Chương 9: Danh dự giáo sư (1)

“Nghe nói hôm nay có giáo sư Giang đại tới toạ đàm, chúng ta đi nghe một chút a.” Giang Trì Trì vẻ mặt hưng phấn nói.

Giang Vãn đối với tọa đàm này không hề hứng thú, cao trung mà bọn họ đang học vốn chính là trường trung học trực thuộc Giang đại, cách trường đại học một con phố, muốn đến Giang đại tham qua khi nào cũng có thể, toạ đàm thường xuyên được tổ chức, có cái gì mà phấn khích?

Chỉ là không đành lòng dập tắt hứng thú của Giang Trì Trì, Giang Vãn vẫn đi theo cô ấy.

Quả nhiên, người trong phòng học lưa thưa không đến một nửa khán phòng.

Giang Vãn căng da đầu bị Giang Trì Trì kéo đến hàng phía trước.

Tới thời gian bắt đầu, chân dung poster của vị giáo sư không rõ danh tính vẫn chưa xuất hiện, Giang Vãn đang muốn khuyên Trì Trì rời đi, trong phòng học chợt vang lên một giọng nói quen thuộc.

“Xin lỗi, trên đường di chuyển gặp chút tai nạn.”

Không chỉ có Giang Vãn, ngay cả Giang Trì Trì cũng chú ý tới.

Hai người cùng nhau lặng lẽ ngẩng đầu, cùng nhau trừng lớn hai mắt, đứng trên bục giảng không phải Lục Thành thì còn là ai? Còn không phải là nhiều thêm một gọng kính đen, nghĩ các cô nhận không ra?

“Chị, em sai rồi, chúng ta mau chuồn thôi.” Giang Trì Trì khóc không ra nước mắt nói.

Giang Vãn nghẹn họng lại, đương nhiên cô nhanh chóng tán thành nhưng chờ khi các cô cong eo chuẩn bị rời khỏi vị trí, lại phát hiện phòng học không biết khi nào đã chật kín người, các cô muốn chạy đều chạy không xong.

"Hai vị đồng học, có việc gì sao?”

Giang Vãn đang muốn nói các cô đi nhầm phòng học, liền thấy Lục Thành xuyên qua mắt kính trên mũi thẳng tắp mà nhìn chằm chằm cô. Ánh mắt u trầm lạnh băng, lại quỷ dị mà dẫn dắt lửa nóng làm cô vô pháp nhúc nhích, cô ẩn ẩn cảm thấy, chỉ cần chính mình nói thêm nữa một chữ, anh tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho cô.

Giang Vãn thực không có cốt khí mà kéo Trì Trì lại trở lại chỗ ngồi.

Lục Thành đỡ đỡ gọng kính, môi mỏng khẽ mở, bắt đầu toạ đàm: “Tôi tên Lục Thành, đến từ Giang đại kế bên, hôm nay sẽ cùng các em nói về vấn đề: thời đại internet ảnh hưởng như thế nào đến đời sống sinh hoạt hằng ngày của chúng ta…”

Giang Vãn ghé vào trên bàn, dựa vào hàng người ngồi phía trước che đi khuôn mặt Lục Thành, nhưng giọng nói mát lạnh dễ nghe lại vô luận đều không thể thoát khỏi truyền vào tai.

Mà bên cạnh, các nữ sinh xung quanh đang thì thầm bàn tán về anh .

“Giáo sư nhìn thật trẻ tuổi a…”

“Không chỉ có tuổi trẻ, quan trọng còn rất đẹp trai a, làm cho mình đều muốn ghi danh trường đại học kế bên, cũng không biết bình thường thầy ấy ở khoa nào …”

“Anh cậu không phải học Giang đại sao, nhờ hắn hỏi thăm đi!”



Phiền chết đi được.

Trước đây cô cũng tốt nghiệp ở Giang đại, sao lại chưa từng nghe nói đại danh giáo sư của Lục Thành?

Kiếp trước anh làm việc tại Giang đại sao?

Giang Vãn cẩn thận xâu chuỗi những tin tức trên mạng về Lục Thành cùng với hiểu biết của cô về anh.

Anh đến từ thành phố Cao An xa xôi, nghe nói ở đó có tập đoàn thần bí phức tạp, còn có việc anh cùng cổ phần thiên lãng trong truyền thuyết có chút quan hệ, tất cả hình như đều liên quan đến nhau.

Từ trước tới giờ, cô chỉ biết anh rất có tiền, nhưng dựa vào những thủ đoạn của anh ở kiếp trước, cũng không phải là chỉ cần có tiền là có thể làm.