Chương 53: Du tri phủ thế tử xin lỗi

Du lão thái quân không cho là đúng.

Dù Trình Tri Viễn còn sống, cũng chỉ là một tiểu tri huyện thất phẩm, nhi tử của bà là tri phủ tứ phẩm, chẳng lẽ sẽ sợ một tri huyện sao?

Huống chi, Trình Tri Viễn đã chết, còn chết không sáng rọi.

Trình Khanh là con trai của phạm quan, nếu không phải họ Trình, nào có tư cách đi học chung một thư viện với cháu trai bảo bối của bà!

Du tri phủ không nói đạo lý với lão mẫu thân được, trực tiếp liền lướt qua lão thái quân làm quyết định.

Du lão thái quân lần này cũng không ra mặt thay đứa cháu trai bảo bối được, Du tri phủ lên tiếng muốn thu thập nghịch tử, Du Tam tránh ở trong thư viện không lộ mặt, Du tri phủ liền chặt đứt tiền tiêu dùng của Du Tam.

Cả nhà trên dưới ai cũng không được cho Du Tam tiền hay đồ, Du Tam từ trước đến nay ăn xài phung phí, chờ hắn tiêu hết bạc trên người, tự nhiên sẽ ngoan ngoãn về nhà nhận sai.

Bên kia, Du tri phủ không chỉ có viết một phong thư tạ lỗi cùng Trình Ngũ lão gia, còn tống cổ tâm phúc tặng một đống lễ vật đến hẻm Dương Liễu, an ủi Liễu thị, thế nhi tử nhận lỗi.

Liễu thị không dám thu lễ vật của Du gia, Trình Khanh lại thoải mái hào phóng nhận đồ:

“Du đại nhân săn sóc yêu dân, Tuyên Đô phủ có tri phủ như Du đại nhân là phúc của bá tánh!”

Lời nói của nàng thành khẩn không giống như là vuốt mông ngựa, người Du gia phái tới nhận lỗi thập phần mặt đỏ, thiếu gia nhà mình làm chuyện thật là…… Sao ngay cả cô nhi quả phụ cũng ức hϊếp?

Người Du gia phái tới vừa đi, Trình Khanh liền mang theo ba tỷ tỷ mở lễ vật ra.

Tam Nương tử nói thầm, “Tiểu lang, hay là đừng mở ra, vạn nhất qua mấy ngày nữa lại phải trả cho Du gia ——”

Trình Khanh bật cười, “Tam tỷ, sẽ không, đồ này khác với bạc nhà cũ đưa, Du tri phủ thế nhi tử nhận lỗi, chúng ta nếu không nhận, mặt của Du tri phủ sẽ bị ném! Đang êm đẹp, tội gì lại kết thù cùng Tri phủ đại nhân?”

Nàng và Du Tam vốn cũng không có quan hệ.

Nhưng chuyện Du Tam phóng ngựa dọa người đều đã đi qua hơn hai tháng, Du phủ bỗng nhiên phái người tới xin lỗi…… Trình Khanh cảm thấy chuyện này có quan hệ cùng Trình Ngũ lão gia.

Chuyện mưu hại nàng gian lận đã đi qua vài ngày, nhị phòng nhà cũ bên kia đến nay cũng không có cách nói, Trình Khanh một chút cũng không vội, nàng đã thấy được thành ý Trình Ngũ lão gia giải quyết việc này.

Du tri phủ đưa lễ vật là văn phòng tứ bảo có phẩm chất tốt nhất, trên nghiên mực có khắc đồ án “Thiềm cung chiết quế” (*), ngay cả Liễu thị cũng cảm thấy ngụ ý thực tốt, bảo Trình Khanh tương lai mang đi thư viện dùng.

(*) Thiềm Cung chiết quế: Thành ngữ chỉ về việc thi đỗ của các trí sĩ.

“Phụ thân con sinh thời thường nói chiều con là hại con, Du Tam công tử hành sự trương dương, Du đại nhân lại không quản được hắn, haizz!”

Liễu thị từ trong lễ vật cảm nhận được thành ý Du tri phủ thế con trai nhận lỗi, đồng dạng là làm cha mẹ, nàng không nhịn được cảm khái.

Trình Khanh lại không ngoài ý muốn.

Nàng khen Du tri phủ là bởi vì đối phương làm việc đại khí, nhưng không khen đối phương biết dạy con.

Con đường làm quan là sự nghiệp, trên sự nghiệp thành công không đại biểu có thể dạy tốt con cái, Trình Khanh đã thấy nhiều quan nhị đại và phú nhị đại còn ngỗ nghịch hơn so với Du Tam!

Sau khi Du gia phái người nhận lỗi không qua hai ngày, Trình Khanh một lần nữa tham gia khảo thí thư viện.

Lần này, Ngũ lão gia phái người hầu đưa nàng lên núi, không còn có người lung tung rối loạn nhảy ra làm Trình Khanh bực bội, thư viện lại thay đổi phu tử trung niên giám thị, phu tử này mắt sáng như đuốc, không có thí sinh nào dám lòng mang may mắn.