

Trần Vũ không nhịn được nữa đứng dậy, đi ra khỏi phòng làm việc của mình.

Các nhân viên ở phòng ngoài thấy hắn đi ra, đều ngước nhìn lại, có một trung niên Án Sát Sứ cấp hai đi tới, cung kính hỏi.

- Đại nhân có gì phân phó sao? Nếu có chỉ cần gọi một tiếng, không cần ngài tự mình đi ra!